Chương 859: Đỉnh

Chương 859: Đỉnh

Bạo Chúa Đồi Bại và Thủy Triều Bầu Trời có cùng Cấp Bậc, nhưng mà có đến tận bốn Lớp sâu sắc giữa họ. Dù vậy, Thánh Tyris đã tự tin về khả năng đánh bại sinh vật kia của bản thân.

...Miễn sao nó ở dưới đất. Đó là thứ cô ta đã nói với họ.

Quan sát con côn trùng khổng lồ vươn ra bốn cái cánh trong suốt và bay lên bầu trời ảm đmạ, vừa ghê tởm vừa xinh đẹp ghê rợn. Sunny đứng yên trong một giây. Rồi, cậu nhìn xuống trở lại.

Không có gì đi đúng theo kế hoạch. Đó là thực tế, và những người Bất Thường đã chuẩn bị để đối mặt với những tình huống không thể đoán trước ngay từ ban đầu. Thánh Tyris sẽ phải tự mình lo liệu, bằng cách nào đó...những người còn lại có thử thách của riêng họ để đối mặt.

Cậu không thể thừa sự chú ý cho trận chiến khủng khiếp xảy ra trên bầu trời.

Hàng trăm Sinh Vật Ác Mộng đang buông xuống ba tổ đội như một cơn sạt lở. Co lại thành những trái banh chitin trắng bóc, những binh lính của bầy sinh vật đá kia lăn xuống dốc núi với tốc độ khủng khiếp, toàn bộ điểm có thể tổn thương đều được bảo vệ. Dưới ánh sáng của mũi tên rực rỡ của Winter, họ có thể dễ dàng nhìn thấy chúng lao đến.

Trong số chúng có Thức Tỉnh, Ngã, và thậm chí là Đồi Bại. Quái Thú, Quái Vật, Ác Ma, và thậm chí là Ác Quỷ. Không khí gần đỉnh núi lạnh và loãng, và không như trận chiến trước, nhân loại có vị trí không lợi thế, họ đang ở dưới kẻ địch.

Tệ hơn nữa, Sunny vẫn chưa khôi phục từ việc dùng sức của ngày hôm qua. Cậu chỉ có khoảng một nửa tinh túy trong mình. Thánh và Ác Mộng đang khôi phục bản thân trong ngọn lửa hắc ám bên trong linh hồn cậu sau trận chiến với Hộ Vệ Cổng. Tình hình...không khả quan.

'Sao cũng được. Càng nhiều mảnh cho mình...!'

Trong lúc cậu suy nghĩ đến đó, Winter bắn mũi tên thứ hai lên trời. Nó biến mất vào hắc ám rồi có vẻ như nổ tung thành cả ngàn mảnh sáng bừng.

Phân Loại của cô...là một thứ kì lạ. Từ những gì Sunny biết, nó kết hợp một loại cường hóa sức chiến đấu mạnh mẽ cùng với sự gần gũi với tiên tri. Winter vừa là một chiến binh vừa là một nhà tiên tri.

Kết quả, cô không bao giờ trượt. Đó không phải phóng đại, chỉ là một sự thật đáng sợ và kì lạ. Cô thật sự chưa từng trượt một cú bắn nào kể từ khi trở thành người Thức Tỉnh.

Không cần biết Winter sử dụng vũ khí gì, cung, ná, hay một con dao ném, hay đơn giản một viên đá. Chúng luôn đáng trúng mục tiêu. Đương nhiên, chỉ có thể đánh trúng mục tiêu không luôn đồng nghĩa với thắng lợi.

Thứ khiến cô thật sự đáng gờm là kho vũ khí với nhiều loại mũi tên ma thuật mà đã tích lũy trong nhiều năm.

Bậc Thầy Winter cơ bản là một đơn vị pháo binh chỉ với mình cô.

Trong lúc cả ngàn mảnh vỡ sáng rực rỡ rơi xuống như mưa, mỗi cái trở thành một mũi tên bạc nhỏ. Chúng cắn vào đám sinh vật lăn xuống, xé bộ vỏ của chúng và tìm đường xuyên qua những khe nứt nhỏ nhất trên bộ giáp chitin của chúng. Ngay lập tức, máu màu xanh dương hôi thổi chảy ra lên những tảng đá phủ tuyết.

Một giây sau đó, lại một mũi tên khác đã lên dây, với vài cái nữa hiện ra từ những cơn lốc tia sáng. Mỗi cái xuất hiện ngay khi cái trước được bắn đi. Bắn cung với tốc độ siêu nhiên, cô thả ra một cơn mưa tử vong đến đám Sinh Vật Ác Mộng đang buông xuống.

Mỗi mũi tên độc nhất, nhưng đều hoàn toàn chết chóc.Quan sát những chuyể động linh hoạt, tính toán, và trí mạng của Bậc Thầy lớn tuổi hơn, Sunny không nhịn được mà thở dài.

"Vậy đây là dân chuyên..."

Cậu còn một đường dài phải đi nếu muốn đạt đến trình độ cung thuật như này.

Không lâu sau đó, những chiến binh tàm xa khác tham chiến. Gần như toàn bộ thành viên của tổ đội Winter đều là những tay bắn tỉa theo cách này hay cách khác, nên họ dễ dàng tỏa sáng hơn những người khác trong giai đoạn này của trận chiến, lấy đi hàng chục tính mạng sinh vật. Thường xuyên, những xạ thủ Thức Tỉnh nhắm vào những vết nứt trong bộ vỏ trắng mà cơn mưa mũi tên của Winter đã tạo ra.

Trong lúc những kí tự xanh dương thắp sáng trên thân cung bạc, cô mỉm cười:

"Cho chúng thấy địa ngục! Ai giết nhiều nhất được một cái ôm, haha!"

Thông tin về những điểm yếu của bầy quái vật đá mà Kim và Sunny cung cấp cũng giúp đỡ. Nhanh chóng, cậu nghe thấy âm thanh tia điện quen thuộc và nhìn thấy một cú nổ mạnh trong đám sinh vật, xé xác vài con.

Samara đã tham gia những chuyên gia tầm xa cùng với hỏa lực xuất chúng của mình.

Nhưng Sunny thì không dùng đến cung của mình. Trong trận chiến này, cậu cần bảo lưu tinh túy nhiều nhất có thể. Hơn nữa, cậu có một vai trò khác cần đóng.

Dòng thủy triều sinh vật đã gần đến họ...

"Sunny!"

Cậu quay người và thấy Bậc Thầy Jet chạy về phía cậu. Mái tóc ngắn màu đen của cô nhảy múa trong gió, và mắt cô cháy lên ánh sáng xanh băng giá. Có một bộ giáp nhẹ làm từ da màu đen quấn chặt cơ thể cô, và một cây đao quen thuộc kéo sau cô.

Hơi hạ thấp người, cậu đan ngón tay vào nhay, và đưa nó ra tạo bước đệm cho cô. Ngay khi chân của Kẻ Gặt Hồn đặt vào đó, cậu gắng gượng cơ bắp và ném cô lên không trung.

Được cường hóa bởi ba cái bóng, sức mạnh của cậu phải nói là quái vật. Được đẩy bởi Sunny, Jet bay ra trước như thể bản thân cũng là một mũi tên.

Cây đao lóe lên, cắt...không, xuyên qua cơ thể của một sinh vật Đồi Bại trước khi nó có thể phản xạ. Sinh vật lăn ra trước với tộc độ ghê gớm thêm vài giây, nhưng rồi đột nhiên co giật, mở ra cơ thể to đùng, và đột nhiên ngừng lại trong run rẩy. Bộ vỏ trắng vẫn nguyên vẹn, không có lấy một vết nứt nhỏ nhất...vậy mà, con thú to đùng đã chết.

Trong lúc Kẻ Gặt Hồn trượt trên đá bám băng, hàng trăm sinh vật tấn công hàng ngũ Bất Thường và nhân loại nhanh nhẹn mà vừa mới giết được một thủ lĩnh của chúng. Những trái banh to đùng làm ngay lập tức mở ra thành đám sinh vật giống côn trùng đáng sợ và lao về phía nạn nhân của chúng, những cái hàm sắc bén vang lên ken két và những cái chân dốt cạ lên mặt đá.

Bậc Thầy Jet đã di chuyển, né vô số đòn tấn công trong lúc lao về phía mục tiêu Đồi Bại tiếp theo.

Nhìn cô, Sunny chớp mắt.

"Nhanh..."

Rồi, cậu không có thêm thời gian để suy nghĩ nữa.