Chương 842: Bài Học Của Quá Khứ

Chương 842: Bài Học Của Quá Khứ

Rời khỏi tòa tháp chùa, Sunny cẩn thận liếc nhìn đống xương của Rồng Ngà Sevirax, kẻ mà Kai đã giết trong Ác Mộng, và chậm rãi đi về phía hồ.

Bề mặt của nó bình tĩnh và trong veo, như mọi khi. Ánh mặt trời phản chiếu trên mặt hồ tĩnh lặng, khiến nó trông như một hồ chất lỏng bạc lung linh. Bất chấp vẻ đẹp của hồ thiên đường, Sunny không nhịn được mà cảm thấy hơi bất an khi đến gần nó. Trí nhớ về trận thủy chiến dữ dội vẫn còn mới như in trong đầu cậu, nên không có nước to nào là quá an toàn cả.

Trên bờ hồ, một hàng ghế đá tinh xảo được cắt từ đá trắng, mời gọi người ta nghỉ ngơi và tận hưởng cảnh tượng êm đẹp. Hiện tại, đang có một bóng người quen thuộc ngồi trên nó. Nephis ngồi chéo chân, nhìn chăm chú vào mặt nước lấp lánh với biểu hiện xa xăm. Khi bóng của Sunny ngã lên cô, cô chần chừ một giây, rồi ngước lên.

"Sunny."

Cậu yên lặng một lúc, rồi ngồi lên hàng ghế và cũng ngắm nhìn hồ nước xinh đẹp.

"Cuộc đời đối xử cô thế nào rồi? Được nhận nuôi vào một đại gia tộc chắc là một trải nghiệm kì lạ."

Nephis cau mày.

"Nó...ổn. Chắc có hơi kì lạ khi Morgan của Valor gọi tôi là em gái. Cô ta có vẻ tận hưởng sự khó chịu của tôi."

Cân nhắc đến người thân thích còn lại của Morgan, cô ta có lẽ đặt một ý nghĩa khác vào từ em gái...một thứ mà chắc hoàn toàn thiếu đi cảm xúc. Trong một chốc, Sunny cảm thấy một sự hứng thú nham hiểm.

'Chưa từng nghĩ có ngày mình cảm thấy tội nghiệp cho Công Chúa Chiến Tranh, nhưng mà với cả Mordret và Nephis làm anh làm em...chết tiệt, vận may của cô ta còn tệ hơn cả mình. Nếu chuyện đó thậm chí là khả thi.'

Ngôi Sao Thay Đổi thở dài nặng nề và hơi quay sang cậu.

"Cậu nên nói với tôi, Sunny."

Cậu mỉm cười.

"Gì, về Nam Cực? Ồ, đó là thông tin bảo mật. Dù sao thì Cassie cũng nói cô biết mà thôi. Cô ta phải biết, đúng không?"

Cô nhìn cậu vài giây, rồi lắc đầu.

"Nếu cô ấy biết, thì đã giữ nó cho bản thân. Cassie...đã thay đổi rất nhiều kể từ lúc ở Vùng Đất Lãng Quên. Cô ấy có rất nhiều bí mật."

Sunny nhướng mày.

'Hờ. Chắc là thiên đường cũng có rắc rối ha.'

"Tôi còn tưởng cô ấy hoàn toàn trung thành với cô...như một con cún thất lạc, cô biết đó. Khá ngạc nhiên khi nghe vậy."

Ngôi Sao Thay Đổi không ngay ập tức trả lời. Sau một lúc, cô nói:

"Cassie có những ý nghĩ và khát vọng của cô ấy. Cô ấy cũng mạnh mẽ...không kém gì chúng ta. Gạt bỏ tính độc lập của cô ấy là một sai lầm."

Sunny cười.

"Trong toàn bộ người trên đời này, tôi sẽ là người cuối cùng đánh giá thấp Cassie, cô không nghĩ vậy sao?"

Nephis chỉ nhìn hồ nước.

"...Cậu an toàn chứ?"

Sunny chần chừ một chút, rồi nhún vai.

"Có ai an toàn? Tôi được vây quanh bởi hàng ngàn binh lính, người Thức Tỉnh, Bậc Thầy, và thậm chí vài vị Thánh. Hơn nữa, tôi là tôi. Nam Cực không tệ hơn Vùng Đất Lãng Quên hay Vương Quốc của Hi Vọng. Thật ra...nếu có ai gặp nguy hiểm, thì người đó là cô. Cô có an toàn không?"

Gương mặt cô tối lại. Nephis nghiến răng một giây, rồi nói với sự mãnh liệt bất thường:

"Cậu không hiểu, đúng không? Đây không phải là chuyến thám hiểm đầu tiên kiểu này. Nhân loại đã từng cố kháng cự Ma Pháp trước đây. Nỗ lực lần trước...lần trước đó đã lấy đi tính mạng của cả ông và mẹ tôi. Họ cũng mạnh mẽ. Họ cũng xuất sắc và vượt trước thời đại của họ. Điều gì khiến cậu cho rằng cậu có thể làm tốt hơn họ?"

Sunny lắc đầu.

"Nhiều thứ đã thay đổi trong hai thập kỷ qua. Lúc đó, nhân loại có ít người Thức Tỉnh hơn hẳn. Gần như không có Bậc Thầy nào cả. Thánh thậm chí còn chưa xuất hiện...ít nhất là về chính thức. Công nghệ của chúng ta, công nghệ ma pháp, và những chiến thuật thời điểm đó cũng thô sơ hơn. Chúng ta đã không có kinh nghiệm với thứ như vậy. Đúng, Bắc Mĩ là một thảm họa, nhưng mà chúng ta đã học những bài học ở đó. Chiến dịch này, nó sẽ khác. Nó sẽ tốt hơn. Tôi sẽ sống sót nó, và trở nên mạnh mẽ hơn vì nó."

Nephis nhìn cậu với ánh mắt thách thức.

"Ai nói vậy?"

Cậu mỉm cười.

"Tôi nói. Tôi nói nếu tôi chết hay sống. Toàn bộ đều phụ thuộc vào tôi, không phải sao?"

Sunny thở dài và ngắm nhìn hồ nước tỏa sáng.

"Sinh Vật Ác Mộng không khiến tôi sợ hãi. Chuỗi Ác Mộng cũng không khiến tôi sợ hãi. Nhưng mà nếu có một thứ có...thì đó là những đại gia tộc và tham vọng của chúng. Liệu chúng thật sự có đến Nam Cực để phát động trận chiến tranh giữa chúng?"

Một biểu hiện phiền muộn hiện lên mặt Ngôi Sao Thay Đổi. Cô chần chừ trước khi cho cậu câu trả lời.

"Tôi...không biết. Có lẽ. Đó là cơ hội hoàn hảo."

Gương mặt cậu trở nên xấu xí.

"Tại sao? Tại sao lại làm ngay bây giờ? Đây là điên rồ! Nền văn minh chúng ta đã ở trên cột chống cuối cùng!"

Nephis lưỡng lự một lúc, rồi thở dài.

"Phải có lôgic gì đó cho những hành động của chúng, nhưng đó là gì? Tôi không chắc. Toàn bộ đều rất kì lạ. Tôi nghĩ chúng ta đang bỏ sót gì đó. Một thông tin mấu chốt mà có thể giải thích mọi thứ. Những Đế Giả...họ không bao giờ làm gì mà không có nguyên nhân."

Sunny khịt mũi.

"Có thứ gì đó mà cô chắc?"

Cô nhìn cậu và nói với giọng nghiêm túc:

"Có một thứ."

Ngôi Sao Thay Đổi giữ im lặng một giây, những ngọn lửa xa xăm nhảy múa bên trong đôi mắt xám lạnh lẽo.

"Khi những đại gia tộc đến Nam Cực...toàn bộ chúng ta tốt hơn hết là phải chuẩn bị."

Vài ngày sau đó, Sunny leo lên boong trên của con thuyền khổng lồ và đi về phía mũi thuyền. Những lính canh ở đây đó để cậu qua, cả vì ba ngôi sao trên vai bộ đồ đen và vị quan hệ gần gũi với Naeve của Nhà Đêm, cấp trên trực tiếp của họ.

Dừng lại trong bóng của một khẩu đại bác, Sunny chịu đựng cơn gió lạnh tạt những giọt nước băng giá vào mình và nhìn phía trước.

Trước mặt cậu là những con thủy quái kim loại khác của hạm đội, đang cắt những con sóng trong lúc đi về phía đường chân trời.

Và ngoài kia, về phía đường chân trời...

Một đường hắc ám dần xuất hiện, cuối cùng chấm dứt mặt nước bao lao.

Nam Cực...

Sau vài tuần gian nan trên biển, hạm đội đã đến mục tiêu.