Chương 1117: Titan Ngã Xuống

Chương 1117: Titan Ngã Xuống

'Ừ thì...như này là mới...'

Sunny đã sống qua rất nhiều thảm họa khó nghĩ đến, đã có thể sống sót những tình huống ghê gớm, tưởng chừng không thể tránh khỏi nhất. Những câu chuyện khó tin về những đợt chạm trán với tử vong của cậu có thể lấp đầy một cuốn sách.

Nhưng mà, cậu nhất định là chưa từng có một titan ngã lên đầu mình.

'Cái quái gì vậy chứ?!'

Con thú có vảy to đùng kia ngã xuống đất, cơ thể nó đầy những vết thương khủng khiếp. Một trong ba cái cổ dài bị đứt đi, một cái khác không có sức sống cúi xuống, chỉ được giữ lại bởi vài sợi thịt. Cặp cánh nó thì chỉ còn lại một bên. Một đám mây chướng khí theo sau nó như một tấm áo khoác ghê rợn.

Sinh vật kia có lẽ khoảng hai chục giây nữa là ngã xuống đất.

Sunny đông cứng một giây, bị cảnh tượng của con titan bị đánh xuống từ bầu trời làm choáng váng. Cậu không phải người duy nhất - Nephis cũng đang ngước lên, và những người lính cũng vậy. Ngay cả đám Sinh Vật Ác Mộng cũng đã dừng lại, ngẩng những cái đầu dã thú của chúng để chứng kiến cú ngã của một trong những vị lãnh chúa của chúng.

'Không tốt.'

Neph là người đầu tiên phản ứng. Giọng nói cô vang ra khắp chiến trường, kéo những người Thức Tỉnh ra khỏi sự thụ động choáng váng của họ.

"Lùi lại! Chiến đấu và Rút lui! Di chuyển nếu muốn sống!"

Cùng lúc, cô gửi cho Sunny một tin nhắn thầm lặng:

[Sunny...tôi sẽ giữ chân bầy để mọi người rút lui. Cậu...cậu có thể làm theo ý mình.]

Ý nghĩa trong lời nói của cô ta là rõ ràng. Thứ Neph muốn nói là...

Giúp tôi.

Nhưng vì bản chất của liên kết giữa họ, cô không thể. Vì đó sẽ là một mệnh lệnh.

Sunny chần chừ.

Đằng sau cậu, mỗi hai người Thức Tỉnh thì có một quay người và lao ra sau. Những người ở lại thì nỗ lực gấp đôi để chống lại dòng lũ sinh vật, họ đã lấy lại tỉnh táo sau lúc thụ động tạm thời.

Một khi những người lính rút lui vài giây, họ quay lại và hình thành một hàng phòng ngự lỏng. Rồi, đến lượt những người mà đã ở lại rút lui. Cứ như vậy, thay phiên chạy và chiến đấu, những Người Giữ Lửa, Bầy Sói, và Người Hát Đêm bắt đầu rời khỏi khu vực va chạm.

Đương nhiên, hành động như vậy là hiểm trở và có khả năng dẫn đến nhiều thương vong. Mỗi lần quay lưng về phía kẻ địch trong một trận chiến, là một lần mạo hiểm tính mạng. Nhưng mà với sự giúp đỡ của những Người Giữ Lửa kinh nghiệm và ba Bậc Thầy mà đã tham gia đội hình, những người lính đã có thể giữ mạng trong lúc vội vàng rút lui.

Trong lúc đó, Ngôi Sao Thay Đổi tiến lên trước. Vòng lửa mà cháy dữ dội quanh cô thay đổi, trở nên hẹp hơn. Vài giây sau đó, ngọn lửa như có vẻ được hấp thụ vào bóng người rực sáng của cô. Trong bộ giáp đen và ngọn lửa trắng chói lòa, Neph tiến lên bước thứ hai.

Sunny thở dài.

'Làm theo ý tôi hử?'

Thứ cậu muốn làm hôm nay là tạo ra một loại ấn tượng phù hợp. Và ấn tuongj mà cậu muốn gây ra là một kẻ mà sẽ không bao giờ rút lui từ vấn đề tầm thường như là một con titan rơi xuống.

Mở cổng của Lồng Đèn Bóng Tối, cậu gọi ra những cái bóng được chứa bên trong, và cho chúng dâng ra trước.

Trước mặt Sunny, một bức tường bóng tối đột nhiên dâng lên từ mặt đất, chặn lại một phần lớn của chiến trường. Thủy triều Sinh Vật Ác Mộng tạm thời bị ngăn lại.

Cùng lúc, ở xa bên trái cậu, Neph giải phóng ngọn lửa của mình. Ngọn lửa lò rèn mà cô đã quấn quanh bộ giáp và được nén lại thành một ánh sáng trắng thiêu đốt dữ dội đột nhiên mất đi mọi áp lực từ việc điều khiển từ cô. Nó hung hăng nổ tung ra trước.

Một vụ nổ điếc tai vang lên, và một làn sóng lửa trắng thô ráp lăn ra từ dáng người loạng choạng của cô thành một cung rộng. Nó nuốt lấy nhiều Sinh Vật Ác Mộng - vài con bị xé thành mảnh nhỏ và biến thành tro tàn, vỡ vụn thành hư vô, vài còn sống sót, nhận những vết phỏng khủng khiếp.

Cùng nhau, Sunny và Nephis đã có thể xây dựng một đập nước tạm thời để chặn lại đường tiến của đám sinh vật - nửa đập là một bức tường bóng tối, nửa còn lại là một dòng sóng lửa.

Đương nhiên, cái đập đó sẽ không duy trì được lâu, và cả hai người họ đang dùng một lượng lớn tinh túy để tạo ra hiệu ứng quy mô rộng này. Bức tường đã bắt đầu rạn nứt, và dòng sóng đã bắt đầu lắng xuống.

Nhưng mà nó đã tranh thủ đủ thời gian để những người lính rút lui.

Và trước khi cái đập hoàn toàn sụp đổ, cái bóng của thứ khổng lồ đang ngã xuống che lấy mặt đất.

'Cứt...'

Sunny cảm thấy cú va chạm của cơ thể to đùng kia trước khi thị giác của cậu ghi nhận nó - đó là vì cậu đột nhiên thấy bản thân bay lên, mặt đất biến mất khỏi dưới chân mình.

Trong lúc một sự chấn động bạo lực di chuyển ra khắp chiến trường, khiến mặt đất nứt ra, cậu rơi vào đất và lăn đi, cảm giác da mình cháy rát. Sunny có thể cảm nhận một cơn gió lốc đánh vào mình với lực lượng dữ dội, và cậu bị đám mây chướng khí mà đã che phủ mọi thứ xung quanh làm không thấy được gì.

Cậu nhận ra Thủy Triều Bầu Trời đang đẩy đám mây đó ra khỏi đội hình quân đội. Tuy nhiên, Sunny đang ở quá sâu trong chướng khí đó. Mặc dù cậu đã ngừng hô hấp và nhắm mắt lại, cậu vẫn có thể cảm nhận độc tố chết chóc kia thẩm thấu vào da mình.

Vỏ Cẩm Thạch và Dệt Máu đang ngăn chặn da thịt cậu khỏi thối rữa và tan ra...trong lúc này. Cậu không biết phòng ngự của mình sẽ duy trì được bao lâu. Chướng khí tràn ra từ cơ thể con thú có vảy kia là độc hại và mạnh mẽ hơn bất cứ độc tố gì cậu đã gặp phải trước đây.

'...Tuyệt vời mà.'

Sunny triệu hồi Ngọc Trai Tinh Túy. Ngay khi Ký Ức hiện ra, cậu đặt nó vào mồm, lấy lại khả năng hô hấp mà không hít vào thứ độc tố chết người kia. Nhưng mà cậu vẫn không dám mở mắt, nhận thức thế giới thông qua hình dạng và chuyển động của những cái bóng.

Những cái bóng đang là một đống lộn xộn. Khó để nói rõ chuyện gì đang xảy ra quanh cậu...cậu chỉ có thể cảm nhận được biển Sinh Vật Ác Mộng đau đớn gào thét trong lúc cơ thể chúng bị chướng khí kia làm cho tan chảy.