Chương 847: Tàn Sát
Bầy quái vật đã mất thủ lĩnh, đà của cú đẩy đã bị nghiền nát, vũ khí bí mật của đám không mắt cũng đã bị khiến cho vô dụng, và quan trọng nhất cả, một đống lớn đã mất mạng.
Nhưng mà đám Sinh Vật Ác Mộng vẫn thể hiện mối nguy hiểm đến tính mạng của tổ đội.
Vẫn còn đủ bọn chúng để chôn sống cả Sunny lẫn những binh lính của cậu dưới núi thịt, móng vuốt, và răng. Và cũng còn hơn một chục sinh vật Ngã, lao về phía trước để nuốt sống bảy nhân loại.
Một nụ cười xấu xí hiện lên mặt Sunny.
'Vậy thì đến mà kiếm ăn...'
Trong lúc lưỡi kiếm của Cảnh Tượng Tàn Nhẫn tỏa ánh sáng rực rỡ, cậu chém xuyên qua cơ thể con thú đang lao đến và đưa ra một mệnh lệnh nhanh:
"Tiền đội, theo sau tôi!"
Cậu đặt thân ngọn giáo chắn một cái miệng gầm gừ, chuyển trọng tâm để ném kẻ địch xuống đất, và đánh một con khác với đuôi giáo.
"Kim, di chuyển về phía đỉnh đồi. Samara, đến gần hơn và giữ áp lực với những con Ngã!"
Trong lúc cậu xoay người và chém một cú chém xéo, khiến một cái đầu quái vật đứt lìa, và một Ký Ức đã tự dệt vào hiện thực.
Một sợi xích sắt mỏng nhanh chóng quấn quanh cổ cậu. Trên đó là một bức tượng nhỏ hình dạng một người nữ trẻ tuổi mà có giáo trong một tay và trái tim người trong tay còn lại. Máu đổ ra từ vết thương to đùng trên ngực trần.
Nguyện Vọng Cuối Đời có vẻ như sống dậy trong lúc tinh túy của cậu đổ vào nó.
[Nguyện Chết] Mô tả Pháp Thuật: "Những người nhìn thấy người cầm món Ký Ức này sẽ bị bắt buộc; bạn bè được truyền cảm hứng, kẻ địch tìm kiếm người giữ nó. Càng nhiều kẻ địch được nó ban món quà tử vong, sức mạnh của Ký Ức sẽ lớn hơn, và sức mạnh đó có thể được dùng để chữa trị những vết thương của người dùng nó."
Tử Vong Tích Trữ: [0/1000].
Giờ khi Sunny đã ở phía trước nhất của đội hình, cả binh lĩnh lẫn đám Sinh Vật Ác Mộng đều có thể thấy cậu rõ ràng. Ừ thì...cậu không chắc nếu đám không mắt có thể thấy gì hay không, nhưng mà chúng chắc chắn là nhận thức cậu theo cách bí ẩn nào đó.
Hiệu ứng của bùa Vượt Giới Hạn có thể được cảm thấy ngay tức thì. Đằng sau cậu bốn người của tiền đội cận chiến đột nhiên sung sức. Chuyển động của họ nhanh hơn, sắc bén hơn, và tập trung hơn. Còn trái lại, kẻ địch thì càng trở nên điên cuồng hơn. Chúng lao về phía Sunny như những con thú dại, bị sự căm ghét, đói khát, và điên rồ làm ngây dại.
Với toàn bộ sự phẫn nộ chủ yếu tập trung vào cậu và chỉ cậu, Quentin, Belle, Dorn, và Luster chút không gian để thở.
Đó là một việc tốt, nhưng mà...
'Cứt!'
Đây là lần đầu tiên Sunny dùng món Ký Ức này, và cậu đã bắt đầu hơi hối hận với lựa chọn đó. Áp lực của đợt tấn công điên cuồng từ đám Sinh Vật Ác Mộng bị ảnh hưởng là không phải chuyện đùa!
Nghiến răng, cậu xoay người và nhảy múa, tàn sát hết con này đến con khác. Được cậu dẫn dắt, tiền đội chậm rãi đẩy vào bầy quái vật, cẩn thận tiến lên từng bước. Sunny là mũi nhọn của đội hình, biến thành một lốc xoáy đẫm máu với bạc rực sáng và thép ảm đạm.
Bất chấp sức mạnh và tốc độ siêu việt, một chiến binh khác có lẽ đã nhanh chóng bị áp đảo bởi số lượng và độ hung hăng của bầy Sinh Vật Ác Mộng đếm không xuể này, rồi sẽ bị kéo xuống đất và bị nghiền nát hay xé xác. May mắn là, Sunny đã luôn vô cùng trơn trợt và khó bắt, nên đâu dễ gì cho phép đám này vây quanh và đè lên mình. Ba cái bóng quấn lấy cơ thể, cả tốc độ và dẻo dai của cậu đã chạm đến độ cao siêu nhân.
Quan trọng hơn nữa, khi mà nhiêu đó là không đủ, cậu dễ dàng bước xuyên bóng tối để tránh né bị vây lấy. Được tăng cường bởi thuộc tính thần thánh cực cao, Xích Bất Tử dễ dàng chịu đựng những cú đánh linh tinh mà đôi khi lọt qua được phòng ngự của cậu. Cảnh Tượng Tàn Nhẫn hát ca, gặt hái tính mạng như lưỡi hái của Tử Thần.
Đằng sau cậu, tiền đội cận chiến chiến đấu với quyết tâm đầy sát y và sự phối hợp nhanh chóng tăng lên. Họ không chỉ có thể cung cấp cho Sunny sự hỗ trợ rất cần thiết và chặn lại những kẻ địch muốn tấn công sau lưng cậu, mỗi người cũng liên tiếp giết không ít đám quái vật này.
Kiếm của Belle cắt xuyên qua nhiều cơ thể như thể không chịu ngăn cản gì, búa tạ của Dorn nghiền nát chúng như một quả tạ phá tường. Những đòn tấn công của Quentin không hoành tráng như vậy, nhưng mà mỗi con bị hắn làm bị thương đều nhanh chóng vấp ngã, co giật, hay đơn giản hơn là ngã xuống và chết. Ngay cả Luster cũng làm phần của hắn, hoặc là đâm kích ra trước như giáo, hoặc dùng nó như móc để khiến đám thú không mắt mất thăng bằng và cho những người khác dễ dàng giết chúng.
Samara đã bỏ nơi bắn nhắm và di chuyển đến gần hơn đỉnh đồi để lao về vòng tròn yên lặng mà Sunny đã tạo ra. Vị trí mới của cô là không lợi thế bằng cái trước, nhưng mà cô vẫn có thể bắn trúng đa số cú bắn của mình. Mặc dù không phải cú nào cũng có thể đánh trúng điểm yếu trên trán của đám Ngã, nhưng ngay cả những viên không trúng cũng để lại vết thương nghiêm trọng.
Một vài con thú không mắt đã có thể trượt qua hàng phòng ngự của tiền đội khi mà bầy quái vật tung ra đòn tấn công âm thanh. Chúng đã lao về phía cô với không gì khiến chúng chậm lại.
...Trong lúc chúng làm vậy, một cơn mưa đạn đột nhiên đánh vào đám quái vật từ bên hông, xé vào cơ thể chúng. Kim, người đang chạy lên đường núi, nhắm khẩu carbine của mình mà không hề chậm lại, từng luồng đạn bắn ra về phía đám Sinh Vật Ác Mộng mà đang đổ về phía Samara.
Đến viên cuối cùng, cô thả ra vũ khí và cho nó treo đó. Cô gái trẻ né tránh một con vật lao đến, rồi tung ra một đòn đánh móc lên với cái khiên tròn của mình. Trong lúc vành khiến đụng vào hàm con quái vật, một thanh rapier bắn về trước, xuyên thủng cổ nó.
Một giây sau đó, con thú đã chết.
Không quá lâu sau đó, Kim đến được đỉnh đồi, ngã xuống một gối, và lại cầm lên cây súng carbine. Bây giờ khi tiền đội cận chiến đã hơi tiến lên, cô có một đường thoáng để khai hỏa. Bắn theo từng đợt ngắn, cô gái trẻ cũng tham gia sự hỗn loạn.
Ngột ngạt dưới dòng lũ quái vật điên cuồng, Sunny nhếch mép cười.
"Dorn, đừng có cố giết mỗi con, cứ đẩy nó khỏi vực nếu ông có thể! Cú ngã sẽ không giết chúng, nhưng chúng ta có thể dễ dàng dọn đám thừa sau này. Luster ngừng tay và giúp Samara khôi phục chút tinh túy. Những người còn lại...tiếp tục làm việc của mình! Tàn sát chúng!"
Những thành viên trong tổ đội đáp ứng, vang vọng lại mệnh lệnh cuối cùng của họ thành một tiếng hét trận:
"Tàn sát!"
"Tàn sát!"
"...Tàn sát!"
Và họ làm đúng như lời hô hào đó.