Chương 1118: Hoàn Toàn Tình Cờ

Chương 1118: Hoàn Toàn Tình Cờ

Thật sự thì, đó khá là thiên tài. Bằng cách điều khiển gió thổi đám mây khỏi đội hình nhân loại, Thánh Tyris cũng đang đẩy nó về phía bầy Sinh Vật Ác Mộng. Con titan ở bên phe chúng là không quan trọng - đám Sinh Vật Ác Mộng bị chìm trong chướng khí của nó cũng sẽ bị tiêu diệt, cũng như nhân loại mà thôi.

Sự hủy diệt đó là ghê gớm đến mức ở phần này của chiến trường, áp lực đối với hàng phòng ngự của những người Thức Tỉnh đã giảm đi đáng kể. Không gì sẽ có thể vượt qua lỗ hỏng này nữa.

Vậy là, vấn đề đó đã được giải quyết.

Vấn đề còn lại là Sunny và Nephis đang thấy mình ở trong đám mây chướng khí kia. Ngôi Sao Thay Đổi có lẽ thiêu đốt màn độc với ngọn lửa của mình, nhưng cậu thì đang có thời gian rất khó chịu.

'Argh, chết tiệt. Thoát...mình cần thoát trở lại nơi những Người Giữ Lửa đã rút lui đến.'

Nhưng mà Sunny đang bị rối loạn phương hướng vì cơn động đất từ cú ngã của con titan.

Đi đâu đây?

Cậu nghiến răng, rồi ra lệnh cho hai cái bóng trượt khỏi cơ thể mình và lao về hai phía khác nhau. Với chút may mắn, một trong số chúng sẽ rời khỏi đám mây độc hại này và dẫn đường cho cậu.

Nhưng mà, trước khi việc đó xảy ra...

'Ầy, cứt thật.'

Sunny cảm thấy có một cái bóng to đùng đang lao về phía cậu từ đâu đó không nhìn thấy được. Cậu mù lòa chém lên Tội Lỗi An Ủi, cảm giác lưỡi kiếm cắn vào thứ gì đó cực kì cứng cáp, rồi vào gì đó mềm mại. Rồi, có gì đó cứng ngắc đâm sầm vào cậu, và cậu bị khiến cho bay đi lần thứ hai chỉ trong một phút qua.

Lần này, Sunny ngã lên đống xác sinh vật. Cậu cảm giác những cái gai và vảy sắc bén cạ trên lụa của Hoàng Hôn Thất Sủng và lăn xuống, theo dấu chuyển động của cái bóng to đùng kia. Cái quái gì vậy? Nó không có vẻ có chân, hay tay, mà chỉ lơ lửng trên mặt đất.

Nhưng có một thứ là chắc chắn...thứ kia, cho dù nó là gì, thì cũng không thấy quá ổn. Chuyển động của nó là hỗn loạn và tương tự sự co giật. Ngay cả không có chướng khí chết chóc kia và đòn tấn công Sunny vừa tung ra, thì sinh vật kia cũng ở trong trạng thái tồi tệ.

Nhưng cậu vẫn không chỉ mở mắt.

Nếu mở thì...cậu đã thấy một cái đầu ghê rợn lúc lắc trên mặt đất. Nó được giữ phải một cái cổ dài mà cong lên và biến mất vào màn chướng khí. Cái đầu đầy những thứ vảy cứng cáp, và chuôi kiếm Tội Lỗi An Ủi đang nhô ra từ một vết nứt trên đầu lâu nó.

Cái đầu điên khùng vùng vẫy, mở miệng, rồi bắn về trước với khát vọng điên cuồng muốn nuốt chửng Sunny. Nhưng mà trước khi nó có thể, cái cổ dài co giật lần cuối, và ánh sáng điên dại chậm rãi biến mất khỏi ánh mắt điên khùng của sinh vật kia.

Cái đầu ngã rầm xuống đất cách cậu vài mét và trở nên bất động.

Còn về Sunny...

Cậu đột nhiên nghe thấy giọng nói của Ma Pháp thì thầm vào tai mình.

Ma Pháp nói:

[Bạn đã giết một Titan Ngã, Kẻ Tìm Sự Thật Ô Uế.]

[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]

[...Bạn đã nhận được một Ký Ức.]

Cậu đông cứng.

'Cái...'

Rồi, Sunny suýt phun ra Ngọc Trai Tinh Túy.

'Cái gì vừa xảy ra?!'

Cậu giết con titan hồi nào? Không có!

Cú sốc của Sunny lớn đến mức cậu thậm chí quên mất đám mây chướng khí đang ăn mòn da mình trong một giây.

Chậm rãi, cậu hiểu được sự việc vừa xảy ra. Con thú có vảy đã rơi xuống đâu đó trước mặt, bên trong bầy sinh vật. Cơn chấn động từ sự va chạm chắc là đã ném Sunny đến gần hơn con titan.

Sinh vật kia đã sắp chết khi cậu tình cờ gặp phải cái đầu cuối cùng của nó. Đó là cái bóng to đùng mà đã đột nhiên lao về phía cậu...và cậu chém nó bằng Tội Lỗi An Ủi, tung ra đòn kết liễu một cách hoàn toàn tình cờ.

Sunny sẽ cười to nếu không phải vì cần ngậm miệng để giữ Ngọc Trai Tinh Túy. Cậu lắc đầu, không thể tin nổi.

'A...như này...hơi ngượng ngùng, phải không nhỉ?'

Đây đã là cú giết thứ hai cậu cướp đi từ Thánh Tyris. Là định mệnh của cô ta, để mang đến những Sinh Vật Ác Mộng hùng mạnh đến cho Sunny giết? Đầu tiên là Tàn Dư của Nữ Hoàng Ngọc, giờ là Kẻ Tìm Sự Thật Ô Uế...

'Ừ thì, mình chắc là Thủy Triều Bầu Trời cao quý sẽ không nhỏ mọn về những thứ như vậy. Hơn nữa, cô ta không cần biết đó là mình...có cả biển Sinh Vật Ác Mộng ở đây. Bất cứ con nào trong số chúng cũng có thể tung ra đòn kết liễu. Ai cũng biết đám Sinh Vật Ác Mộng sẽ cắn nuốt lẫn nhau nếu có thể!'

Dù vậy...đây là titan thứ hai mà Sunny đã giết. Nếu không phải việc cả hai đều bị giết trong hoàn cảnh hơi mơ hồ, cậu đã yêu cầu người ta phải gọi cậu là Sát Thủ Titan rồi.

Việc mua bán của Cơ Sở Thương Mại Xuất Sắc nhất định sẽ lên như tên lửa nếu chủ nhân của nó có một danh hiệu ngầu như vậy.

Cậu lắc đầu lần nữa, rồi đứng dậy. Đầu tiên, cậu cần thoát khỏi thứ chướng khí chết tiệt này.

'Mình chắc là đụng đầu lúc ngã xuống...'

Một cái bóng của cậu vừa mới tìm đến con đường chính xác, nhưng mà Sunny chậm trễ nhận ra cậu đã có thể đơn giản di chuyển ngược chiều gió. Dù sao thì, Thánh Tyris đang đẩy đám mây rời xa đội hình nhân loại, nên đó phải là nơi họ đang ở.

Trong lúc cậu bước ra bước đầu tiên, cảm giác cháy rát trên da mình đột nhiên biến mất, bị thay thế bởi nhiệt độ nóng hổi, nhưng dễ chịu. Rồi, Sunny được vây quanh bởi ánh sáng chói lòa.

Cậu mở mắt cùng lúc có một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy vai mình.

Nephis đang đứng bên cạnh cậu, cả hai bị vây quanh bởi một cơn lốc lửa. Ngọn lửa thiêu đốt đi chướng khí, tạo ra một túi không khí sạch, hơi loãng.

"Cậu ổn chứ?"

Sunny yên lặng một giây, rồi gật đầu và mỉm cười méo xẹo.

"Tốt hơn bao giờ cả."

Nghe giọng nói thật sự của cô là tốt đến ngạc nhiên.

"Tốt. Vậy thì rời khỏi đây thôi."

Neph liếc nhìn cái đầu con titan nằm trên mặt đất cách họ vài mét, cái mồm đáng sợ của nó mở ra thành một tiếng hét yên lặng, trường tồn. Rồi, không nói gì thêm, cô kéo Sunny đi.

Cậu theo sau.

'Ừ...rời khỏi nơi quái quỷ này nghe như một kế hoạch tuyệt vời...'