Chương 855: Tuyết Và Tro

Chương 855: Tuyết Và Tro

Có nhiều việc mà sư đoàn phải làm trước khi tiếp tục hành quân. Những mảnh hồn phải được thu thập từ đống xác Sinh Vật Ác Mộng, bản thân những cái xác phải được dọn thành từng đống để mở đường cho những phương tiện. Thường thì, mỗi cái xác sẽ bị mổ xẻ để thu hoạch những vật liệu hữu dụng - da thú và xương đều là những tài nguyên quý giá, đặc biệt là những thứ thuộc về đám Ngã.

Nhưng mà, không ai có thời gian để xử lý đàng hoàng bầy quái vật đáng sợ này, nên những cái xác chỉ đơn giản bị đẩy sang bên đường, nhấn chìm trong nhiên liệu thiêu đốt, và châm lửa.

Những phương tiện vận chuyện và vũ trang, những cỗ máy chiến tranh bị hư hại, và những bộ giáp cơ khí của bộ binh phải được kiểm tra và bảo dưỡng. Những đạn dược đã dùng phải được thay thế, những người bị thương phải được chữa trị. Binh lính, cả thông thường lẫn Thức Tỉnh, đều cần thời gian để nghỉ ngơi và khôi phục.

Ở trên Tê Giác, những thành viên của tổ đội thay phiên ngủ. Ba người tiến vào thế giới Mộng Ảo, và ba người còn lại thì canh gác. Ngay khi ca đầu tiên trở lại, ca thứ hai vào trong buồng ngủ. Sunny vẫn thức, yên lặng ngồi thiền ở phía sau phương tiện.

...Vào buổi sáng, sư đoàn phải làm một việc cuối cùng.

Trong sự yên lặng nghiêm trang, những cơ thể của những người lính đã ngã xuống - khoảng một trăm người - được dùng những lá cờ trắng tinh bọc lại. Người thiếu tướng chỉ huy sư đoàn có một bài diễn văn ngắn, sau đó cúi thấp đầu. Sau đó, vài cỗ máy chiến tranh kích hoạt những súng phun lửa trên những cánh tay của chúng, bắn ra những dòng lửa dữ dội nuốt lấy những cơ thể họ.

Trong điều kiện khắc nghiệt của chiến dịch Nam Cực, Quân Đội Đầu Tiên không thể chôn cất những người ngã xuống tốt hơn. Kể cả nêu như sư đoàn có thể dư ra thời gian để đào mộ trong đất đông cứng này, thì sự rủi ro cho việc một Sinh Vật Ác Mộng nào đó tìm đến họ trong tương lai là quá cao. Và với quá nhiều người chờ đợi đến lượt lên thuyền sơ tán, hi sinh không gian quý giá để đưa những cơ thể về nhà là một sự xa xỉ mà không ai có thể làm ra.

Nhìn đám lửa thiêu trong yên lặng, Sunny không nhịn được mà rơi vào tâm trạng ảm đạm. Mặc dù bản thân nghi thức là xinh đẹp và trang trọng, sự thật là, những người lính mà đã hi sinh tính mạng đang được đối xử không khác mấy so với những Sinh Vật Ác Mộng mà đã giết họ. Cuối cùng, cả hai đều bị ngọn lửa nuốt lấy.

Vì lý do gì đó, hình ảnh vô số ngọn nến ở trước cổng Học Viện xuất hiện trong tâm trí cậu. Thở dài, Sunny quay đi và nói với thủ hạ:

"Đi thôi."

Ít nhất thì sự tổn thất là không quá tồi tệ. Nếu Thánh đã không nhanh chóng chém gục Hộ Vệ ở Cổng phía bắc, thì mọi thứ đã có thể tệ hơn rất nhiều.

Không lâu sau đó, sư đoàn tiếp tục di chuyển. Sau lưng họ là khung cảnh bị tàn phá bởi trận chiến, với tuyết và tro hòa vào nhau trong lúc xoáy lượn trong không trung.

Sunny ở phía sau Tê Giác với biểu hiện suy tư. Nhưng mà không bao lâu thì cậu đã bị phân tâm khỏi dòng suy nghĩ bởi một cuộc gọi đến.

Gương mặt của Bậc Thầy Jet hiện lên màn hình.

"Sunny. Có nhiệm vụ mới cho cậu đây..."

Tập đoàn quân được cử đến Trung Nam Cực có một mục tiêu đơn giản - biến một số nhỏ những thành phố thành những cứ điểm không thể công phá, di chuyển toàn bộ dân số trong vùng đến những cứ điểm đó, rồi cố thủ ở đó đến khi mọi người đều sơ tán cả.

Đến lúc nào đó, quân tiếp viện sẽ đến và khiến nhiệm vụ kháng cự đợt tấn công của đám Sinh Vật Ác Mộng trở nên dễ hơn.

Nhưng mà, trước khi việc đó xảy ra, thì Quân Đội Đầu Tiên phải tự mình hoàn thành giai đoạn gian khổ nhất của chiến dịch. Những thành lũy đó phải được xây dựng, những hành lang sơ tán phải được thiết lập, và hàng triệu người phải kịp thời được di chuyển qua chúng. Toàn bộ lực lượng nhân loại sẽ bị chia ra thành rất nhiều đơn vị nhỏ hơn, và cùng với đó thì sự nguy hiểm cũng sẽ tăng lên.

Thêm vào đó nữa, có quá nhiều bộ phận di chuyển trong kế hoạch này, và mỗi bộ phận đều có thể thất bại và kết thúc trong thảm họa.

Ngay bây giờ, sư đoàn mà Sunny được chỉ định đên đang nhanh chóng di chuyển về phía thành phố lớn mà sẽ trở thành một cứ điểm. Trong quá trình đó, họ sẽ phải đặt những nền tảng để thiết lập những liên kết vận chuyển đến những khu dân cư nhỏ hơn, hoặc là bằng cách củng cố những cơ sở hạ tầng có sẵn, hoặc là tự tạo ra.

Sau trận chiến ngày hôm qua, có vẻ như không có những trở ngại nghiêm trọng trên đường của sư đoàn. Nhưng mà vài sư đoàn khác thì không ổn như vậy.

Kẻ Gặt Hồn có vẻ hơi mệt mỏi trong lúc nói chuyện:

"...một vấn đề nhỏ. Có một Cổng Cấp Độ Ba chắn đường họ, được bảo vệ bởi một sinh vật Đồi Bại mạnh mẽ. Từ quan sát ban đầu, nó ít nhất là một Ác Quỷ...nhưng mà, cũng có thể là Bạo Chúa. Winter không thể tự mình giải quyết nó. Cậu và tôi là gần nhất, nên...thắt dây an toàn vào. Tách khỏi sư đoàn hiện tại và di chuyển về phía đông nam ở tốc độ tối đa đến khi đến điểm hẹn. Nó cách vị trí hiện tại của cậu khoảng bảy mươi cây số."

Sunny thoáng quan sát bản đồ, rồi chần chừ nói:

"Một Bạo Chúa Đồi Bại...cô chắc là ba người chúng ta có thể giết nó?"

Toàn bộ đám Đồi Bại đều đáng sợ, nhưng một con Bạo Chúa...ý nghĩ đối mặt với một thứ như vậy trên chiến trường khiến Sunny hơi bất an. Cậu chỉ từng chiến đấu với một sinh vật có Cấp Bậc đó, Sâu Dây Leo. Mà ngay cả khi đó, cậu chỉ có thể giết con Quái Vật tà ác kia bằng cách giết vật chứa của nó với con dao gỗ của Aidre.

Đương nhiên, Sunny lúc đó chỉ là một kẻ Thức Tỉnh. Cậu bây giờ mạnh mẽ hơn nhiều. Nhưng mà...thứ thật sự khiến cậu bận tâm là sự thiếu thốn thông tin. Chiến đấu với kẻ địch sau khi nghiên cứu nó một thời gian là hoàn toàn khác với đi vào trận chiến mà không biết gì. Cậu có lẽ có cơ hội mong manh với một con Bạo Chúa Đồi Bại nếu có dư dả thời gian để chuẩn bị. Nhưng còn ở hiện tại thì...

Bậc Thầy Jet không có vẻ có cùng những lo lắng đó của cậu. Cô nhếch mép cười nham hiểm, rồi lắc đầu:

"Ba người chúng ta là đủ. Nhưng mà lần này, chúng ta sẽ không chiến đấu một mình. Sẽ có người khác tham gia cuộc vui."

Sunny nhướng mày.

"Ai?"

Kẻ Gặt Hồn hơi nghiêng về trước.

"Một vị Thánh..."