Chương 1035: Falcon Scott Thất Thủ (53)
Trong lúc dòng sông hắc ám dâng lên để nuốt lấy Sunny, một lồng đèn nhỏ làm từ đá đen treo trên thắt lưng cậu mở ra, và một thủy triều bóng tối dâng trào từ trong nó để đón đầu bầy bọ.
Cậu không giữ lại gì cả, thả ra toàn bộ những cái bóng hoang dã mà cậu đã thuần phục, từ bình thường và nông cạn đến những cái bóng mà cổ đại, bao la, và sâu đậm không thể tưởng tượng. Bản thân màn đêm cũng có vẻ di chuyển...
Nó di chuyển như thể đáp lại lời kêu gọi của Chủ Nhân của Bóng Tối.
Hai làn sóng hắc ám va chạm với một âm thanh điếc tai, và hàng ngàn con bọ ngay lập tức tan vỡ, bị nghiền nát, và biến thành bụi đen. Vài cái bóng cũng biến mất - nhưng mà nhiều hơn nữa là vẫn kiên trì. Được tinh túy của Sunny thẩm thấu, chúng chết chóc và bền bỉ không kém gì một món Vũ Khí Vượt Bậc.
Không có mặt trăng và không có mặt trời thắp sáng bầu trời, không có gì ngoài ánh sao nhàn nhạt, vài ngọn lửa ở phía xa đuổi đi hắc ám. Cả thế giới phủ trong bóng tối, vậy nên, Sunny có một lượng gần như vô tận để kêu gọi. Giới hạn duy nhất là tinh túy của cậu.
Nhưng mà, số lượng bọ thì thậm chí càng bất tận hơn nữa. Mặc dù hàng ngàn con vừa mới bị hủy diệt trong cú va chạm đầu tiên kia, đó không hơn gì một giọt nước trong đại dương. Đã có nhiều hơn nữa dâng về phía trước, đâm vào bức tường bóng tối và đào hầm xuyên qua nó với những cái hàm sắc bén của chúng.
Nghiến răng, Sunny đổ ra nhiều tinh túy hơn nữa, củng cố bức tường và biến nó thành một cái đập cao. Gần như ngay tức thì, những vết nứt xuất hiện trên bề mặt của nó, và một giây sau đó, một dòng sông bọ hắc ám tràn qua đỉnh đập và lan rộng ra để phủ lấy nó từ cả hai bên.
Được dẫn dắt bởi Nguyện Vọng Cuối Đời, toàn bộ chúng lao về một điểm duy nhất - bản thân Sunny.
'...Chết đi!'
Cậu phóng ra trước, di chuyển với tốc độ mà để lại tàn ảnh. Tội Lỗi An Ủi vung lên, chém xuyên hai tá bọ với một cú chém duy nhất. Gần như cùng lúc, một quả cầu tinh túy rực rỡ bắn qua Sunny và bạo lực nổ tung trong bầy hắc ám - Samara đã tham chiến, dùng Kĩ Năng Phân Loại của cô thay vì nạp nó vào những đầu đạn tungsten của khẩu súng trường.
Cùng nhau, họ đã có thể làm chậm đám bọ lại một chút. Sunny biến thành một cơn lốc xoáy làm từ lưỡi kiếm ngọc hủy diệt, tung ra nửa chục đòn tấn công gần như ngay tức thì.
Nhưng mà, mặc dù chém qua đám sinh vật nhỏ bé kia là không quá khó, sự hiệu quả của những đòn tấn công này thì lại là thấp. Gần như ngay lập tức, cậu thay đổi dùng mặt kiếm để nghiền nát chúng - với sức mạnh của cậu, mỗi đòn đánh khiến một sóng chấn động lan xuyên qua bầy côn trùng ghê gớm kia, gây tổn thương và phá vỡ cơ thể nhỏ bé, cứng cáp của chúng.
Tâm trí cậu tách ra, một phần điều khiển cơ thể, phần còn lại điều khiển những cái bóng được hiện thân để giữ lại dòng sông hắc ám.
...Vậy mà, vẫn là không đủ.
'Chết tiệt thật!'
Cho dù Sunny có di chuyển nhanh và giết nhiều đến mấy, thì số lượng bọ vẫn là lấn át. Đã có nhiều con tràn qua cậu - vài con cố quay người lại và tấn công từ sau lưng, nhưng mà áp lực từ hàng ngàn con khác đẩy về trước mang chúng đi, buộc Belle, Dorn, và Kim chiến đấu cận chiến với đám sinh vật.
Trong ba người, Dorn là có thể tiêu diệt nhiều nhất với những Kĩ Năng Phân Loại và cây búa tạ nặng nề của mình. Belle dùng bản thân làm mồi nhử, biến thân thể xuyên qua vật chất và dùng kiếm để chém thật nhiều sinh vật nhỏ bé kia. Kim, với thanh rapier và cái khiên tròn nhỏ, là không phù hợp với trận đấu này nhất, nhưng mà cô vẫn làm hết sức để giảm đi áp lực cho hai chiến binh đáng gờm còn lại.
Đằng sau họ, Samara tiếp tụp nạp tinh túy vào những viên bi hợp kim và búng chúng về phía đám bọ, mỗi viên vụt qua không khí như là đầu đạn và nổ tung thành một làn sóng hủy diệt. Khi lượng bi kim loại và kim của cô cạn kiệt, cô dùng biện pháp tấn công thô thiển nhất và đơn giản ném ra những vật phóng từ tinh túy hoang dã.
...Họ đang cầm cự, vào lúc này, nhưng mà thủy triều bọ hắc ám đang càng lúc càng áp đảo. Số lượng của chúng tăng lên không có điểm dừng, và cái đập bóng tối đang liên tục bị phá hủy và tái tạo, cắn nuốt tinh túy của Sunny như một con thú tham lam.
Cách một đoạn về bên phải, Bloodwave và những Tiếng Vang của ông ta đã giao chiến với một cái xúc tu khác của Trái Tim Hắc Ám. Bên trái cậu, Thánh và Ác Mộng đang giữ lại cái thứ ba. Và xa hơn nữa, đằng sau họ, Jet và tổ đội cô đang chiên đấu với cái thứ tư.
'Không được...như này là không đủ...'
Sunny biết rằng, nếu không có gì thay đổi, cậu và binh lính của mình sẽ bị nuốt chửng bởi đám côn trùng ghê tởm này. Đã có nhiều con bọ hắc ám vượt qua phòng ngự và cắn vào da cậu. Bộ hàm sắc bén của chúng chỉ để lại những vết trầy nông trên đó, rồi gần như ngay lập tức lành lại, nhưng mà...kí ức về một sinh vật tà ác này bò trong lồng ngực khiến cậu rùng mình.
Chỉ là vấn đề thời gian để vài vết cắn biến thành vài chục, rồi trăm, rồi ngàn...liệu Vỏ Cẩm Thạch có thể kháng cự vô số những cái hàm này cắn vào nó? Kể cả nếu có thể, thì cũng chỉ da cậu là bền bỉ như vậy. Một khi bị chôn vùi dưới một thảm hắc ám lạnh lẽo, đám bọ sẽ bò vào miệng, vào mũi, vào tai, vào mắt...liệu cậu có bị chúng ăn lấy từ bên trong?
Tội Lỗi An Ủi cười lên.
"Đó chẳng phải là đáng nhìn? Ây, đúng...đúng là như vậy...tao không thể chờ!"
Thầm chửi thề, Sunny cố không để ý đến những lời thì thầm của thanh kiếm ngọc và tập trung vào việc hủy diệt nhiều bọ nhất có thể.
'Mình...mình cần nghĩ ra gì đó...'
Cậu luôn có thể dùng Bước Bóng Tối để trốn thoát...không, không hẳn. Lần trước, vài con bọ đã bị kéo theo cùng trong lúc cậu bước xuyên bóng tối. Khả năng cao là vì đám sinh vật nhỏ này thật ra không phải sinh vật sống.
'...Không sống?'
Một ý tưởng kì lạ đột nhiên xuất hiện trong đầu cậu, nhưng cậu nhanh chóng bỏ qua nó. Kể cả nếu có hiệu quả, thì đó cũng sẽ chỉ tranh thủ cho cậu vài giây nghỉ ngơi ngắn ngủi, nhiều nhất là vậy.
Thứu Sunny thật sự cần là tăng cường khả năng tấn công của mình, tìm một cách hủy diệt nhiều, rất nhiều đám bọ trong mỗi giây. Nhưng mà, cậu chỉ là một con người...cơ thể nhỏ bé của cậu chỉ có thể làm nhiêu đó, cho dù nó có mạnh mẽ đến mấy.
Không, hi vọng tốt nhất của cậu là Hiện Thân Bóng Tối. Cậu đã dùng nó để ngăn lại dòng sông hắc ám và nghiền nhiều con bọ thành cát bụi...nhưng mà đó là không đủ. Không có gì khác mà cậu có thể làm?
Triệu hồi một tá tay bóng tối để nghiền nát và hủy diệt đám bọ có thể hiệu quả, trong một lúc ngắn, nhưng mà nó cũng sẽ thiêu đốt tinh túy của cậu với tốc độ kinh khủng. Những bàn tay đó cũng sẽ không thể tấn công với nhiều sức mạnh như bản thân cậu có thể...
'Chết tiệt! Nếu Rắn ở đây, mình có thể ra lệnh cho nó trở thành dạng một quái vật khổng lồ, và nghiền nát đám côn trùng chết tiệt này với mỗi bước chân...'
Bị sự ghê tởm và sợ hãi từ việc bị ăn sống từ bên trong đẩy đến giới hạn, và tuyệt vọng muốn tìm đến một cách đánh bại dòng sông hắc ám...vào khoảnh khắc nóng nảy đó, Sunny đột nhiên cảm giác có gì đó vào khớp trong đầu cậu. Những kinh nghiệm rời rạc mà cậu đã tích lũy trước kia liên kết lại với nhau, hình thành một tia nhận ra dè dặt.
Sự nhận ra đó là kì lạ, mơ hồ, và khó tin tưởng.
'Đó...là không thể, phải không?'
Nhưng mà, cậu thật sự không thể nhìn ra nguyên nhân nào khiến nó không thể.
Sunny cảm giác một biển những cái bóng không hình dạng bất tận quanh mình, toàn bộ đều mềm dẻo và sẵn sàng đáp lại kêu gọi của cậu.
Nếu Rắn Linh Hồn không có ở đây để biến thành một con quái vật đáng sợ...
...Tại sao không thử tự biến bản thân cậu thành thứ đó?