Chương 1129: Đám Cướp Và Bầy Sói
Không lâu sau đó, đã đến lúc nói tạm biệt một lần nữa. Effie và Kai sẽ quay trở lại khu vực do chính phủ điều khiển của Đông Nam Cực cùng với Theo Gót Đổ Nát và Thánh Tyris, còn Jet thì sẽ rời đi cùng với lực lượng của Song.
Quân đội kết hợp đã rút lui khỏi chiến trường và di chuyển cách nó một đoạn. Giờ thì, nó chuẩn bị chia ra...nhưng mà trước lúc đó, Sunny đã có thể tìm đến một cơ hội để nói chuyện riêng với Kẻ Gặt Hồn.
Đoàn phương tiện đã dừng lại, và họ tìm thấy lẫn nhau trong sự bận rộn, lộn xộn của việc tách ra sắp đến.
"Cuộc sống với gia tộc Song hợp ý cô chứ?"
Jet hơi mỉm cười, rồi nhún vai.
"Cũng ổn. Tôi thường được gợi nhớ chính xác tại sao tôi chưa từng muốn thuộc về một gia tộc Truyền Thừa...nhưng mà ổn cả. Kì lạ là, tôi hơi cảm thấy thân thích với những người phụ nữ này."
Sunny nhướng mày.
"Thân thích, thật ư? Tại sao?"
Cô ngập ngừng vài giây.
"Một kẻ cướp biết một kẻ cướp, như một con sói sẽ biết một con sói. Là một cảm giác mơ hồ, nhưng mà tôi nghĩ Khiếm Khuyết của họ tương tự với của tôi...không hẳn là giống, nhưng mà tương tự. Đương nhiên tôi không có chứng cứ gì cả, nhưng mà có cách để nhận ra. Một thứ như vậy sẽ ảnh hưởng đến người ta theo nhiều cách tinh tế."
Jet nhìn đi và thở dài đăm chiêu.
"Toàn bộ con gái của Ki Song đều là nhận nuôi, cậu biết chứ? Nhiều người trong số họ bị mang đi từ những ngoại ô khi còn rất nhỏ. Ai biết được, trong một cuộc đời khác, tôi có lẽ cũng là một công chúa của một đại gia tộc...chẳng phải cảnh tượng đó là rất đáng nhìn?"
Sunny ảm đạm nhìn cô, cố tưởng tượng Kẻ Gặt Hồn trong bộ trang phục màu đỏ rượu truyền thống của gia tộc Song. Nhưng mà, trí tưởng tượng của cậu khiến cậu thất vọng.
...Cho dù có cố gắng đến mấy, Sunny vẫn không thể tưởng tượng Jet mặc váy.
Cậu khịt mũi.
"Tôi có biết, và đúng, sẽ rất đáng nhìn. Nhưng mà, tôi thích cô hiện tại hơn rất nhiều."
Kẻ Gặt Hồn cười.
"...Tôi cũng vậy, Sunny, tôi cũng vậy. Cậu có lẽ còn hơi quá trẻ để hiểu được cảm xúc này, nhưng mà...tôi đã chiến đấu rất lâu và rất nhiều để trở thành tôi của hiện tại. Tôi sẽ không trao đổi nó cho thứ gì cả."
Nụ cười chậm rãi biến mất khỏi gương mặt cô, và cô nhìn cậu với biểu hiện buồn bã.
"Cậu biết mọi thứ sẽ chuẩn bị thay đổi ở Đông Nam Cực, đúng chứ?"
Sunny chậm chạp gật đầu, khiến cô hỏi tiếp:
"Vậy thì, cậu định làm gì?"
Cậu im lặng vài giây, rồi nhún vai.
"Có lẽ gì đó ngu ngốc. Nhưng mà...không quá ngu ngốc. Vẫn còn khó nói."
Kẻ Gặt Hồn quan sát gương mặt cậu một lúc, rồi gật đầu.
"Vậy thì nhớ giữ liên lạc."
Dứt lời, cô quay người và bước đi, hướng về phía lực lượng chuẩn bị tách khỏi của Song.
Sunny nhìn Kẻ Gặt Hồn rời khỏi, cân nhắc liệu cậu có nên cho cô biết nhiều hơn. Cậu đã cảnh cáo cô nên tránh xa Mordret...còn về việc cho Jet biết sự hiện diện của cái bóng của cậu, thì đó sẽ không giúp gì cho cả hai người họ. Cũng đâu phải cô sẽ có thể giúp tên ảm đạm với nhiệm vụ của hắn.
'Có quá nhiều biến số không rõ. Mình không biết được tình hình sẽ như thế nào, cho cả hai người chúng ta...nhưng một việc là chắc chắn. Chúng ta sẽ sớm gặp lại, trước khi mọi thứ kết thúc.'
Cậu nhăn nhó, rồi đi về phía đoàn của bản thân mình.
Tiếng Vang rùa phô trương đã bị hủy đi, và họ sẽ di chuyển bằng những biện pháp bình thường hơn.
Nhưng mà không bình thường hơn quá nhiều...nhiều người Thức Tỉnh của Valor sở hữu vật cưỡi Tiếng Vang, và sẽ cưỡi chúng qua khung cảnh hoang vắng này. Cũng có nhiều phương tiện bình thường.
Bản thân Sunny sẽ đi cùng với Người Giữ Lửa, nhưng mà trước đó, cậu lẻn vào một khe nhỏ mà chìm trong bóng tối sâu đậm. Ở đó, cậu tìm thấy một bóng dáng nhỏ nằm bất động trên mặt đất, dang tay dang chân, với biểu hiện say xỉn trên gương mặt nhỏ bé, xấu xí của nó.
Tiểu Yêu có vẻ đã lớn hơn. Ít nhất cái bụng nó đã lớn hơn - cái bụng nó nhô lên từ thân thể gầy gò của con quỷ nhỏ kia như một quả bong bóng, nhìn như muốn nổ tung.
Phát hiện Sunny, cái Bóng quay đầu và nhếch mép cười ngu ngốc.
Sunny nhắm mắt một giây, rồi lắc đầu.
"Thần thánh, đồ khốn kiếp tham ăn. Mày thậm chí có đứng lên được không vậy?"
Tiểu Yêu lười biếng nhìn cậu chăm chú, rồi trả lời bằng giọng nói ken két, chói tai:
"...Khốn kiếp!"
Sunny cau mày.
"Mày gọi ai là khốn kiếp, hả đồ khốn kiếp?"
Con Tiểu Yêu không dám trả lời, nên cậu thở dài và hủy đi cái Bóng, cho con quỷ gầy gò đi tiêu hóa bội thu của nó trong Bóng Tâm hắc ám.
'Mình sẽ kiểm tra tiến độ của nó sau...con khốn kia tốt hơn là đã nghe lời mình và chỉ ăn những Sinh Vật Ác Mộng mà có liên quan đến thép và kim loại. Nếu không thì, mình sẽ cho nó ăn chay một thời gian rất, rất dài...'
Sunny rời khỏi khe đá đó và đi về phía một phương tiện bọc giáp. Đã có vài gương mặt quen thuộc bên trong đó - những thành viên của tổ đội trước kia của Cassie. Healer Shim, Kaor và Shakti, và những người khác...
Nhìn thấy Sunny, họ trở nên sôi nổi hơn.
"Sunny...trời ạ! Cậu đúng là khủng bố trên chiến trường ngày hôm qua mà."
"Từ lúc quái nào mà cậu trở nên đáng sợ như vậy chứ?"
"Giờ tôi cũng thật sự muốn Vượt Bậc. Có lẽ tôi sẽ nhận được một kĩ năng giả biến thân như cậu!"
"Kaor, cô là Nghệ Nhân. Cô sẽ nhận được loại biến thân gì chứ? Biến thành một khối gỗ?"
"Thành một khối gỗ còn hơn cái đồ đầu gỗ như cậu..."
Sunny chào họ với vài nụ cười và vài câu trả lời lảng tránh, rồi đi về phía Cassie đang ngồi và nhìn quanh.
"Chào Cas. Nephis đâu rồi?"
Cô gái mù chỉ ra trước, về phía một phương tiện khác - thứ này to và được bọc giáp tốt hơn - thông qua kính chắn gió của APC.
"Morgan mời cô ấy đến thảo luận phút chót."
Cậu mỉm cười nham hiểm.
"Ồ, vậy ư? Thảo luận gì?"
Cassie ngập ngừng với câu trả lời.
"Có lẽ là việc phục kích."
Cậu thật sự không biết phải nói gì.
'Cái loại mai phục ngu si gì vậy, ai cũng biết nó sẽ xảy ra? Chết tiệt, mình chắc là đám mai phục cũng biết là chúng ta biết. Sự ngu ngốc của toàn bộ thứ này...'
Sunny thở dài, rồi ngồi gần Cassie và trở nên yên lặng.
Không lâu sau đó, đoàn phương tiện bắt đầu di chuyển, bị vây quanh bởi một khiên di động là những người Thức Tỉnh trên thú cưỡi của họ.
Lực lượng nhân loại đã thắng lợi trở lại từ trận chiến ghê gớm với bầy Sinh Vật Ác Mộng kinh khủng, giết chết bốn Titan hùng mạnh.
Nhưng mà thứ chờ đợi họ không phải là sự chào đón ấm áp của những người dân, mà là lưỡi kiếm và đầu đạn của những đồng loại của mình.
Cậu chán nản lắc đầu.
'Không...thật ra thì, có lẽ cũng sẽ có mai phục từ đám Sinh Vật Ác Mộng. Dù sao thì chúng ta đang nói về Bậc Thầy Muôn Thú...'