Chương 1057: Falcon Scott Thất Thủ (75)

Chương 1057: Falcon Scott Thất Thủ (75)

Cậu thấy những người lính của mình đang bình tĩnh chuẩn bị cho trận chiến sắp đến - và khả năng cao là cuối cùng của họ. Sunny đã chọn những thành viên của tổ đội mình dựa trên sức mạnh tâm lý, nhưng kể cả vậy, cậu vẫn ngạc nhiên và hơi bận tâm với sự hờ hững của cả ba người.

Samara đã mất khẩu súng trường của cô, nhưng giờ đang có khẩu carbine của Kim. Cô đang ngồi trên một thùng hợp kim, yên lặng nạp hết viên đạng này đến viên đạn khác với tinh túy. Belle đang mài kiếm với một nụ cười mơ hồ trên mặt - những Ký Ức không cần được mài giũa, nhưng mà kiếm sĩ đã có thói quen làm vậy.

Dorn đã bị con Ăn Xác là bị thương. Vết cắt sâu trên ngực đã được một healer Thức Tỉnh xử lý, nhưng mà ông ta vẫn chưa hoàn toàn khôi phục. Người đàn ông khổng lồ di chuyển vai qua những động tác duỗi cơ bắp, đôi lúc nhăn mặt. Cây búa tạ ở gần đó, tay cầm dựa vào tường.

Khi sunny tiến vào, ba người Thức tỉnh nhìn qua phía cậu và nghiêm chào cậu.

"Tin tức gì mới không hả sếp?"

Cậu lắc đầu.

"Chưa có tin tức gì cả. Nếu chúng ta may mắn, con khốn kia sẽ đến vào ngày mai. Nếu không, thì nó sẽ đến vào hôm nay."

Sunny yên lặng vài giây, rồi nói thêm:

"Dù sao đi nữa, chúng ta sẽ phải xử lý cơn bão tuyết trước. Triệu hồi và giữ những món bùa mà tôi đã đưa. Bảo vệ khỏi cái lạnh sẽ đóng vai trò quan trọng khi Quái Thú Mùa Đông đến."

Sunny sở hữu Ký Ức về Băng, nhưng mà cậu cũng đã tạo ra những phiên bản kém hơn của món bùa Vượt Bậc cho mỗi người lính của mình - những Ký Ức đó không mạnh mẽ bằng, nhưng mà cũng yêu cầu ít tinh túy hơn hẳn để duy trì những pháp thuật của chúng.

Họ gật đầu, triệu hồi ra những món bùa nhân tạo.

Nhìn những người lính của mình, Sunny không nhịn được mà cảm thấy một tia sợ hãi. Cậu đã chỉ quen biết những người này trong vài tháng qua...nhưng mà họ đã cùng trải qua những khó khăn mà đủ cho cả đời người. Kể cả nếu cậu không có trách nhiệm với tính mạng của họ, cậu vẫn sẽ cực kì miễn cưỡng không muốn thấy họ chết đi.

Belle, Dorn, Samara...họ đều là những chiến binh đáng ngưỡng mộ. Quan trọng hơn cả, họ là người của cậu.

Sunny thở dài.

"...Mấy người đúng là, thật sự phải ở lại ha?"

Cậu đã hoàn toàn sẵn sàng để Naeve mang toàn bộ tổ đội lên thuyền, nhưng mà ba người Thức Tỉnh đã yên lặng từ chối. Ở lại Falcon Scott là lựa chọn của họ.

Belle nhìn cậu và cười.

"Chắc rồi thưa sếp. Đó là công việc của chúng tôi."

Samara đơn giản gật đầu, lựa chọn không nói gì theo cách thông thường của cô. Dorn thì bật cười.

"Chúng tôi đã lựa chọn như vậy. Nhưng mà Thiếu tá, cậu không phải cũng ở lại sao?"

Sunny nhăn nhó. Đương nhiên, là không giống...cậu là một người Vượt Bậc, và là một kẻ khó giết đến nực cười nữa. Nhưng mà, những người lính của cậu thì chỉ là Thức Tỉnh. Độ bền bỉ của họ là kém xa vô số lần.

"Ừ...đúng vậy."

Belle đặt kiếm sang một bên, nụ cười dần biến mất khỏi gương mặt hắn. Kiếm sĩ giữ im lặng vài giây, nhìn cậu với một biểu hiện nghiêm túc hiếm thấy.

Một bầu không khí nặng nề lắng xuống căn phòng trong trại lính.

Cuối cùng, hắn nói:

"Có một thứ mà tôi muốn hỏi cậu thưa sếp. Đương nhiên cậu không phải trả lời..."

Sunny cau mày.

"Là gì?"

Belle chần chừ một chút, rồi suy tư hỏi:

"Có những lời đồn là...sếp đang hẹn hò với Tạp Chủng. Nhưng Tạp Chủng, cô ấy là Tiếng Vang của cậu. Là như nào vậy?"

Sunny nhìn hắn chăm chú, cạn lời.

"Cậu nói cái quái gì vậy?! Tôi không có hẹn hò với ai hết!"

Kiếm sĩ đột nhiên ngã đầu ra sau và cười to.

"Tôi hiểu, tôi hiểu..."

Dorn nhìn hắn với ánh mắt trách cứ rồi thở dại mệt mỏi.

"Cái thằng..."

Sunny lắc đầu, rồi đột nhiên cũng muốn cười.

'Hắn ta điên hơn cả mình. Thần thánh!'

"Nếu cậu hỏi xong rồi, Belle...thì bàn chiến lược thôi."

Một thời gian sau đó, Sunny đi ra ngoài để hít chút không khí trong lành. Không khí ở Nam Cực dù sao cũng trong lành hơn rất nhiều...sẽ là lãng phí nếu cứ ở bên trong mãi, kể cả với cơn lạnh giá này.

Trong lúc Sunny nhìn chăm chú vào bầu trời xa xăm, cậu đột nhiên phát hiện một con chim đen đang nhìn cậu từ một mái nhà gần đó.

Rồi, cậu nghe thấy tiếng bước chân đến gần.

"Sunny. Cậu đây rồi."

Bậc Thầy Jet xuất hiện từ đằng sau một bức tường và đi về phía cậu, rồi ngừng lại, đôi mắt xanh băng giá của cô đầy sự lạnh lẽo mà còn lạnh hơn cả đêm Nam Cực.

Cậu nhìn cô ta, mỉm cười.

"Tôi đây này."

Cô thở dài.

"Tôi đã gửi toàn bộ thông tin chúng ta có về Quái Thú Mùa Đông đến thiết bị liên lạc của cậu. Cậu có đọc chưa?"

Cậu gật đầu. Tiếc là, họ không biết nhiều về con titan và những khả năng của nó - mặc dù Thánh Tyris đã đè nén nó nhiều tháng, đa phần trận chiến kéo dài của họ không phải là trực diện. Quái Thú Mùa Đông đã cho thấy một khả năng ghê rợn là điều khiển cái lạnh, tuyết và gió. Vì Thủy Triều Bầu Trời cũng điều khiển gió, chiến trường của họ đã là bầu trời ở trên bản thân Trung Nam Cực.

Việc sức mạnh đáng sợ của con titan liên tục bị khắc chế bởi Thánh Tyris chính xác là nguyên nhân khiến không ai biết được khả năng của nó thật sự đến mức nào. Chắc chắn là phải khủng khiếp, khi nghĩ đến chỉ sự hiện diện của sinh vật này đã làm nhiễu đi liên lạc của cả vùng.

Toàn bộ Sunny và Jet có thể làm là phỏng đoán dựa trên những thông tin họ có.

Cô chần chừ.

"...Vậy thì tốt."

Sau đó, cả hai im lặng.

Sunny nhìn Kẻ Gặt Hồn, nhớ lại quá khứ. Cô là người đầu tiên cậu gặp sau khi sống sót Ác Mộng Đầu Tiên...lúc đó, Jet trông như một nữ thần không thể chạm đến đối với cậu. Nhìn thấy vẻ đẹp lạnh giá của cô, cậu đã choáng váng...may mắn là, cô đã nhanh gọn tát một cái cho cậu tỉnh lại. Sau đó, Bậc Thầy Jet luôn ở trong phía sau cuộc đời cậu, có thể nói là đã cứu mạng cậu không chỉ một lần với những lời khuyên và những sự thông thái hơi chán nản của cô.

Và bây giờ, họ đứng ở địa vị ngang bằng.

Buồn cười...hai người họ đã chỉ gặp gỡ vài năm trước, nhưng mà Sunny cảm giác như thể cậu đã biết cô cả đời mình. Có lẽ là vì những năm đó dài như vài kiếp sống...

Cậu thở dài, rồi đột nhiên hỏi:

"Bậc Thầy Jet...tôi đã luôn muốn hỏi. Tại sao cô tham gia chính phủ? Với kĩ năng và cá tính của cô, những gia tộc Truyền Thừa có lẽ đã đua nhau chào mời cô - và với những lời mời phi thường nữa chứ. Ừ thì, cô chắc chắn cũng đã nhận được đánh giá Tài Nguyên Chiến Lược Đặc Biệt SSA."

Họ đã thoáng nhắc đến nó trong quá khứ, nhưng mà Sunny luôn cảm giác cậu không biết toàn bộ sự thật.

Kẻ Gặt Hồn nhìn cậu với biểu hiện bất ngờ.

"Gì cơ? Vụ này từ đâu tới vậy?"

Cậu bật cười.

"Chỉ là...tò mò, vậy thôi."

Jet giữ im lặng một chút, rồi khịt mũi.

"Ừ thì, được thôi. Nhưng mà cậu thật sự đánh giá quá cao tôi rồi đó. Một SSA? Tôi thậm chí còn không nhận được một Tài Nguyên Chiến Lược SA đơn giản. Chắc rồi, Phân Loại của tôi là một thứ nguy hiểm và độc nhất, nhưng ngoài đó ra, tôi hoàn toàn không đáng chú ý. Tôi khờ khạo, nhút nhát, và không tự tin về bản thân nữa. Chỉ sau đó...sau rất nhiều...sau khi bị cuộc sống đánh đập liên tục thì tôi mới bỏ đi sự khờ khạo của bản thân và nở rộ thành một người siêu ngầu và hoành tráng vô đối mà cậu thấy vào hôm nay.

Thỏa mãn?"

Sunny mỉm cười.

"Chắc vậy."

Sau vài giây yên lặng, cậu hỏi:

"Nhưng mà, cô có hối hận hay không? Con đường mà cô đã chọn?"

Cô nhìn đi, một biểu hiện đăm chiêu hiện lên mặt cô. Bậc Thầy Jet suy ngẫm câu hỏi đó một chút, rồi nhún vai.

Giọng nói cô bình tĩnh:

"Cuộc đời của chúng ta là cuộc đời đắng chát, Sunny à. Từ ngoại ô của NQSC đến đây, nó đã thường xuyên đắng cay, và chỉ rất hiếm hoi là ngọt ngào. Một cuộc đời như vậy...sẽ là lãng phí, nếu khiến nó càng thêm đắng chát với sự hối hận. Nên, không. Tôi có lẽ không thỏa mãn với nhiều thứ, nhưng mà tôi sẽ không bao giờ lãng phí thời gian cho việc hối hận."

Jet nhìn cậu và nhưỡng mày.

"Tại sao? Cậu đang cảm thấy hối hận về gì đó?"

Sunny bật cười.

"Thật lòng? Ngay lúc này, tôi cơ bản là hối hận gần như toàn bộ quyết định mà tôi đã làm ra trong đời mình."

Cô hững hờ nhìn cậu chăm chú, rồi trợn mắt.

"Ừ thì, vượt qua nó đi. Chúng ta có một con titan để chiến đấu."

Và họ làm vậy.

Nhiệt độ tiếp tục giảm xuống, và gió càng lúc càng nhiều và dữ dội, hú lên trong những con đường của thủ đô công hãm như những con sói đói.

Nhanh hơn bất cứ ai hi vọng, chỉ vài giờ ngắn ngủi sau đó...

Quái Thú Mùa Đông đã đến Falcon Scott.