Chương 956: Kẻ Theo Sau

Chương 956: Kẻ Theo Sau

Sunny đứng trên bờ biển, run rẩy và cân nhắc liệu có nên ngã xuống và nghỉ ngơi cho sướng trong nước mát lạnh này. Tinh túy dự trữ của cậu gần như hoàn toàn cạn kiệt, và với nó là cảm giác phát bệnh của sự yếu ớt và dễ vỡ.

Người Thức Tỉnh trải nghiệm một sự phản chấn cho việc đốt sạch toàn bộ tinh túy, nhưng mà nó chỉ hơi có hại. Sự suy yếu sẽ trôi qua, và sẽ không có thiệt hại về lâu dài...cậu chỉ phải chịu đựng hậu quả ngay trước mắt.

Vấn đề đáng lo ngại hơn về tình huống này là cậu thậm chí không có đủ tinh túy để triệu hồi một món Ký Ức nào cả. Nhìn xuống đống giẻ rách mà từng là bộ đồ liền thân đen hoàn mĩ, Sunny thở dài.

Hiện tại, nó là thứ duy nhất ngăn cách cậu khỏi nhiệt độ và gió lạnh lẽo của Nam Cực.

'Mình cần trở lại đoàn.'

Cố khiến tâm trí mệt mỏi hoạt động đàng hoàng, Sunny chần chừ một giây.

'...Nhưng trước tiên, cần kiểm tra Ác Mộng.'

Con ngựa không thấy đâu cả, nên cậu lo sợ việc xảy ra với cậu đã xảy ra với nó. Những kí tự vẫn đang lung linh trong không khí trước Sunny, nên cậu chuyển sự chú ý trở lại nó.

...Tử Vong Tích Trữ: [0/1000].

Tích trữ của Nguyện Vọng Cuối Đời đã hết sạch, nhưng mà nó đã hoàn thành công việc của nó...

Xích Bất Tử đã mất.

Quay đi khỏi danh sách Ký Ức và thở dài, cậu nhìn tình hình của những cái Bóng của mình. Kí tự của Ác Mộng vẫn tỏa sáng như thường lệ, nên con hắc mã đã không bị tiêu diệt.

'Vậy nó đâu rồi?'

Sunny cau mày, rồi nhẹ nhàng gõ trán, nhớ lại cậu có thể đơn giản kiểm tra sự liên kết có sẵn với Bóng. Không lãng phí thêm thời gian, cậu hướng nội và cố cảm giác nó bên trong linh hồn.

Nhanh chóng, Sunny có thể cảm giác sự hiện diện của Ác Mộng. Mối liên kết đó không thật sự có thể chia sẻ thông tin, nhưng mà cậu vẫn có thể thấy con ngựa đen đang gần đó, và đang trong một trận chiến...nhưng mà trận chiến không có vẻ ghê gớm hay nguy hiểm.

Nó chắc là đang xử lý những Sinh Vật Ác Mộng lạc bầy mà có thể tấn công Sunny trong lúc cậu chữa trị vết thương.

'...Vậy là tốt. Chúng ta có thể rời khỏi đây ngay khi nó xong việc.'

Sunny hơi lung lay, rồi nhìn bốn cái bóng của mình, chúng đều đang nhìn cậu chăm chú với những biểu hiện khác nhau. Cái bóng vui vẻ là sung sướng...nhưng kì lạ là, ba cái còn lại cũng cho thấy sự tích cực khác thường. Ngay cả tên ảm đạm cũng hơi nhẹ nhõm.

Cậu nhếch mép cười.

"Sao, tụi bây cho rằng chỉ một con titan là có thể giết tao? Mơ đi..."

Dứt lời, Sunny nhìn về phía bắc, tự hỏi sẽ mất bao lâu để đuổi kịp đoàn phương tiện, rồi đi vài bước về phía trước và nghiêng xuống để nhặt lấy Tội Lỗi An Ủi.

'Cái thứ chết tiệt...'

Ngón tay cậu càng đến gần chuôi kiếm ngọc, thì càng có vẻ như thanh kiếm nguyền rủa đang mỉm cười nguy hiểm.

"Đằng sau."

Sunny khịt mũi khinh thường.

"Như thể tao dễ bị dụ đến vậy..."

Vào lúc đó, một hình dạng nhanh chóng bắn qua bóng tối và đụng vào cậu.

Một cơn đau điếng xuyên qua hông Sunny, và khiến cậu bay vào nước. Đánh vào một bề mặt tăm tối với tiếng hét đau đớn, cậu cạ tay trên đá lạnh lẽo và lăn đi, nhảy đứng dậy một tích tắc sau đó.

Một nắm tay đá sắc bén đã bay về phía kẻ tấn công không rõ kia, với ý định khiến thứ kia chậm lại. Nhưng mà, sinh vật đứng yên tại chỗ mà Sunny đã đứng vài giây trước, nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt phi nhân loại.

Sunny loạng choạng.

Thoáng nhìn xuống, cậu thấy một phần da thịt lớn của bản thân đã bị xé rách. Dệt Máu đã ngăn việc chảy máu, nhưng mà vết thương vẫn trông ghê rợn.

Rồi, cậu liếc nhìn thứ khốn nạn mà đã cắn cậu.

Sinh vật đó...trông hơi quen mắt. Nó thấp bé, chỉ vừa đến bụng Sunny, với làn da hắc ám và những tấm xương bao phủ cơ thể gầy gò như một bộ giáp nhẹ. Con quỷ nhỏ kia trông không quá đáng gờm, nhưng mà nó có một cái mồm đầy răng tam giác sắc bén.

...Nó cũng thiếu đi hai ngón tay trên bàn tay phải của nó.

Sunny chớp mắt vài lần, nhớ lại một con quỷ nhỏ mà cậu đã không thể dứt điểm. Con khốn kia đã lớn lên rất nhiều kể từ lần gặp mặt cuối cùng...nhưng mà, nó vẫn nhỏ.

Ngước lên, cậu nhìn thấy một tảng thịt chảy máu trong miệng nó. Gương mặt cậu vặn vẹo vì tức giận.

Sunny nắm chặt tay và mở miệng, nhưng mà trước khi cậu có thể nói gì...con Ăn Xác kia có vẻ như đang nhếch mép cười thù hằn, rồi nuốt trọng tảng thịt đó với vẻ căm ghét trên gương mặt xấu xí của nó.

Sunny trừng to mắt.

"Cái...đồ nhỏ bé độc ác chó chết này!"

Cậu đã từng để con tiểu yêu này thoát một lần, nhưng mà thằng khốn này không biết may mắn là gì.

'Tuyệt vời...mình sẽ giết nó ngay bây giờ!'

Đầy phẫn nộ, Sunny tiến lên một bước, rồi loạng choạng. Thế giới đột nhiên trở nên mù mờ, và đầu cậu như xoay vòng.

'Cái quái...'

Bên hông cậu bằng cách nào đó vừa tê tái vừa thiêu đốt với cơn đau tồi tệ. Cơ thể cậu cảm giác yếu hơn cả trước kia.

Chậm chạp nhìn xuống, cậu thấy một thứ chất lỏng đen quen thuộc đến kì lạ đang chảy ra từ vết thương ghê gớm kia. Không...đó là máu của cậu, nó không ngừng lại, vì nguyên nhân gì đó. Máu đã biến thành màu đen.

Gương mặt cậu tái đi.

'...Độc Đen?'

Làm thế nào mà cậu bị dính phải Độc Đen?

Sunny đông cứng trong tích tắc.

'Không đời nào...'

Sinh vật trước mặt cậu là một Ăn Xác - một loại Sinh Vật Ác Mộng mà thừa hưởng những đặc tính của thứ mà chúng ăn lấy. Nó đã ăn thịt của những con Lưỡi Đen mà đã bị đoàn giết và để lại trong hồ nước ở núi kia?

...Con khốn nhỏ bé kia đã theo đuôi đoàn ngay từ đầu, ngấu nghiến ăn những cái xác mà họ để lại? Lớn và mạnh mẽ lên để chờ đợi cơ hội trả thù Sunny?

Đột nhiên, cậu muốn cười.

"Con khốn...mày chờ đợi lâu đến vậy, chỉ để tự đưa mình vào tay tao lúc này..."

Sunny tiến lên bước nữa, ra lệnh cho những cái bóng quấn lấy mình.

Nhưng mà trước khi cậu có thể...

Con Ăn Xác đột nhiên lao về phía trước với tốc độ khủng khiếp, và nó đâm sầm vào phần bụng Sunny. Với không khí bay ra khỏi lồng ngực, cậu bị ném ra sau và ngã ra lưng.

Một tích tắc sau đó, con vật kia đã đến gần Sunny, hai bàn tay mạnh mẽ ngạc nhiên quấn quanh cổ cậu, bóp chặt nó. Một tiếng gầm gừ tàn bạo, căm ghét thoát khỏi hàm răng đẫm máu của sinh vật.

Đầu Sunny bị đẩy xuống dưới mặt nước, và dòng nước lạnh như băng ngay lập tức tràn vào miệng và mũi cậu. Cậu cố đẩy con Ăn Xác đi, nhưng mà cơ thể quá yếu để có thể kháng cự con quỷ dữ tợn ia.

'Đợi...đợi...'

Trước khi Sunny có thể hình thành một ý nghĩ hoàn chỉnh, tâm trí cậu bắt đầu phai mờ, và một sự hắc ám nguy hiểm đến gần nó.

...Và rồi, cậu cũng giận dữ.