Chương 1099: Tiên Phong
Trước khi Sunny có thể trả lời, bầu không khí bên trong sảnh xa hoa có vẻ hơi thay đổi. Như thể có một làn sóng năng lượng vô hình đang lăn qua nó, khiến không khí có cảm giác lạnh lẽo và sắc bén hơn. Theo Gót Đổ Nát thở dài và quay người, nhìn về phía không gian trống rỗng ở ngay giữa căn phòng rộng rãi.
Trước đó nó đã trống rỗng, nhưng bây giờ, bốn người đang đứng trên mặt sàn bóng loáng, vẫn còn vương vấn mùi hương từ thế giới Mộng Ảo. Trong một giây, cảm giác giống như họ chỉ là kí ức về một cơn ác mộng bị lãng quên. Nhưng rồi, cảm giác đó biến mất, và họ chỉ đơn giản là...ở đó.
Sunny không thường xuyên được thấy những vị Thánh tiến đến thế giới thức tỉnh, và cậu phải thừa nhận đó là một cảnh tượng khá ghê rợn. Liệu những người Thức Tỉnh và bình thường cũng giật mình như vậy khi cậu đột nhiên xuất hiện từ hư vô trước mặt họ?
Ý nghĩ vẩn vơ đó hiện ra trong đầu cậu và biến mất không để lại dấu vết khi Sunny phát hiện bản thân đang nhìn ai. Mắt cậu hơi mở to.
Bốn người...và tình cờ là, cậu biết mỗi người trong số họ.
Người đầu tiên là Thủy Triều Bầu Trời. Vị Thánh của gia tộc Lông Vũ Trắng vẫn trông như thường lệ - cao, thon thả với dáng người như một mũi tên. Cô mặc một bộ giáp thép nhẹ, và tóc cô ngã xuống như một thác nước hoàng kim. Tyris trông cao quý và xinh đẹp, nhưng mà cũng hơi thiếu đi nhân tính vì đôi mắt màu hổ phách kì lạ và con ngươi dọc của cô.
Trông cô khác hẳn ba người còn lại, những người kia đều mặc những bộ giáp màu đen tinh xảo.
Người đầu tiên trong số ba người ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của Sunny. Tim cậu khẽ lay động...Nephis trông khác đi trong màu sắc của nhà Valor. Bộ giáp đen tạo ra một tương phản ấn tượng với làn da trắng ngà, mái tóc bạc, và đôi mắt xám mát lạnh. Cô trông như một linh hồn hắc ám mà đã lấy dạng một vị hiệp sĩ chết chóc để gieo rắc những hạt giống bất hòa và hủy hoại đến thế giới trần tục.
Người thứ hai là Morgan của Valor. Mỗi lần nhìn thấy cô ta, Sunny lại cảm thấy rùng rợn bởi sự tương đồng cô có với anh trai của mình...nhưng mà, mặc dù Morgan và Mordret trông rất giống như phản chiếu của lẫn nhau, cử chỉ của cô lại hoàn toàn khác.
Morgan có mái tóc đen gợn sóng và làn da thạch cao. Bộ giáp của cô được đính thêm một tấm khoác chu sa, có cùng màu sắc nổi bất như đôi mắt đỏ thắm sống động của cô. Cả sự tồn tại của cô tỏa ra cảm giác sắc bén chết chốc, như thể cô là một lưỡi kiếm sống vậy.Nhưng mà...người thứ ba là người mà khiến Sunny âm thầm trợn to mắt vì sốc.
Ông ta là một người cao và nghiêm nghị, với những đường nét sắc bén và ánh mắt còn sắc bén hơn nữa. Tóc ông ta đen như của Morgan - thật ra thì giữa hai người họ có rất nhiều điểm tương tự - và có vài chấm bạc ngay ở phần mái. Dáng người mạnh mẽ tỏa ra một cảm giác quyền uy và áp lực như chạm đến được, và đôi mắt xanh dương đanh thép của ông ta là bình tĩnh và xuyên thấu. Bộ giáp ông mặc là đơn giản hơn của hai người còn lại, như thể người đàn ông này không hề cần sự bảo vệ từ nó.
Lông mày Sunny nhíu chặt lại.
"Thánh Madoc?! Ông ta làm quái gì ở đây?'
Quả thật, đó chính là Thánh Madoc, Lưỡi Kiếm Thì Thầm...anh trai của Anvil và thủ lĩnh trên danh nghĩa của đại gia tộc Valor.
Trong lúc Sunny quan sát, Thánh Madoc quay đầu và hơi mỉm cười, bằng cách nào đó khiến nụ cười của ông ta vừa thân thiện vừa yêu cầu sự khuất phục từ kẻ khác.
"Theo Gót Đổ Nát."
Ông già gầy gò đang đứng trước Sunny và Jet, nhìn chăm chú những người mới đến với biểu hiện trung lập. Ông ta yên lặng một giây trước khi nói bằng giọng khàn khàn:
"Lưỡi Kiếm Thì Thầm. Ta phải công nhận...sự xuất hiện của ông là một chút bất ngờ."
Nụ cười dễ chịu của Madoc hơi rộng hơn.
"Chẳng phải việc ta ở đây thì mới đúng? Gia tộc ta đã công bố là sẽ toàn lực hỗ trợ những người nam nữ quả cảm của Quân Đội Sơ Tán. Đương nhiên là đó cũng bao gồm sự hỗ trợ từ bản thân ta."
Sunny cố đọc vị cuộc đối thoại không thành tiếng mà đang xảy ra giữa hai người Vượt Giới Hạn. Chắc chắn là những lời nói của họ có ý nghĩa khác...Thánh Cor có lẽ đang cố hiểu tại sao Đế Giả lại đi xa đến mức cử anh trai mình đến Nam Cực. Còn Madoc thì đang cho ông ta biết rằng Anvil đang đặc rất nhiều chú trọng vào việc sắp xảy ra ở Góc Nam.
Lưỡi Kiếm Thì Thầm khẽ cười, rồi giơ lên một tay.
"Nhưng mà, ông không nên nói chuyện với ta. Ta chỉ ở đây để hỗ trợ và đảm bảo không có gì không may xảy ra. Thủ lĩnh thật sự của đợt này là cháu gái ta, Morgan. Cô ta sẽ phụ trách mọi thứ."
Ông ta chỉ về phía Morgan, rồi ném một ánh mắt bằng phẳng về phía Nephis.
"Và, đương nhiên...cháu gái...còn lại của ta cũng sẽ hỗ trợ trong sự việc này. Ta tin rằng ông biết Ngôi Sao Thay Đổi. Ba người chúng ta là tiên phong của lực lượng Valor."
Theo Gót Đổ Nát giữ im lặng vài giây, rồi gật đầu về phía Morgan.
"Nếu vậy thì, chào mừng đến Nam Cực, Tiểu Thư Morgan. Tiểu Thư Nephis."
Ông ta ném một ánh mắt nặng nề về phía Lưỡi Kiếm Thì Thầm, rồi nói bằng phẳng:
"Tò mò thật khi mà có hai vị Thánh trong nhóm này, cũng như cháu gái của Bất Diệt Hỏa...vậy mà cả ba lại có vẻ dưới quyền một cô gái trẻ mà không có thành tựu gì cho tên mình. Có người sẽ có thể cho rằng đây là dấu hiệu Valor không hề nghiêm túc đối với vấn đề này..."
Morgan nhìn người Vượt Giới Hạn đáng gờm kia, rồi mỉm cười. Có vẻ như sự khiêu khích không thèm che giấu máy của ông ta không hề có ảnh hưởng đến cô.
Giọng nói cô bình tĩnh và hờ hững:
"Ông nhầm rồi, Thánh Cor. Gia tộc Valor là cực kì nghiêm túc với vấn đề này. Đó là tại sao tôi được tin tưởng giao cho quyền lực và thẩm quyền đáng kể."
Theo Gót Đổ Nát thở dài.
"Tha lỗi cho ông già này thẳng thắn, Tiểu Thư Morgan...nhưng mà chỉ một Vượt Bậc Giả thì có quyền uy gì? Ta có nửa tá titan lang thang trên lục địa, và hai mươi bảy thành phố cần bảo vệ. Cô có thể làm gì để thật sự giải tỏa những vấn đề của ta chứ?"
Morgan yên lặng nhún vai, rồi lùi lại một bước. Madoc, Tyris, và Nephis đứng bất động trong lúc một cơn lốc tia sáng đột nhiên lấp đầy sảnh rộng rãi.
'Cái quái...'
Trong lúc Sunny nhìn theo, một Tiếng Vang hiện ra từ cơn lốc tia sáng...và rồi một cái khác, rồi cái khác nữa. Ba, sáu, mười hai, mười lăm...vài giây sau đó, sảnh rộng lớn không còn có vẻ rộng lớn nữa.
Mười lăm Sinh Vật Ác Mộng đáng sợ lấp đầy nó, mỗi con cho thấy cảm giác sức mạnh bao la và đáng sợ.
Sunny nhìn chăm chú, đột nhiên cảm giác lạnh lẽo.
'Vượt Giới Hạn...chúng đều là những Tiếng Vang Vượt Giới Hạn.'
Bao nhiêu ngàn Sinh Vật Ác Mộng Đồi Bại đã phải bị giết để tạo ra những Tiếng Vang này?
Con yếu nhất là một Ác Ma Vượt Giới Hạn, còn con mạnh nhất thì là một Bạo Chúa Vượt Giới Hạn. Và đó chỉ là những thứ mà Morgan lựa chọn thể hiện ra...ai biết được cô ta còn giấu gì khác nữa?
Công Chúa Chiến Tranh mỉm cười lịch sự trong lúc nhìn Theo Gót Đổ Nát.
"...Đây là chứng nhận của tôi. Ông có hài lòng không, Vượt Giới Hạn Giả Cor?"