Chương 940: Trái Tim Của Hắc Ám
'Mình...chết tiệt...biết là sẽ như này mà!'
Có một âm thanh trong hắc ám tuyệt đối, và rồi, một ngọn lửa đỏ rực bắn ra từ một đuốc hóa chất, giơ nó lên quá đầu, Sunny nhìn hang động chật hẹp, bây giờ chìm trong ánh sáng đỏ nhàn nhạt, bất tường. Hắc ám rút lui, vào lúc này, nhưng mà có vẻ sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Cảm thấy tim mình đập loạn xạ, cậu liếc nhìn Thánh, người đang đứng sau lưng, không hề bị ảnh hưởng. Quay đi, Sunny lầu bầu:
'Ừ thì...mình trông chờ gì chứ...cô ta dù sao cũng sinh ra trong Địa Ngục mà. Mình cá là Thánh đang cảm thấy như ở nhà trong thứ hắc ám đáng ghét này...'
Cậu bất động vài giây, thích ứng với ánh sáng đỏ sẫm quanh mình. Rồi, Sunny cắn môi và bước về phía trước.
"Đi nào. Chúng ta vẫn cầm tìm trái tim đó."
Cảnh Tượng Tàn Nhẫn đáng lẽ không nên hết sạch nguồn ánh sáng dự trữ trong nó nhanh đến vậy. Ngọn đuốc hóa chất, thứ mà đáng lẽ phải cháy ít nhất mười lăm phút, cũng chập chờn và dập tắt trong chỉ năm phút, buộc cậu phải thắp lên cái mới. Như thể giữ hắc ám đích thực đang khiến bất cứ nguồn sáng nào cạn kiệt nhanh hơn đáng lẽ có thể...
Và càng đi sâu hơn vào lòng núi, sự khác biệt đó càng rõ ràng.
'Nguyền rủa mọi thứ...'
Sunny đã sợ việc đến gần trái tim của hắc ám, nhưng giờ khi đang đốt cháy những ngọn đuốc ở tốc độ đáng lo ngại, cậu không thể chờ để có thể tìm đến nó.
Tiếc là, việc đó hóa ra là khó hơn nhiều so với tưởng tượng.
Những đường hầm nhân tạo ở trên có một phương hướng rõ ràng, nhưng mà hệ thống hang động hỗn loạn này vừa khó di chuyển vừa loạn cả lên. Đôi lúc, cậu sẽ theo một con đường xuống, chỉ để lại dẫn lên trong một lúc. Có lúc, đi sâu hơn vào chỉ khiến tiếng ngâm nga ở xa kia trở nên khẽ hơn, cho cậu biết bản thân đang cách xa mục tiêu của mình hơn.
Đến cuối cùng, Sunny từ bỏ mọi giả định về việc bản thân biết mình đang làm gì và chọn một cách ngẫu nhiên, dựa vào trực giác để tìm đường.
Nhanh chóng, cậu tìm thấy một quy luật mới.
Những con đường nói hắc ám có vẻ trôi chảy nhanh hơn khiến cậu cảm giác đúng hơn. Có kiến thức đó, cậu vội vàng tiếp tục, biết rằng bản thân không còn nhiều thời gian.
Thời gian mất đi ý nghĩa, và Sunny chỉ đo đạc nó bằng lượng đuộc cậu đã đốt cháy. Khi mà chỉ còn lại hai cái...
Cậu rốt cuộc đến mục tiêu.
Những bức tường của lối đi hẹp mà cậu đang theo đột nhiên biến mất, và cậu thấy mình trong một hang động tròn, to lớn. Trong ánh sáng đỏ mờ, cậu có thể thấy vài chục cái lỗ hắc ám tương tự mở vào nó, mỗi cái dẫn đến một đường hầm tự nhiên khác.
Nhưng mà, Sunny không để ý đến chúng.
Cậu chỉ có thể nhìn vào quả cầu khổng lồ làm từ đá đen tuyền mà đang trôi ơ lửng ở trung tâm hang động, cháy tăm tối với những phản chiếu đỏ sẫm từ cây đuốc trong tay cậu. Hắc ám...hắc ám trôi chảy xuyên qua nó, hoặc có lẽ sinh ra từ nó. Tiếng o o mà cậu nghe được đến từ quả cầu này, như những con sóng đang bị mắc kẹt trong nó. Đột nhiên, có một sự ớn lạnh rùng rợn lan tỏa khắp cơ thể cậu.
Bất kể quả cầu đen kia là gì...cậu biết rằng nó không phải thứ mà nhân loại nên nhìn đến.
'Cắt...chạy...'
Sunny nuốt một ngụm.
Cậu không tin rằng không có thứ gì bảo vệ nó. Nhưng rồi, cũng đâu có gì bảo vệ trái tim của cậu...nếu có gì đó có thể bò vào ngực cậu, thì nó cũng sẽ tìm thấy một lồng ngực không có gì bảo vệ.
...Có lẽ không, nếu Dệt Máu lên tiếng.
Sunny vươn giác quan ra ngoài, kiểm tra thử liên kết với cái bóng thứ tư vẫn còn đó. Nó vẫn còn, mặc dù mù mờ kì lạ. Dù sao thì, cậu biết bản thân sẽ có thể dùng Bước Bóng Tối để cút khỏi cái hang động hắc ám này sau khi tiêu diệt Trái Tim của Hắc Ám.
'Vậy thì, không có thời gian để lãng phí...'
Cây đuốc gần cuối của cậu đã sắp dập tắt.
Tiến lên một bước, Sunny đuổi đi mọi sự chần chừ khỏi tâm trí và đâm Cảnh Tượng Tàn Nhẫn ra trước. Nó đánh vào bênh hông quả cầu đen...và trượt khỏi bề mặt mà không để lại một vết trầy. Sunny đứng hình.
Âm thanh ngọn giáo đánh vào đá bóng lưỡng kia có vẻ điếc tai, và khi nó lặng xuống...liệu chỉ cậu, hay là âm thanh đến từ quả cầu có vẻ ồn hơn một chút?
Liếc nhìn Thánh, cậu cảm thấy mồ hôi lạnh lăn xuống mặt và thì thầm:
"Giúp tôi một tay nào?"
Hiệp sĩ trầm mặc bất động một giây, nhìn chăm chú quả cầu với chút cảm xúc bị đè ép. Rồi, mắt cô đột nhiên lóe lên, ngọn lửa bên trong chúng trở nên tăm tối hơn.
Thánh làm gì đó kì lạ.
Cô tiến lên một bước và đưa cậu Tội Lỗi An Ủi.
Mơ hồ, Sunny nắm lấy chuôi thanh kiếm ngọc, cảm thấy tiếng thì thầm khó chịu của nó tấn công tâm trí mình.
"Đáng thương hại."
Cậu cay mày, ngạc nhiên với ý nghĩ đột ngột đó.
...Là một ý nghĩ?
Vào lúc đó, Thánh tiến lên một bước nữa và rút ra thanh kiếm đá gãy của mình. Lưỡi kiếm lởm chởm lóe qua hắc ám...
Và cắm vào bề mặt đen của quả cầu đến tận chuôi.
Một vết nứt nhỏ luồn lên và xuống trên bề mặt quả cầu. Đột nhiên, âm thanh đập kia muốn khiến cậu điếc tai.
'Cái gì...'
Rồi, quả cầu khổng lồ đột nhiên mở toang, thả ra một thủy triều hắc ám mà tràn qua Sunny và Thánh, đẩy cậu ngã ra sau.
Cậu ngã xuống mặt đá lạnh lẽo, cảm giác có gì đó vuốt lên thép của Xích Bất Tử. Đuốc nhanh chóng dập tắt.
Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi nó cháy đi, Sunny nhìn thấy hắc ám phóng ra từ bên trong quả cầu là gì, và hiểu được âm thanh mà cậu nghe thấy là thứ gì.
Nó không phải tiếng rì rào của những cơn sóng.
...Thay vì đó, đó là âm thanh của vô số cái chân bé tí cạ vào vỏ của quả cầu đen từ bên trong.
Dòng lũ hắc ám mà thoát ra từ quả cầu rạn nứt là vô vàn những sinh vật giống bọ bé tí mà giờ đang tràn qua cậu như một dòng sông, đã cắn xé vào kim loại của bộ giáp Vượt Giới Hạn.
Tệ hơn nữa, cơn thủy triều đó vẫn đang chảy ra từ quả cầu vỡ, lao ra hàng chục thông đạo dẫn ra khỏi hang động như một dòng lũ. Cảnh tượng đó vừa ghê gớm và kì lạ...cho dù cái vỏ đá đen có to đến mấy, thì đống bọ nó thả ra - và vẫn đang thả ra - là lớn hơn gấp nhiều lần thứ mà đáng lẽ có thể.
Ở tốc độ này, cả ngọn núi này sẽ bị chúng lấp đầy chỉ trong vài phút.
'A...vậy ra đây là tại sao cô ta nói mình bỏ chạy...'
Cảm giác một cơn đau điếng đột nhiên phát ra từ bên hông, Sunny chậm trễ nhận ra một việc đáng sợ.
Cậu cần tiến vào một cái bóng để dùng Bước Bóng Tối.
...Và với toàn bộ ánh sáng đã biến mất, không còn cái bóng nào bên trong hắc ám đích thực đầy hang động này.