Chương 836: Nước Đen

Chương 836: Nước Đen

Trong lúc ánh sáng dập tắt và lò phản ứng của con thuyền khổng lồ trở nên yên lặng, Sunny đứng hình. Giác Quan Bóng của cậu vươn ra và cảm giác được nhiều người khác cũng đang làm tương tự.

Tình Trạng Đen có nghĩa là cả hạm đội đang gặp nguy hiểm nghiêm trọng. Sau khi báo cáo được công bố, thì mọi thành viên của Quân Đội Đầu Tiên trên bốn mươi con thuyền phải dừng lại mọi hoạt động ngay lập tức. Họ không được phát ra âm thanh hay có động tác gì cả. Họ thậm chí không được phép điều động tinh túy theo cách nào cả.

Vấn đề là...

Tên sĩ quan kì lạ kia đang cách Sunny chỉ vài mét. Hắn cũng đang đứng bất động trong hắc ám. Đầu cúi thấp, nên Sunny không thể nhìn thấy gương mặt hắn.

Cậu chỉ nghe được tiếng hô hấp của hắn.

Nó nghe...ướt át.

"Đừng làm vậy. Đừng..."

Đột nhiên, bờ vai hắn ta co giật.

Đứng yên cách đó vài bước, Sunny nghiến răng.

'Nguyền rủa tất cả.'

Sĩ quan hơi lung lay, rồi tiến về phía trước một bước. Nước trên sàn tách ra, cho phép hắn di chuyển mà không phát ra âm thanh gì cả. Không khí trở nên lạnh hơn.

Một biểu hiện tiếc hận hiện lên mặt Sunny.

Đừng di chuyển. Đừng tạo ra tiếng động. Đừng vận dụng tinh túy. Đừng triệu hồi Ký Ức.

Cậu phải làm gì? Pháp luật lệ của Tình Trạng Đen và mạo hiểm đặt cả hạm đội vào nguy hiểm, hay là ở yên và cho phép tên sĩ quan...hay bất kể thứ gì mà giả vờ làm một...đến gần cậu?

Sunny không thể triệu hồi bất cứ vũ khí hay dùng những Kĩ Năng Phân Loại mạnh mẽ. Chỉ việc lùi lại cũng sẽ là phá vỡ luật lệ.

'C-chết tiệt thật...'

Tên kia thì đã tiến lên thêm một bước nữa. Bây giờ, chỉ có vài mét giữa họ.

Sunny căng thẳng.

'Đến địa ngục cả đi...'

Khoảnh khắc tên khốn kia cố đột ngột di chuyển, hắn sẽ biết là không nên gây sự với một Bậc Thầy. Báo động cao hay không cũng vậy, Sunny sẽ không để cái thứ ghê rợn kia chạm vào mình.

Giọng hát đột nhiên trở nên to hơn. Cậu thậm chí còn cho rằng bản thân bắt đầu hiểu được ý nghĩa của vài từ trong bài ca xinh đẹp đó.

Tên kia tiến một bước về phía Sunny...và đột nhiên biến mất.

Trong vài giây, cậu bị vây quanh bởi không gì khác ngoài hắc ám.

'Ở đâu...'

Và rồi, nước khẽ tung tóe ngay dưới cậu.

'Gì?!'

Những bóng của cậu không thấy gì cả!

Trước khi Sunny có thể quay lại, có gì đó bay xuyên qua lối đi và va vào vật vô hình đằng sau cậu, tạo ra một ánh sáng chói lòa. Cậu bị đẩy khỏi chân và ngã xuống sàn và lăn trên nước.

Gần như cùng lúc, giọng nói to dần đột ngột biến mất, và con thuyền lại run rẩy trong lúc những lò phản ứng sống lại. Những ngọn đèn ở hành lang thắp lên, khiến ánh sáng trở lại.

Nhảy đứng dậy trong lúc Cảnh Tượng Tàn Nhẫn hiện hình trong tay, Sunny nhìn ra trước và thấy một một bóng người quen thuộc đè gì đó hắc ám và trườn bò vào vách tường kim loại.

Bậc Thầy Naeve đã không còn cái áo khoác xanh và giờ chỉ mặt bộ đồ lặn màu đen. Có một con dao xương kì lạ trong tay hắn. Bị con dao đâm vào là một...

Trước khi Sunny có thể nhìn rõ sinh vật kia là gì, nó đột nhiên mất đi hình dạng và biến thành một đống nước đen vô dạng, rồi ngã xuống sàn thành một vũng nước.

Đôi mắt tràm của Naeve tỏa ra ánh sáng hắc ám trong lúc quay đầu.

"Bậc Thầy Sunless! Cậu không sao chứ?"

Sunny cẩn thận gật đầu.

"Đó...đó là thứ quái gì vậy?"

Tên đến từ đại gia tộc Night mở miệng, nhưng trước khi hắn có thể trả lời, con thuyền lại rung chuyển lần nữa, và một âm thanh như sấm rền phát ra từ đâu đó ở xa.

Khẩu súng điện từ chính đang bắn.

Naeve lắc đầu.

"Bây giờ không có thời gian. Kiểm tra tổ đội của cậu!"

Dứt lời, người đàn ông đẹp trai có vẻ như biến mất.

Một giây sau đó, những ngọn đèn thắp sáng hành lang nhấp nháy và đổi sang màu đỏ bất tường.

'Tình Trạng Đỏ...chiến đấu tổng lực!'

Sunny giật mình, rồi vội vàng dùng thiết bị liên lạc để ra lệnh cho những binh lính của mình tập trung đến gần Tê Giác.

Nhngw mà trước khi đi đến đó cùng họ, cậu chần chừ một giây, rồi bước xuyên bóng tối, xuất hiện ở một nơi khuất mắt trên boong thuyền.

Mất cậu một giây để hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Màn đêm đột nhiên bị phá hủy bởi hàng trăm tia sáng lóe lên trong lúc hàng trăm khẩu đại bác gầm rú, bắn ra cơn mưa thép và tungsten bất tận vào biển. Một phần lớn mặt biển đã thay màu từ lúc nào đó, trở nên hoàn toàn đen tối.

Mặc dù lực lượng của gió không tăng lên, những cơn sóng đen lại có vẻ cao hơn và bạo lực hơn so với những làn sóng ở xa. Chúng chạm về phía con thuyền như những ngón tay của một con quái vật không rõ.

Trong một tia sáng đặc biết chói mắt, khẩu đại bác chính của thuyền đi đầu khai hỏa, khiến vô số tấn nước đen bị thổi đi và dâng cao lên trời như một trụ khổng lồ. Một giây sau đó, tiếng rống như sấm rền của cú bắn chạm đến Sunny và khiến cậu nhăn nhó.

Quy mô của sự oanh tạc nặng nề này thật sự khó có thể hiểu thấu.

Nhưng mà, nó có vẻ không làm được nhiều trừ khiến dòng nước đen chậm lại một chút.

Trong lúc Sunny quan sát, cậu phát hiện những bóng người nhay vào làn sóng từ trên thuyền cao. Họ là những tổ đội Thức Tỉnh mà Nhà Đêm đã đóng trên bốn mươi con thuyền.

Mặc dù thuyền treo cờ nằm cách khá xa nơi Sunny đang đứng, cậu vẫn phát hiện một bóng người duy nhất nhảy xuống biển từ mũi thuyền cao ngất. Vì lý do gì đó, người lặn này đặc biệt yêu cầu sự chú ý.

Một giây trước khi bóng người đó chạm vào làn sóng, nó hơi lung linh.

Rồi, có gì đó khổng lồ và hung tợn chìm vào dưới nước. Một cái vây đen khổng lồ cắt làn sóng trước khi biến mất xuống bên dưới.

Vị Thánh bảo vệ đoàn tàu đã tham chiến.

Sunny đứng giữa vô số khẩu đại bác gầm rú và nhìn chăm chú những làn sóng đen, trầm trồ và khó chịu.

Chậm rãi, một biểu hiện nghiệt ngã hiện lên mặt cậu.

'Không có nơi ở trận chiến như này cho mình. Không hề.'

Một con kiến như cậu có thể làm gì khi mà nhìn như thiên đường đang chiến tranh với đại dương?

Mắt cậu lóe lên trong hắc ám.

'...Ít nhất là vẫn chưa.'

Với ý nghĩ đó, cậu nuốt cảm giác cay đắng của sự bất lực và biến mất vào bóng tối, rời khỏi để đến nơi những binh lính của mình.

Tối nay, tất cả những gì họ có thể làm là ở cạnh nhau và hi vọng sống sót đến buổi sáng.