Chương 843: Falcon Scott

Chương 843: Falcon Scott

...Chênh vênh trên một con đường núi vỡ nát, Tê Giác đứng yên trong lúc những thành viên tổ đội cẩn thận leo lên cao hơn. Belle, Dorn, và Luster đang ẩn nấp phía trước cách một trăm bước, chỉ ngay bên dưới đỉnh của ngọn đồi cao, còn Sunny và Kim hiện đang ở trên nóc của APC.

"Tôi thấy họ."

Samara đang chăm chú quan sát màn hình của thiết bị liên lạc quân đội, đang nhận đường truyền video từ một máy bay do thám không người lái nhỏ gọn mà cô đã cử đi trước. Trên màn hình là một thung lũng nhỏ. Hình ảnh không rõ, đôi khi hoàn toàn bị nhiễu vì Cổng Ác Mộng.

Có thể thấy một bầy Sinh Vật Ác Mộng tràn vào thung lũng đó.

"Có hàng trăm con. Đa số là Thức Tỉnh, nhưng cũng có vài con Ngã. Hộ Vệ Cổng...đã xuất hiện rồi. Có vẻ như là một Ác Quỷ."

Sunny gật đầu.

"Chính xác. Có hai trăm bảy mươi bốn sinh vật, trong đó có hai trăm bốn mươi hai là Thức Tỉnh, còn ba mươi hai là Ngã. Hộ Vệ đúng là một Ác Quỷ Ngã."

Một trong những cái bóng của cậu đã lẻn đến đám Sinh Vật Ác Mộng gần hơn nhiều. Và nó cũng không hề chịu quấy nhiễu gì cả. Nhưng Sunny thì...

Duy trì vẻ mặt bình tĩnh, cậu thầm run rẩy. Cổng đang thì thầm vào tai cậu, kêu gọi cậu ở một mức độ sâu đậm hơn là ý nghĩ hay cảm xúc. Cậu đã trải nghiệm Kêu Gọi trước đây, nhưng mà giờ đã là Bậc Thầy, nó đã trở nên mạnh mẽ và khó kháng cự hơn.

Sunny đã cảm nhận sự thay đổi này gần như ngay tức thì sau khi Quân Đội Sơ Tán Đầu Tiên đến Nam Cực. Trong lúc ba chiến hạm còn lại được cử đến Đông Nam Cực - vùng to nhất và nhiều người sinh sóng nhất ở Góc Nam - đội mà cậu đã đi cùng có nhiệm vụ đưa quân lính đến Trung Nam Cực.

Trung tâm của Nam Cực là một nơi dải đất dài và hẹp với nhiều núi, nơi này là trung tâm quản lý và công nghiệp của lục địa. Vậy nên, nó chứa đựng nhiều mục tiêu ưu tiên mà phải được sơ tán bằng mọi giá.

Vài ngày đầu tiên sau khi quân đội đến là hoàn toàn hỗn loạn. Thành phố lớn mà họ tiến vào Falcon Scott, ở trong trạng thái hoàn toàn rối tung. Hàng triệu người vừa mới biết được cuộc sống sẽ bị bứng rễ, và thậm chí có thể bị mất đi. Mặc dù chính phủ địa phương đã làm hết sức có thể để duy trì trật tự và chuẩn bị thường dân cho việc sơ tán, nhưng việc đó rốt cuộc cũng không có quá nhiều ý nghĩa.

Tình hình đã càng bị khiến cho tồi tệ hơn bởi đống Cổng mở ra gần và bên trong thành phố.

Như một người Thức Tỉnh ở Góc Nam đã nói, từng chỉ có một Cổng mở ra cách vài tuần. Rồi, là một cái mỗi tuần. Rồi, vài cái một tuần.

Rồi mỗi ngày.

Đến lúc Quân Đội Sơ Tán đến, tình hình nhanh chóng trở nên tồi tệ hơn nữa.

Với nhiều Cổng như vậy, mỗi người Thức Tỉnh, Bậc Thầy, và Thánh cảm thấy được sự Kêu Gọi từ chúng, có người cảm nhận nó nhiều hơn người khác.

Không dễ để Sunny có thể làm quen với thực tế mới và hơi điên rồ này. Cậu sẽ không bất ngờ nếu lâu ngày ở gần tiếng Kêu Gọi sẽ khiến nhiều người phát rồ.

Nhưng họ vẫn chưa đến điểm đó, kể cả nếu như cả thế giới có vẻ như đã mất trí.

Sau khi ở trong sự hoảng loạn của Falcon Scott vài ngày, một phần lớn của quân đội ở lại để bắt đầu chuyển đổi nó thành một pháo đài không thể xuyên phá. Thành phố ở phía bắc nhất của Trung Nam Cực sẽ là trung tâm sơ tán lớn nhất của nó, nên nó phải được hoàn toàn chuyển đổi thành một thành lũy.

Nhưng mà đa phần lực lượng chính phủ đã di chuyển ra ngoài và bắt đầu chuyến hành quân dài về phía nam. Việc của họ là đến những trung tâm dân số khác, thiết lập một hành lang sơ tán an toàn, và bắt đầu đưa thường dân qua chúng đến những trung tâm phòng ngự.

Đại Đội Bất Thường Số Một rời khỏi cùng với quân đội và chia ra để hỗ trợ nhiều quân đoàn khác nhau.

Và bây giờ, chỉ một ngày sau đó, tổ đội của Sunny sẽ chuẩn bị có trận chiến đầu tiên.

Quân đoàn mà họ đang hộ tống đã có chạm trán cường độ thấp với đám Sinh Vật Ác Mộng mà xuất hiện từ nửa tá Cổng ở độ cao thấp hơn. Để quét sạch đám này nhanh hơn, họ cần tấn công chúng từ bên hông, nhưng mà con đường thích hợp nhất để tránh khỏi dốc núi lại bị chặn lại bởi cánh Cổng thứ bảy.

Điều quân đến chiến đấu ở địa hình bất ổn như vậy là một vấn đề, nên Đội Bất Thường đã được cử đi.

Đứng trên nóc Tê Giác, Sunny thở dài.

"Chúng ta gặp may."

Cả Samara và Kim quay sang và nhìn cậu với biểu hiện không thể hiểu nổi. Sau vài giây trong yên lặng chết người, người sau nói với giọng rụt rè:

"Xin lỗi thưa ngài...nhưng làm sao mà đối mặt với ba trăm Sinh Vật Ác Mộng và một Ác Quỷ Ngã c-có thể gọi là may mắn?"

Cậu nhún vai.

"Tôi gọi thứ như vậy là Cổng đe dọa thấp. Có muốn đoán tại sao không?"

Samara cau mày.

"Vì...không có Bạo Chúa?"

Sunny mỉm cười gật đầu.

"Đúng vậy. Chắc rồi, có rất nhiều sinh vật, nhưng mà không có một Bạo Chúa hay Khủng Bố điều khiển, chúng chỉ là đám gia súc mà thôi. Mọi thứ sẽ tệ hơn rất rất nhiều nếu toàn bộ những sinh vật ở đây có thể phối hợp sự tấn công của chúng. Hơn nữa, chúng ta thông minh hơn. Có nghĩa chúng ta có thể đẩy xác suất về phía mình."

Cô lưỡng lự một giây.

"Tôi nghĩ xác suất vốn đã ở bên chúng ta. Chúng ta có địa hình cao hơn, và gió đang thổi đúng hướng. Đám Sinh Vật Ác Mộng vẫn chưa đánh hơi thấy chúng ta, có nghĩa là chúng ta có yếu tố bất ngờ."

Sunny lắc đầu.

"Đừng bị lừa. Chúng đã biết chúng ta ở đây...đám quái vật có cách khác để cảm nhận da thịt và linh hồn nhân loại. Thật ra thì chúng đã không ở yên gần Cổng như vậy trừ khi chúng vốn có mưu đồ gì đó. Chúng đáng lẽ đã tỏa ra và cố tìm thứ gì đó để xé xác và ăn thịt."

Kim rùng mình.

"Vậy...chúng đang chờ thứ gì?"

Cậu liếc nhìn cô với biểu hiện thú vị.

"Chẳng phải rõ ràng? Chúng đang chờ chúng ta đặt chân vào cạm bẫy. Con Ác Quỷ Ngã đó không ngu như vẻ ngoài của nó."

Biểu hiện của Sunny đanh thép lại.

"Đó là tại sao nó phải chết trước."

Samara quan sát màn hình thiết bị liên lạc vài giây và thở dài.

"Tôi có thể bắn trúng từ khoảng cách này, nhưng mà chúng ta không có đường bắn trực tiếp. Đỉnh đồi đó đang che chúng ta khỏi tầm mắt chúng, nhưng nó cũng bảo vệ kẻ địch khỏi những đòn tấn công tầm xa."

Nụ cười của Sunny trở nên đểu hơn, nham hiểm hơn.

"Đó là sự thật...khi nói về khẩu súng của cô."

Một đống tia sáng đỏ thắm lung linh và hiện hình quanh tay cậu, và rồi, một cây cung đen xuất hiện trong nó, tỏa ra một cảm giác sức mạnh hủy diệt. Dây của nó đỏ rực, và có một biểu tượng cùng màu trên thân nó, trong hình dạng một cái đe bị thanh kiếm thẳng đâm xuyên.

"Nhưng mũi tên, không như đạn, không phải bay theo đường thẳng..."