Chương 1130: Gần Gũi

Chương 1130: Gần Gũi

Hành trình trở lại địa phận của Valor ở Đông Nam Cực sẽ mất vài ngày. Vào ngày đầu tiên, những kỵ binh Thức Tỉnh lao ra trước nhiều lần, chém giết bất cứ đám Sinh Vật Ác Mộng nào đủ xui xẻo để lang thang đến đường đi của đoàn.

Những sinh vật Thức Tỉnh và Ngã bị tàn bạo chém đi từ xa, trước khi chúng có thể đe dọa những phương tiện. Khi có một sinh vật Đồi Bại xuất hiện, thì những Hiệp Sĩ của Valor sẽ đích thân tấn công. Nhìn những Bậc Thầy địa vị cao siêu kia chiến đấu vừa là một nguồn cảm hứng vừa là một sự nhắc nhở nghiệt ngã cho thứ mà Sunny phải chống lại.

Mỗi người trong số họ đều không kém chết chóc hơn Pierce và Welthe, kẻ canh tù của Mordret...thậm chí có lẽ còn hơn nữa. Với những Hiệp Sĩ giết đi những Sinh Vật Ác Mộng nguy hiểm nhất, chưa có vị Thánh nào phải tự thân can thiệp vào lúc này.

Còn có những Tiếng Vang của Morgan. Kì lạ là, chỉ có thể thấy được vài con - Công Chúa Chiến Tranh chắc là đã hủy đi một số, trong lúc này.

Đương nhiên, còn có một khả năng khác, Morgan có thể đã cử vài con đi chuẩn bị đợt mai phục của riêng cô.

Nói thật thì Sunny cơ bản là dám cá đó là việc cô ta đã làm.

Cậu đã dùng tháng vừa qua cẩn thận tìm hiểu về lực lượng thám hiểm này của đại gia tộc. Đến hiện tại, cậu biết mặt của gần như toàn bộ những người Thức Tỉnh, Vượt Bậc, và những chuyên gia bình thường mà Valor đã cử đến Góc Nam, cũng như chung chung về những khả năng của họ.

Đó là tại sao Sunny không hề bỏ sót việc vài tổ đội Thức Tỉnh mà đã tham gia vào trận chiến khổng lồ với bầy Sinh Vật Ác Mộng giờ đã bí ẩn biến mất khỏi đoàn. Họ khả năng cao là đã lên đường đi dựng ra một cái bẫy cho lực lượng Song.

Cậu không hề ghen tị với họ chút nào.

Bản thân Sunny đã dùng ngày đầu tiên quan sát cách những chiến binh của Valor chiến đấu thông qua những cái bóng. Cậu đã nghĩ đến việc bắt chuyện với Cassie, nhưng mà thấy khó tìm đến một chủ đề để thảo luận. Ít nhất là một chủ đề gì đó mà không có liên quan đến những Sinh Vật Ác Mộng, những âm mưu của các đại gia tộc, hay là tương lai gian nan mà chờ đợi mọi người.

...Cơ bản là công việc.

Hơi kì lạ. Cậu đã cho rằng họ khá gần gũi - bất chấp mọi thứ, có rất ít người trên thế giới này, nếu không muốn nói là không có ai cả, gần gũi cậu hơn là cô ấy.

Vậy mà, Sunny nhận ra rằng cậu không biết nhiều về Cassie ngoài thực tế âm u của người Thức Tỉnh. Cậu chưa từng gặp gia đình cô, thứ mà cô đã nhắc đến rất nhiều khi ở Vùng Đất Lãng Quên. Cậu chưa từng ghé thăm nhà cô, hay là biết được những sở thích của cô - thứ cô tận hưởng, thứ cô thấy ghét. Cậu thậm chí không biết vị trí chính thức của cô trong gia tộc Valor là gì, và cách cuộc đời cô đã thay đổi bởi vì nó.

Sự nhận ra đó...là đau lòng.

Mặc dù phải nói, bản thân Cassie là một phần nguyên nhân của khoảng cách giữa họ. Sau khi Thức Tỉnh, cô có vẻ khép kín bản thân khỏi thế giới bên ngoài, một phần. Sau khi Vượt Bậc, sự cô lập của cô chỉ càng rõ ràng hơn nữa - như thể cô gái mù đang nỗ lực hòa mình ra phía sau, trở nên mơ hồ và dễ quên nhất có thể.

Nhưng dù vậy...

Sunny liếc nhìn cô với biểu hiện phức tạp. Một ý nghĩ đột nhiên hiện ra trong tâm trí cậu:

'...Mình không nghĩ là đã bao giờ chúc mừng sinh nhật cô ta.'

Đó là cách họ đã gặp, những năm trước kia...ừ thì, thật ra là chỉ khoảng bốn năm trước. Vào ngày đông chí, ở căng tin của Học Viện, Cassie đột nhiên thì thầm chúc mừng sinh nhật cậu. Cô cơ bản là người Ngủ duy nhất mà đã nói chuyện với cậu ở đó.

Sunny biết Cassie là người trẻ tuổi nhất của tổ đội, và sinh nhật của cô là ở đâu đó cuối tháng sáu đầu tháng bảy...gần của Rain. Năm nay, cậu đã bận rộn chiến đấu đến Falcon Scott trong thời gian đó, nên đó là một cái cớ không tồi.

Nhưng mà, còn có những năm trước đó.

Sunny im lặng một lúc, suy nghĩ.

Rồi, cậu khẽ cựa quậy và hỏi:

"Mà tiện thể, Cassie, gia đình cô như nào rồi?"

Cô không có phản ứng trong một giây, rồi hơi quay đầu sang và mơ hồ cau mày.

"...Sao cơ?"

Sunny tựa ra sau.

"Tôi nói, gia đình cô như nào rồi?"

Cô gái mù chần chừ. Rồi, một nụ cười tinh tế thắp sáng gương mặt tinh xảo của cô.

"Ồ! Họ rất khỏe. Mình đã đăng ký để tăng lên cấp bậc công dân của họ, nên mẹ mình không thể ngừng khoe khoang với hàng xóm. Bố đã phải có một đợt nói chuyện với mẹ...ngay sau khi học lái và mua một bằng PTGTCN. Ông ta thậm chí còn đậu PTGTCN đó ở nơi mà mọi người đều có thể nhìn thấy...nên mình nghĩ bây giờ mình phải là người có cuộc nói chuyện đó với ông ta..."

Sunny bật cười.

"A, tôi hiểu mà. Cô có lẽ không biết, nhưng mà tôi cũng đã học vài lớp lái - từ một tài xế cự phách của quân đội nữa đó. Ờ...phương tiện của tôi đại khái là đã nổ tung, nhưng khi chúng ta trở lại NQSC, tôi nhất định sẽ mua một cái mới. Và khi tôi mua...cô có thể cá là tôi sẽ đậu nó ở nơi dễ thấy nhất thật thường xuyên..."

Cassie im lặng vài giây, rồi hỏi với sự tò mò kì lạ:

"...Cậu còn muốn làm gì khác nữa khi quay trở lại?"

Cậu gãi đầu.

"Hờ...tôi thật ra chưa từng suy nghĩ nhiều lắm. Ừ thì, đầu tiên thì - cửa hàng của tôi hết sức cần mặt hàng độc quyền mới. Tôi đã rèn luyện rất nhiều ở Nam Cực này, nên tôi có lẽ sẽ có thể mang Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc lên một cấp độ hoàn toàn mới. Có lẽ tôi thậm chí sẽ mở rộng và mở một cửa hàng Ký Ức ở Bastion. Ồ, còn có...Tôi đã nghĩ về việc mở một nhà hàng. Cho người khác ăn và kiếm tiền cùng một lúc, đó chẳng phải như mơ sao?"

Sunny suy nghĩ một chút, rồi nói thêm:

"Tôi sẽ cần ở Bastion rất nhiều, nếu tôi muốn làm ăn đàng hoàng. Nhưng mà tôi không muốn neo ở đó...nên có lẽ tôi sẽ tìm một Thành Thị đẹp đẽ, yên lặng đâu đó ở gần Bastion. Tránh khỏi đống lộn xộn giữa Valor và Song."

Cậu mỉm cười, rồi hỏi:

"Còn cô?"

Cassie đơn giản thở dài.

"Mình nghĩ mình sẽ rất bận sau khi quay trở lại NQSC. Nếu có thời gian rảnh rỗi...mình chỉ muốn mặc đồ ngủ quanh nhà và không làm gì cả."

Cô ngập ngừng một giây, rồi đột nhiên nở một nụ cười tươi rói:

"Nhưng mình hứa là sẽ đến nhà hàng của cậu! Mình thậm chí còn sẽ để lại tiền boa hào phóng..."

Trong lúc họ nói chuyện, mặt trời lúc lắc về phía mép bầu trời, không bao giờ ngã khỏi đường chân trời, nhưng vẫn khiến thế giới tối đi một chút.

Đoàn phương tiện dừng lại, chuẩn bị cho chặng đường tiếp theo.

Trong sự yên ắng đó, một người Thức Tỉnh của gia tộc Valor đến, chấm dứt cuộc nói chuyện của họ.