Chương 814: Đại Đội Đặc Biệt

Chương 814: Đại Đội Đặc Biệt

Khi họ tiến vào trong pháo đài của cảng, số lượng người giảm đi đáng kể. Nhưng mà, vẫn còn rất nhiều người đi quanh với tốc độ và sự chuyên chú. Bậc Thầy Jet đậu PTGTN gần một toàn nhà thấp, nhìn như nhiều khối và mở cửa bước xuống.

Hít vào một hơi không khí lạnh lẽo của mùa đông, cô nhắm mắt một giây, rồi thở thật dài.

Sau đó, Kẻ Gặt Hồn liếc cậu với một nụ cười nhếch mép.

"Thật ra, cậu đến vừa đúng lúc. Đội sĩ quan đi cùng chúng ta đại khái là đã đông đủ vài ngày trước, nên chúng ta sắp sửa có cuộc họp giao ban đầu tiên. Nó đáng lẽ bắt đầu từ nửa giờ trước, nhưng tôi hoãn nó lại để đi đón cậu từ trạm tàu ray."

Sunny nhướng mày.

"Ồ?"

Bậc Thầy Jet gật đầu:

"Mọi người gần như đã biết nhiều như cậu, nên tôi sẽ mang mọi người bắt nhịp cùng lúc. Dù phải công nhận là những người còn lại đã có nhiều thời gian hơn để chuẩn bị, chưa kể đến việc họ đã làm việc cho chính phủ được nhiều năm. Nhưng đừng để những con chó già đó đe dọa cậu."

Sunny mỉm cười.

"Tôi trông giống người dễ bị dọa lắm hay sao?"

Cô liếc cậu và bật cười.

"Thật ra là giống. Đây là một lợi thế của cậu, theo ý kiến của tôi. Bị xem thường luôn là một việc có lợi."

Cô đi về trước ở tốc độ nhanh nhẹn và nói mà không nhìn ra sau:

"Giấy tờ có thể chờ để sau. Chúng ta sẽ ổn định và xử lý nó sau buổi họp. Thường thì, cậu không được phép đến gần thông tin tuyệt mật mà không có giấy tờ và mức độ bảo mật đàng hoàng, nhưng mà những ngày nay thủ tục đàng hoàng phải nhường chỗ cho sự hiệu quả. Hơn nữa, có rất ít người mà có thể...kháng cự cái duyên của tôi."

Sunny vội vàng bắt kịp Bậc Tầy Jet và đi vào tòa nhà thấp kia. Sau khi cắt qua vài điểm kiểm tra mà không có ai dám nhìn thẳng vào Kẻ Gặt Hồn, đừng nói đến việc nói gì về người trông như dân thường mà cô đang lôi vào trong nội tạng của tầng hầm quân sự với mình, cậu hiểu được địa vị và danh tiếng của cô thật sự giẫm lên nhiều thủ tục, ít nhất là đến một mức độ rất lớn.

Không chỉ người thường, ngay cả những người Thức Tỉnh cũng có vẻ tôn trọng và sợ hãi đối với cô. Kể cả vài Bậc Thầy đi ngang qua cũng cho cô mặt mũi.

Cậu chần chừ, rồi tò mò hỏi:

"Tôi có thể hỏi...chính xác thì chức vị chính thức của cô là gì trong Quân Đội Đầu Tiên?"

Bậc Thầy Jet liếc nhìn cậu, rồi mỉm cười.

"Sao chứ, tôi bây giờ là Đại Tá Jet, sĩ quan cấp cao của Đại Đội Thức Tỉnh Bất Thường Số Một của Quân Đoàn Góc Bắc của Quân Đội Sơ Tán. Khá là dài dòng ha?"

Sunny chớp mắt vài lần, rồi vươn vào trí nhớ về tổ chức và cấp bậc của lực lượng chính phủ. Cậu đã tìm hiểu về chủ đề này một chút trước khi rời khỏi thành phố.

"Đợi đã...chẳng phải những đại đội thường được chỉ huy bởi những đội trưởng? Đại tá là...cao hơn đó đến ba bốn cấp lận. Chỉ cách một bước là trở thành đại tướng!"

Kẻ Gặt Hồn gật đầu.

"Thường thì cậu sẽ đúng. Nhưng mà danh hiệu và quyền lực trở nên rối rắm khi có liên quan đến người Thức Tỉnh. Là một quy tắc chung chung, những người Thức Tỉnh là cao hơn một cấp nếu họ là binh linh thường. Nhưng mà đó chỉ là đối với những chức vị bình thường. Bất thường như chúng ta thì sẽ tồn tại hơi bên ngoài thứ bậc của quân đội, nên địa vị của chúng ta được nâng lên để phản ánh điểm đó."

Sunny gãi đầu.

'Bên ngoài thứ bậc? Gì cơ?'

Cậu chần chừ, rồi nói với giọng dè dặt:

"Tôi...không chắc "bất thường" có nghĩa là gì."

Cô nở một nụ cười sáng lạn.

"Cậu sẽ biết trong vài phút nữa."

Cùng nhau, họ tiến vào thang máy mà mang họ xuống sâu vào lòng đất. Bậc Thầy Jet dẫn cậu xuyên quan những hành lang uốn lượn của hầm trú ẩn của quân đội rồi đặt bàn tay của cô vào một khóa sinh học phức tạp để mở ra một cánh cửa hợp kim dày cộm.

Sunny thấy bản thân trong một căn phòng rộng rãi mà chứa một cái bàn tròn to. Năm người đã ngồi quanh nó, yên lặng chờ đợi buổi họp bắt đầu.

Khi Bậc Thầy Jet tiến vào, họ đều đứng dậy và chào cô.

...Đây là lúc Sunny nhận ra toàn bộ họ đều là Vượt Bậc Giả.

Ba người nam, và hai người nữ. Vị Bậc Thầy lớn tuổi nhất có vẻ gần năm mươi, còn người trẻ nhất thì chỉ hơi lớn hơn Kẻ Gặt Hồn. Toàn bộ bọn họ đều mang vẻ mặt nghiêm túc và nhìn cô với sự tôn trọng nghiêm nghị.

Cô huơ tay.

"Nghỉ. Chúng ta đều là Vượt Bậc Giả. Không cần lễ nghi."

Những Bậc Thầy khác chần chừ vài giây, rồi thả lõng và ngồi xuống.

Bậc Thầy Jet tháo nút trên cái áo khoác dài màu xanh đậm, rồi ném nó lên lưng một cái ghế trống.

Sunny thở dài nặng nề rồi đảm bảo nhìn đi nơi nào đó khác. Má cậu đột nhiên nống lên, không có nguyên nhân rõ ràng.

Hóa ra là, cấp trên mới của cậu đã bỏ đi bộ đồng phục thông thường và mặc một bộ đó bó toàn thân màu đen. Thật ra thì những Bậc Thầy khác ở trong phòng cũng mặc một bộ như vậy.

Cũng hợp lý. Những người như Sunny và họ không cần đến những bộ giáp do quân đội cung cấp. Họ đều sẽ dùng Ký Ức của bản thân trên chiến trường. Một bộ đồ toàn thân như này có thể dễ dàng ở dưới bất cứ loại giáp ma thuật nào, nên mặc nó thay vì đồng phục không chỉ là tiện lợi, mà còn thực dụng.

Nhưng mà như vậy là không dễ đối với Sunny. Có rất ít nơi cậu có thể đặt mắt mà không chịu rủi ro rơi vào rắc rối.

Đây là tra tấn!

Bậc Thầy Jet ngồi xuống, ra hiệu cho cậu cũng làm vậy. Mặc dù Sunny rất bối rối bởi những bộ độ bó mà đen, những người Vượt Bậc còn lại thì cũng bối rối tương đương bởi bộ thường phục và tuổi tác của cậu.

Cuối cùng, một trong số họ liếc nhìn Kẻ Gặt Hồn và hỏi:

"Xin lỗi, thưa ngài...Chàng trai trẻ này là ai vậy? Phụ tá mới của cô?"

Cô liếc nhìn họ, giữ im lặng một giây, rồi mỉm cười.

"Cậu ta? Thần thánh, không..."chàng trai trẻ" này là Bậc Thầy Sunless, người mới nhất và cuối cùng được thêm vào cấu trúc chỉ huy của Đại Đội Bất Thường Số Một. Cậu ta không chỉ là một trong những nhân loại trẻ tuổi nhất đến Cấp Bậc Vượt Bậc, mà còn có số mạng tích lũy nhiều hơn toàn bộ mọi người cộng lại. Nên...chào đón cậu ta nhiệt liệt, chắc vậy..."