Chương 787: Buổi Tập Luyện
Một tuần sau đó, hai người ngồi đối diện nhau trên sàn nhà lạnh lẽo của phòng tập dưới lòng đất, mắt họ nhắm lại. Ngồi xếp bằng và tay đặt trong lòng, có vẻ như họ đang ngồi thiền.
Đương nhiên là không phải.
Mặc dù Sunny có vẻ bình tĩnh và thả lõng, Nephis lại là trái ngược. Có một dòng chảy năng lượng linh hồn dữ dội chảy trong cơ thể cô, khiến cô khó có thể bất động. Vô hình với tất cả những người khác ngoài đồng đội cô, những dòng chảy rực rỡ của tinh túy hư ảo tràn trề trong mạch máu như là những dòng sông lửa.
Hơi thở không đều đặn, và có những giọt mồ hôi trên mặt cô.
Sunny quan sát Ngôi Sao Thay Đổi thông qua bóng của mình. Sau một lúc, cậu nói:
"Cô đang làm tốt hơn rất nhiều. Mặc dù thô thiển, nhưng mà sự điều khiển của cô đã ổn định. Nhưng mà, vẫn không có sự chuẩn xác...một Bậc Thầy phải tinh tế trong cách áp dụng và chi tiêu tinh túy. Đó là thứ thật sự tách chúng ta khỏi những người Thức Tỉnh. Mặc dù linh hồn của một người Vượt Bậc là quyền lực hơn, khoảng cách là không quá lớn. Khả năng tận dụng tốt hơn quyền lực đó là thứ thật sự tách chúng ta khỏi họ."
Neph đang làm tốt. Thật ra, tốc độ tiến bộ của cô trong việc học cách điều khiển tinh túy phải nói là xuất sắc. Nhưng mà, cô đang đối mặt những trở ngại đáng kể trong việc rèn luyện. Ngôi Sao Thay Đổi không chỉ hoàn toàn mới về mặt này của sức mạnh của mình, cô cũng đơn giản là có quá nhiều hồn tinh. So sánh với một Bậc Thầy bình thường, cô có ít nhất gấp năm lần lượng trung bình.
Nếu đa số những người Vượt Bậc chứa một dòng chảy yên bình trong cơ thể, thì tinh túy của Nephis như là một biển dữ dội.
Hồn tinh của cô cũng khác với bất cứ thứ gì Sunny từng đối mặt. Nó hùng mạnh, thiêu đốt, và sống động hơn nhiều , có lẽ là vì Thuộc Tỉnh [Lửa] mà cô đã thừa kế từ mẹ mình.
Cơ bản là có nghĩa Neph sẽ phải nỗ lực nhiều hơn để học điều khiển tinh túy. Nhưng mà, một khi cô leo qua vật cản to lớn đó...kết quả đơn giản là đáng sợ.
Chỉ dẫn cho cô cũng khiến Sunny ngẫm lại những kinh nghiệm của mình, cho cậu những sự thấu hiểu mới về bản thân. Cũng như lúc dạy Rain, vai trò của một người thầy đã cho phép cậu học nhiều thứ về bản thân.
Bây giờ, Sunny cảm thấy khả năng điều khiển tinh túy của bản thân chuẩn xác và tinh tế hơn đa số mọi người, kể cả khi không có sự giúp đỡ của Rắn Linh Hồn.
...Đương nhiên, cậu chưa có cơ hội thật sự thử nghiệm nó trong chiến đấu. Cậu cũng đang càng lúc càng chắc về việc cả Dệt Máu lẫn Dệt Xương đều có bản chất hoàn toàn vật chất. Mặc dù tinh túy bóng tối là độc nhất, nó lại không nhận được bất cứ sự cường hóa gì từ những Thuộc Tính đó.
Thật ra, lần duy nhất mà bản chất kì lạ của nó đóng vai trò gì là lúc cậu gặp Chim Non Ăn Cướp Độc Ác. Mặc dù lần duy nhất đó đã cứu mạng cậu, Sunny thật sự vẫn mong ước nhiều hơn.
'Có lẽ mình đang không hoàn toàn dùng hết tiềm năng của nó...'
Nhưng mà nếu có cách làm vậy, thì cậu lại không hề biết. Có lẽ nếu truyền thừa của Weaver không cắn nuốt của Thần Bóng Tối, thì Sunny có lẽ đã ở tình huống khác. Nhưng mà như hiện tại thì...
'Không biết có Dệt Linh Hồn...'
Nephis thở dài, và mở mắt. Dòng chảy dữ dội trong cơ thể cô lắng lại, quay trở lại vòng tuần hoàn bình tĩnh hơn. Cô nghỉ ngơi một giây, rồi đứng dậy.
Sunny cũng làm vậy, ra lệnh cho bốn cái bóng quấn quanh cơ thể mình,
"Cô chuẩn bị chưa?"
Cô gật đầu, rồi nổ tung trong hành động, tấn công cậu với hai nắm đấm.
Được cường hóa bởi những cái bóng, Sunny dễ dàng né, đón đỡ, và chặn lại hàng loạt những cú đấm đá hủy diệt. Đây là phần thứ hai của buổi rèn luyện của họ - Nephis không chỉ phải học cách điều khiển hồn tinh, mà còn phải học cách dùng nó trong chiến đấu. Cô phải rèn luyện bản thân lại từ đầu để thêm vào toàn bộ những khả năng mới mà Vượt Bậc mang lại.
Đây không phải công việc dễ dàng, cân nhắc đến sự khác biệt là sâu sắc hơn nhiều chỉ khả năng thể chất và sức mạnh bùng nổ. Ở cấp độ cao nhất, chiến đấu trở nên mang tính chiến thuật hơn nhiều. Hồn tinh là tài nguyên quý giá mà có thể đạt được nhiều thứ, nhưng mà cũng dễ dàng bị lãng phí. Một Bậc Thầy phải có chiến lược với cách họ phóng thích sức mạnh của mình.
Thể chất, Phân Loại, và Ký Ức đều có thể hưởng lợi từ lượng tinh túy to lớn. Nhưng mà, chúng cũng có thể nhanh chóng cạn kiệt nó. Nhận xét đó vẫn đúng cho những người Thức Tỉnh, nhưng mà ở mức độ kém hơn hẳn, vì những Bậc Thầy có nhiều sức mạnh vĩ đại hơn mà họ có thể dùng...và vì vậy có thể dùng lượng tinh túy lớn hơn nhiều.
Đó là một điệu nhảy liên tục và phức tạp mà yêu cầu rất nhiều kĩ năng, tầm nhìn, và khôn khéo để có thể thực hiện đến kết quả tốt nhất.
Bản thân Sunny vẫn có rất nhiều thứ phải học.
Là một túi chịu đấm đúng nghĩa cho Nephis không phải là cách hiệu quả nhất để học tập, nhưng mà cũng có lợi thế riêng của nó. Bằng cách tập trung hoàn toàn cho việc kháng cự đợt tấn công liên tục và dùng tinh túy cách hiệu quả nhất, Sunny đang dạy bản thân cách chuẩn bị cho những trận chiến kéo dài hao mòn.
...Ít nhất là cô đã đủ điêu luyện để không phá hoại phòng tập này!
Trong một lúc, căn phòng dưới lòng đất chỉ có âm thanh tiếng thở dốc và da thịt đánh vào nhau (D/G: thề tác giả cố ý chứ không phải dịch giả làm bừa). Cả hai chiến binh đang dùng sức tối đa. Sunny hơi dễ hơn vì cậu đang phòng thủ, nhưng mà nhận nhiều đòn đánh như này liên tục cũng không phải cho kẻ yếu tim.
Dù sao thì mỗi đòn tấn công được tinh túy cường lực của Neph có thể đấm xuyên một phương tiện bọc giáp. Nếu không phải việc cô đang không dùng ngọn lửa của mình để cường hóa bản thân, Sunny đã phải chịu chấn thương nội tạng rồi. Có xương gần như không thể bị phá hủy là một lợi thế tốt, nhưng mà nó không khiến cậu vô địch.
Sự va chạm mãnh liệt của họ kéo dài đến khi Nephis cạn kiệt gần hết tinh túy. Quyết tâm tung ra một cú tấn công cuối cùng, cô tiến đến gần hơn. Chân thon thả đánh ra trước như roi, đe dọa phá nát lồng ngực của Sunny. Cậu nhanh chóng quay người và chụp nó trên không, rồi nhẹ nhàng đặt nó xuống đất.
"Đó...đó là đủ cho hôm nay."
Vì đây đã là lịch trình của họ trong cả tuần qua, cả hai đều không nói gì nữa. Cả hai người ngã ra sàn, hoàn toàn kiệt sức. Hơi thở nặng nhọc, quần áo đẫm mồ hôi.
'Chết tiệt...mình cần đi tắm...'
Nhưng mà, ý tưởng đứng dậy vào lúc này có vẻ quá tàn nhẫn. Sunny quay đầu để nhìn Nephis và đánh giá cô đang ở tình trạng còn đáng thương hại hơn cả cậu. Nên, họ chỉ đơn giản nằm yên trên sàn vài phút, nằm cạnh nhau trong lúc cố lấy hơi.
Sau một lúc, thiết bị liên lạc của Sunny đột nhiên phát ra âm thanh.
Đương nhiên, nó không ở trên người cậu. Một trận đánh mãnh liệt như của họ sẽ nhanh chóng phá hủy thiết bị đắt tiền đó, nên Sunny đã để nó trên cái nắp của buồng Mộng Cảnh. Bây giờ, cậu đối mặt với nhu cầu đi đến tận hốc tường đó để lấy nó.
Thay vì vậy, Sunny ra lệnh cho cái bóng vui vẻ lướt đến đó, trở nên hữu hình, nhặt thiết bị liên lạc, và mang nó trở lại. Tên ngu ngốc kia dù sao cũng hoàn toàn vui sướng làm theo mệnh lệnh đó...
Trong lúc cái bóng hăng hái vượt qua phòng tập và đưa thiết bị liên lạc cho Sunny, cậu liếc nhìn màn hình, rồi thở dài.
"Đến lúc dậy rồi Neph. Cassie đang trên đường đến..."