Chương 828: Kêu Gọi
Vài ngày sau đó, Sunny đang ngồi trong phòng ăn tập thể của hầm trú quân sự, ăn một lượng thức ăn hào phóng với không quá nhiều hứng khởi. Vài vị đại úy khác của Đại Đội Bất Thường Số Một, cũng như bản thân Bậc Thầy Jet ăn với hơi nhiều khẩu vị hơn.
Sunny trông không quá ổn. Có vầng thâm quầng dưới mắt cậu, và cả sự hiện diện của cậu có vẻ lu mờ và uể oải, một dấu hiệu rõ ràng của những người mà đang cạn kiệt tinh túy.
Đến một lúc, Winter cho cậu một ánh mắt nghi ngờ và hỏi:
"Cậu sao vậy? Trông cậu như muốn ngã dập mặt ấy."
Sunny hờ hững huơ tay.
"...Không gì cả. Tôi chỉ mệt vì đống chuyện phải làm trước khi rời khỏi. Làm một sĩ quan quân đội hóa ra không phải làm không. Ai đoán trước được ha?"
Người phụ nữ nhìn cậu vài giây, rồi nhếch mép cười.
"Ồ, đúng rồi. Tôi quên mất đây là lần đầu tiên cậu nắm giữ vị trí chỉ huy. Cậu vẫn chưa tìm được vùng đất khai sáng mang tên ủy quyền!"
Bậc Thầy Randall lắc đầu.
"Có nhiều thứ không thể giao cho ai. Hơn nữa, phải biết thủ hạ có thể làm gì thì mới có thể giao việc cho họ. Tôi nghĩ cậu ổn thôi nhóc à."
Sunny muốn cắn trả mình không phải thằng nhóc, nhưng rồi suy nghĩ lại sau khi nhìn người lính già dặn. Vandal đủ lớn để làm ông nội cậu. Nếu có ai có quyền xem cậu là thằng nhóc, thì quả là Bậc Thầy Randal.
Winter nhún vai.
"Đó là đúng. Tôi thật ra khá ấn tượng với tổ đội mà cậu đã tập hợp. Nó toàn diện đến bất ngờ, mặc dù phải thừa nhận tôi có phần bất ngờ bởi vài lựa chọn đó."
Sunny nhướng mày.
"Thật ư? Tại sao?"
Cô tựa ra sau và nhìn cậu. Ừ thì...Sunny đoán rằng cô đang nhìn cậu. Sự thật thì vị mĩ nữ vô tư kia có thể đang nhìn bất cứ thứ gì từ đằng sau cặp kính mát cổ điển của cô.
"Đừng hiểu lầm, mỗi người chúng ta đều cố tạo ra một tổ đội mà có thể duy trì sự hiệu quả trong đủ loại tình huống. Nhưng chúng ta đều có những định kiến của mình, nên mỗi tổ đội ngoài cậu thường nghiêng về một sự chuyên môn nhất định. Lấy Pride làm ví dụ. Tên khốn trơn trượt đó đã chiêu mộ toàn bộ những kẻ lén lút biến thái từ những binh lính."
Sunny nhìn cô với vẻ mặt hậm hực.
"...Cô biết tôi cũng là một kẻ biến thái lén lút, phải không vậy?"
Rồi, cậu đứng hình một giây.
"Đợi đã, nghe không ổn! Ý tôi là tôi cũng chuyên về mảng ẩn mình."
Winter khịt mũi.
"Thật ư? Cậu không trông giống một kẻ đâm sau lưng cho lắm."
Sunny bắt chéo tay và cười đều nhìn cô.
"Ừ thì, đó là rõ ràng. Nếu tôi đi lại với vẻ mặt của kẻ đâm sau lưng, thì người ta sẽ cảnh giác lưng họ có thể bị đâm, đúng không nè? Đó là đi ngược lại mục đích."
Bậc Thầy Randal bật cười đúng như một ông già.
"Cậu ta nói đúng."
Sunny gật đầu, rồi nặng nề thở dài.
"Nói thật thì, tôi đã không thiếu lần đâm sau lưng trong quá khứ, thật sự giúp tôi sống sót. Nhưng tôi chủ yếu thường thấy mình ở những tình huống bị bao vây từ mọi hướng. Lén lút là một công cụ mạnh mẽ, nhưng nó chỉ giúp được tới một lúc mà thôi. Nên...một tổ đội toàn diện là lựa chọn tốt nhất, theo ý kiến của tôi. May mắn là, Phân Loại của tôi đủ đa năng để hỗ trợ đủ loại xây dựng tổ đội."
Cậu chần chừ một chút, rồi tò mò hỏi:
"Vậy những tổ đội khác chuyên chú vào gì? Tôi đã quá bận để có thể nhìn mọi người đang làm gì."
Winter cắn cái sandwich của cô, nhai chậm, rồi nhún vai.
"À, như thường thôi. Davis đi với cách tiếp cận lén lút. Vandal đáng kính ở đây thì chỉ chơi hỗn chiến tầm gần...Mustang cũng vậy, nhưng với thêm sự chú trọng vào tốc độ và khéo léo. Tôi thì là kiểu phụ nữ tầm xa. Dale hơi giống cậu, nhưng thiên về phía phòng ngự cứng cáp. Còn về vị thủ lĩnh gan dạ của chúng ta..."
Cô nhìn Bậc Thầy Jet và mỉm cười.
"...Thật ra, cái này tôi không biết. Tổ đội cô ta kì lạ."
Kẻ Gặt Hồn hờ hững nhìn họ.
"Đâu có lạ gì. Tôi chỉ chọn những người mà có thể tăng cường khả năng chiến đấu của tôi theo nhiều cách. Chúng tôi được xây dựng nhằm quét sạch kẻ địch thông qua vũ khí chết chóc nhất của mình - tôi - theo cách hiệu quả nhất."
Cô giữ im lặng vài giây.
"Dù sao đi nữa, chỉ còn vài ngày trước khi chúng ta lên thuyền. Một khi lên thuyền, đa số những khả năng quyết định của chúng ta sẽ biến mất. Bất cứ chuẩn bị thêm gì có thể làm trên biển sẽ là giới hạn đến một hướng cụ thể. Nên...bây giờ là cơ hội cuối cùng để mọi người tính toán lại những thứ mà có thể đã bỏ sót."
Những đại úy nhìn nhau với biểu hiện nghiêm nghị. Sau một đợt yên lặng dài, Sunny hỏi:
"Có lời khuyên gì không?"
Bậc Thầy Jet suy nghĩ một chút.
"Cậu không quá quen thuộc với cách mà Cổng ảnh hưởng chúng ta, phải không?"
Cậu nhún vai.
"Tôi biết những điểm cơ bản, chắc vậy."
Randall lắc đầu.
"Đó thật sự là không đủ. Với những sĩ quan chính phủ, một phần lớn của nghĩa vụ của chúng ta có liên quan đến kiểm soát những Cổng Ác Mộng, nên chúng ta biết về nó rõ nhất. Cậu là một Bậc Thầy, nên chắc là đã trải nghiệm việc Kêu Gọi ít nhất một lần. Đúng chứ?"
Sunny cẩn thận gật đầu. Cậu đúng là đã từng trải nghiệm qua cái sự lôi kéo kì lạ mà những cái Cổng và cả Hạt Giống gây ra với mọi người Thức Tỉnh. Nó cảm giác như thể Ác Mộng đang kêu gọi cậu.
Người lính lão luyện tiếp tục nói với lông mày cau có:
"Ừ thì, Kêu Gọi không chỉ ảnh hưởng tâm trí. Nó cũng gây ra một sự ảnh hưởng rất đáng kể với thực tại. Như là, nó có thể làm quấy nhiễu ràng buộc của cậu ở thế giới thức tỉnh và neo ở thế giới Mộng Ảo."
Sunny gãi sau đầu. Cậu đương nhiên là biết về hiện tượng kì lạ đó. Cậu chỉ chưa từng tự mình trải nghiệm nó.
"Sự ảnh hưởng nghiêm trọng cỡ nào?"
Bậc Thầy lớn tuổi hơn ngưng một giây.
"Không quá nghiêm trọng, nhưng mà nó trở nên tệ hơn khi cậu đến gần Cổng. Ở khu vực ngay xung quanh nó, Kêu Gọi sẽ ghi đè lên cả buộc và neo. Có nghĩa là nếu cậu quyết định nhảy vào thế giới Mộng Ảo gần một Cổng đang hoạt động, cậu sẽ bị kéo về phía Hạt Giống thay vì Thành Thị của cậu ở thế giới Mộng Ảo. Việc tương tự cũng xảy ra với người Thức Tỉnh mà ngủ gần nó."
Ông ta ngừng lại, rồi nói thêm:
"Thật ra thì, chúng ta tận dụng tính chất đó khá thường xuyên. Nếu một Cổng mở ra ở khu vực đông đúc và cần bị đóng lại nhanh chóng, chúng ta sẽ cử ra một tổ đội thách thức Hạt Giống thông qua Kêu Gọi. Một vị Thánh có thể giúp đỡ và mang họ đến đó ngay lập tức, hoặc là họ có thể đợi đến khi làn sóng đầu tiên của đám Sinh Vật Ác Mộng đã được dọn sạch rồi ngủ một giấc...mặc dù như vậy là nguy hiểm hơn, vì những người thách thức phải tìm kiếm lẫn nhau và Hạt Giống ở một vùng có thể nguy hiểm trong thế giới Mộng Ảo."
Bậc Thầy Jet thở dài.
"Đó không quan trọng ngay bây giờ. Thường thì, sẽ không quá khó để tránh việc bị Kêu Gọi lôi đi. Tất cả những gì người Thức Tỉnh phải làm là giữ chút khoảng cách với Cổng. Nhưng mà..."
Biểu hiện của cô tối đi.
"Với số lượng Cổng mà chúng ta dự đoán sẽ xuất hiện ở Chuỗi Ác Mộng, ai biết được tình hình sẽ như thế nào? Chúng ta phải giữ mối nguy hiểm đó trong đầu và quản lý lịch ngủ của những binh lính, đừng để họ bị cuốn đi. Tôi khuyên mọi người ít nhất cũng nên tích thêm chất kích thích."
Sunny giữ yên lặng một lúc, suy nghĩ. Cuối cùng cậu mệt mỏi xoa mặt và nói bằng giọng ảm đạm:
"...Tôi sẽ tính thêm việc đó."