Chương 1135: Tái Đấu

Chương 1135: Tái Đấu

Sunny nhớ rất rõ trận chiến đầu tiên của mình với Morgan.

Lúc đó, cậu đã chỉ là một người Thức Tỉnh. Nhưng dù vậy, trong số những người Thức Tỉnh, thì cậu vẫn đã cân nhắc bản thân là hơi ngoại lệ về mặt sức mạnh cá nhân và kĩ năng chiến đấu...cậu thậm chí còn thoáng nghĩ đến khả năng chiến thắng trận đấu đó.

Sunny đã được ban cho sức mạnh của Phân Loại Thần Thánh, được rèn luyện bởi Ngôi Sao Thay Đổi của gia tộc Bất Diệt Hỏa và đã được tôi luyện trong lò rèn tàn nhẫn mang tên Vùng Đất Lãng Quên, và sở hữu một Truyền Thừa Phân Loại.

Nên, sự tự tin của cậu là có căn cứ.

Mạch chiến thắng dễ dàng mà cậu đã đạt được ở Mộng Cảnh cũng đóng vai trò trong sự tự tin đó. Mặc dù vài đối thủ cậu đã gặp là có tính thách thức, không ai thật sự có thể khiến cậu nghiêm túc bị đe dọa.

Sunny đã không tự chủ trở nên hơi kiêu ngạo.

...Morgan đã phá vỡ sự kiêu ngạo đó.

Cô là Bậc Thầy đầu tiên mà cậu đọ kiếm, và không chỉ một Bậc Thầy bất kì. Nữ thừa kế của đại gia tộc Valor là đỉnh tiêm của một Vượt Bậc Giả. Bị hoàn toàn nghiền ép bởi cô trong chưa đến bốn mươi giây đã khiến cậu bị giội một chậu nước lạnh, ngay lập tức dập tắt chút kiêu ngạo sơ sinh trước khi Sunny có thể nuôi dưỡng nó lớn hơn.

Kĩ năng lấn át hoàn hảo của cô, sức mạnh thể chấp áp đảo, sát ý trong suốt như pha lê...toàn bộ đã để lại một ấn tượng khó phai cho cậu.

Sunny đã quay trở lại với hai món quà quý giá từ trận chiến đó. Đầu tiên là đột phá trong Khiêu Vũ Bóng. Thứ hai là một sự nhắc nhở rõ ràng rằng có rất nhiều con hổ ẩn mình trong số người Thức Tỉnh. Đúng, cậu xuất sắc và mạnh mẽ...nhưng mà cậu không phải kẻ duy nhất xuất sắc và mạnh mẽ ngoài kia.

Kể từ trận đấu đó, Sunny đã theo bản năng so sánh mọi Bậc Thầy mà cậu chiến đấu với Morgan.

Đến hiện tại, không ai có thể sánh vai cùng cô - không có ai ở thế giới thức tỉnh, không có ai ở thế giới Mộng Ảo, và không có ai ở Ác Mộng Thứ Hai.

Đó là tại sao cậu rất tò mò muốn xem thử bản thân sẽ so sánh với cô ta như thế nào khi cả hai người họ đều là Vượt Bậc Giả.

Sunny không phải là kẻ mà đã gặp Morgan trong Mộng Cảnh. Cậu đã sống qua quá nhiều thử thách kể từ lúc đó - Đền Thờ Đêm, Đấu Trường Đỏ, vô vàn ác mộng, Đền Thờ Chén Thánh, Thành Phố Ngà...và Trung Nam Cực, từ sự sợ hãi yên lặng của LO49 đến cơn tuyệt vọng lạnh giá của Falcon Scott.

Mỗi thử thách đó đều để lại những vết sẹo trên linh hồn cậu, nhưng mà chúng cũng khiến cậu trở thành một chiến binh kinh nghiệm và chết chóc hơn.

'Đó là sự thật...'

Nhưng mà Morgan cũng không giậm chân tại chỗ. Thánh Tyris đã từng nói con gái của Anvil còn quá trẻ và thiếu kinh nghiệm để thách thức Ác Mộng Thứ Ba...có nghĩa là cô đã phải chủ động kiếm được kinh nghiệm cần thiết trong suốt thời gian đó.

Nên, trận đấu tập này của họ chắc chắn sẽ thú vị.

"Chắc rồi. Tôi cũng đã trông chờ nó."

Cô hài lòng gật đầu, rồi ra hiệu mời Cassie ngồi xuống.

Rồi, Morgan đi về phía tủ đựng thật nhiều những thanh kiếm tập - toàn bộ đều được thiết kế để chịu đựng áp lực mãnh liệt từ việc dùng bởi những Bậc Thầy, và vì vậy cũng đắt tiền đến điên khùng - và nhìn chúng suy tư.

"Cậu muốn dùng vũ khí gì? Kiếm, giáo, hay gì đó khác lạ hơn? Hay có lẽ không dùng vũ khí gì cả? Ồ...tôi quên hỏi. Cậu sẽ chiến đấu như này, hay là dùng dạng giả biến thân của cậu?"

Có vẻ như cô ta không quan tâm lắm, như thể việc đối mặt với một con người hay một con quỷ cao to là không khác gì mấy đối với cô.

Sunny chần chừ một giây, rồi lắc đầu.

"Không biến thân. Nó chỉ là một sự nhân cấp...nếu kĩ năng bên dưới không có, thì dùng nó là vô dụng. Chưa kể đến nó hút tinh túy. Tôi chủ yếu chỉ kích hoạt nó khi có quá nhiều kẻ địch ở quanh, để hưởng lợi từ việc có bốn tay. Còn về vũ khí..."

Cậu kéo một cái bóng do một trụ nhà chiếu xuống, và định hình nó thành một thanh tachi cùn màu đen, không chi tiết gì cả.

"Đây là được."

Morgan mỉm cười.

"Chiêu tiện nhỉ."

Dứt lời, cô chọn lấy một thanh kiếm thẳng đơn giản từ hộp và đi về phía trung tâm phòng tập. Ngừng lại ở đó, cô xuyên thấu Sunny với ánh mắt sắc bén từ đôi mắt chu sa sống động.

"Tôi vốn muốn thoải mái dùng Kĩ Năng Phân Loại của chúng ta, nhưng mà đó có lẽ sẽ hủy diệt một phần lớn của tầng này. Nên, tiếc là, chúng ta sẽ phải giới hạn mình trong năng lực Ngủ Say và Thức Tỉnh. Hi vọng cậu không ngại."

Sunny nhún vai.

Cậu không ngại. Sẽ đáng tiếc nếu cậu vẫn chưa biết Kĩ Năng Vượt Bậc của Morgan, nhưng mà cậu đã biết rồi - thật ra thì, cậu không chỉ quan sát cô ta hơn một tháng và đặt ra giả thuyết hợp lý, mà còn hỏi Cassie để xác nhận.

Cô gái mù giờ có thể nhìn thấy cả Thuộc Tính lẫn Kĩ Năng Phân Loại của những người ở gần mình. Cô là một nguồn thông tin vô giá...và thật sự thì là một giếng thông tin vô tận. Nhờ cô, Sunny biết nhiều thứ về nhiều người, kể cả những người như Lưỡi Kiếm Thì Thầm và Bậc Thầy Muôn Thú.

Với sự giúp đỡ của Cassie, Sunny cuối cùng đã xác nhận không chút nghi ngờ rằng những kẻ có huyết thống của Valor - ít nhất là Anvil và những đứa con của ông ta - mang theo truyền thừa của Thần Chiến Tranh trong máu họ.

Còn về những Kĩ Năng Phân Loại của Morgan...

Kĩ Năng Ngủ Say của cô cho phép cô bị động cường hóa sự sắc bén của mọi thứ cô chạm đến. Kĩ Năng Thức Tỉnh thì là một sự tăng cường thể chất toàn diện với sự tập trung vào bền bỉ - cơ bản là, cơ thể cô có thể trở nên bền chắc như là thép tôi luyện.

Kĩ Năng Vượt Bậc của cô thì là thứ kì lạ. Nó cho phép cô đồng hóa những pháp thuật vào cơ thể và linh hồn mình, thừa hưởng những hiệu ứng từ chúng. Là một Bậc Thầy, giới hạn cho số lượng pháp thuật mà cô có thể hấp thụ là ba, và chúng có thể được tùy ý theo đổi với những thứ khác bất cứ lúc nào.

Cân nhắc đến một Kĩ Năng như vậy là mạnh mẽ, đa dngj, và khó đoán cỡ nào, Sunny hết sức vừa lòng không dùng đến Kĩ Năng Vượt Bậc vào hôm nay.

Đứng đối diện nhau, hai người họ yên lặng quan sát đối thủ một lúc. Sunny nhớ lại ba mươi sáu giây mà cậu đã có thể cầm cự trong trận chiến trước đó với Morgan.

Morgan có lẽ đang quan sát dáng đứng và biểu hiện của cậu, cũng như nhớ lại những cảnh tượng từ trận chiến với bầy Sinh Vật Ác Mộng khổng lồ kia.

Dù sao thì, cô ta không biết đây không phải lần đầu tiên hai người họ đối mặt nhau với kiếm trong tay.

...Chậm rãi, một nụ cười trông chờ xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của Morgan.

Đôi mắt chu sa của cô lấp lánh, và đôi môi đỏ tách ra, để lộ hàm răng trắng như ngọc trai.

"Chuẩn bị đi, Bậc Thầy Sunless..."

Sunny suýt trợn ngược mắt.

'Có thật sự cần công bố đòn tấn cô...'

Nhưng cậu không kịp hoàn tất ý nghĩ đó.

Đột nhiên, Morgan đã ở sau lưng cậu, và thanh kiếm cô rơi xuống như một lưỡi cắt của một máy chém không thể thoát khỏi.