Chương 1024: Falcon Scott Thất Thủ (42)
Tuần thứ hai của đợt công hãm đã kết thúc.
Vài ngày trước, Đám Mây Cắn Xé đã bị tiêu diệt. Khủng Bố LO49 cũng đã bị giết vào cùng ngày. Đa số người dân đã được sơ tán. Và vẫn có thêm người đang được sơ tán mỗi ngày.
Thủ đô công hãm vẫn đang đứng, vẫn trong tay nhân loại và chủ yếu không hư hại.
Sunny đang ở trong một văn phòng quen thuộc của cơ sở chính phủ dưới lòng đất - cùng nơi mà cậu đã gặp những sĩ quan khác của Bất Thường trước khi trận chiến bắt đầu. Văn phòng cơ bản vẫn vậy, chỉ có hình chiếu trên cửa sổ giả là thay đổi.
Nó vẫn cho thấy cảnh tượng thành phố, chỉ là bây giờ, có ít người hơn trên những con đường. Bão tuyết cũng đã lại bắt đầu, nên tầm nhìn là không quá tốt.
Cũng có thêm một cái ghế bị bỏ trống.
Hiện tại chỉ có ba người bên trong - Sunny, Jet và Winter. Ba người họ là không đủ cho một căn phòng rộng như vậy, nên nó trống rỗng đến đau đớn.
Đôi mắt của Winter được giấu sau kính râm của cô. Đây là lần đầu tiên Sunny nhìn thấy cô kể từ sau ngày chiến đấu với Đám Mây Cắn Xé...cậu chần chừ một lúc, rồi buộc bản thân nói ra:
"Dale, ông ta...là một người tốt."
Cô khẽ quay đầu và nhìn cậu chăm chú một lúc. Có lẽ. Sunny không thật sự thấy được cô ta đang nhìn đâu.
Cuối cùng, Winter thở dài và thoáng chạm vào cánh tay mình, nơi mà có một hình xăm đang hơi lộ ra từ ống tay áo được xắn lên của cô.
"Không sao cả. Tôi biết tên ngu ngốc đó sớm muộn gì cũng đẩy bản thân đến chết. Ban đầu bọn tôi có sáu người, cậu biết không?"
Cô im lặng một lúc, rồi lắc đầu.
"Lúc ở Học Viện. Rồi, chỉ còn lại hai người chúng tôi sau Ác Mộng Thứ Hai, và giờ thì chỉ còn lại tôi. Tôi cũng sẽ sớm chết mà thôi. Nhưng mà không tiếc nuối gì, miễn sao là vì một lý do chính đáng."
Giọng nói của cô nghe có vẻ vô tư như thường lệ, nhưng mà Sunny có thể cảm nhận được một chút gắng gượng trong nó.
"Xin lỗi."
Winter mỉm cười.
"Nếu cậu thật sự xin lỗi, Tiểu Ác Quỷ, thì cứ đảm bảo cậu sẽ sống sót. Cậu còn quá trẻ và cũng quá tinh anh để chết. Cả cô nữa Kẻ Gặt Hồn...ý tôi là, cô cũng nên cố sống sót. Không phải cô cũng còn trẻ và dễ thương..."
Bậc Thầy Jet cười.
"Ừ thì, nếu cô muốn, thì tôi sẽ phải cố gắng thôi. Nhưng mà có lẽ sẽ hơi rắc rối."
Họ im lặng vài giây, tận hưởng không khí thư giãn. Cả ba người đã chiến đấu với rất ít nghỉ ngơi giữa mỗi ca chiến đấu trong vài ngày qua, nên cuộc họp này nếu không gì khác thì cũng là một đợt nghỉ ngơi đối với họ.
Kẻ Gặt Hồn thở dài và liếc nhìn máy tính bảng của cô.
"Tôi sẽ cập nhật tình hình hiện tại. Đa số thông tin đã được gửi đến thiết bị liên lạc của hai người, nên xem nó khi hai người có thời gian. Vấn đề quan trọng là...bức tường vẫn cầm cự, mặc dù chỉ vừa đủ. Ba lỗ hỏng đã biến thành năm, như mọi người đã biết. Nhưng mà Chỉ Huy Quân Đội cho rằng chúng ta sẽ không mất kiểm soát rào cản phòng ngự trừ khi có gì đó đặc biệt thảm họa xảy ra."
Winter giơ tay lên, ngắt lời cô.
"Nói về nó thì có ý nghĩa gì chứ? Vào chuyện chính đi. Những mục tiêu ưu tiên...mà này, hai trong năm đã được xử lý. Sunny giết Khủng Bố, còn Bố Đàn và Mẹ Đàn thì đã bị cô, Sunny, và Tạp Chủng giết. Đó là tin tức tuyệt vời. Nhưng mà còn ba kẻ còn lại?"
Bậc Thầy Jet lưỡng lự một chút.
"Thật ra thì đó là tại sao tôi gọi hai người đến đây. Trái Tim Hắc Ám có vẻ đã biến mất, nên chúng ta chưa phải lo lắng về nó. Có lẽ...thứ đó...sẽ không đến Falcon Scott trước khi chúng ta rút lui. Còn Goliath thì khác, nó đáng lẽ nên xuất hiện vào hôm qua. Nhưng mà gần đây nó đã di chuyển rất chậm chạp, vì lý do gì đó, nên thời gian dự tính đã thay đổi. Chúng ta nên trông chờ sự có mặt của nó vào ngày mai, hoặc là ngày sau đó."
Một sự yên lặng khó chịu lắng xuống căn phòng. Winter phá vỡ nó với một tiếng huýt sáo.
"Một việc đặc biệt thảm họa ha? Cô có chắc là chúng ta có thể lo liệu một con titan?"
Kẻ Gặt Hồn im lặng một chút.
"...Đừng lo lắng, Sunny và tôi sẽ lo liệu nó. Thánh Bloodwave cũng đã đồng ý ra khỏi nước để giúp đỡ nếu chúng ta cần. Ông ta không mạnh mẽ nhất khi ở trên cạn, nhưng mà một người Vượt Giới Hạn vẫn là một người Vượt Giới Hạn. Nói chung...có vẻ tình hình không hoàn toàn vô vọng. Quân Đội Đầu Tiên đã hứng chịu thương vong nặng nề trong hai tuần qua, đó là sự thật, nhưng mà không nhiều hơn dự tính của Chỉ Huy Quân Đội. Việc sơ tán cũng chỉ trễ hơn lịch một chút. Miễn sao Tyris tiếp tục kiềm chế Quái Thú Mùa Đông, thì tôi đoán chúng ta sẽ có cơ hội thật sự để hoàn thành việc này."
Sunny cựa quậy trên ghế.
"Mà nhân tiện, cô ta sao rồi?"
Bậc Thầy Jet nhìn cậu một lúc lâu và suy nghĩ trước khi trả lời. Giọng nói cô có vẻ đăm chiêu:
"Ừ thì...Thủy Triều Bầu Trời vẫn ổn. Lông Vũ Trắng đã mất nhiều người trong trận chiến với Đám Mây Cắn Xé, nhưng mà chồng và gia đình trực tiếp của cô ấy đã sống sót...tiếc là Roan sẽ không thể hành động trong vài tuần. Tình cờ là Nhà Đêm cũng đã mất nhiều người Thức Tỉnh vào cùng ngày hôm đó. Lực lượng của những đại gia tộc ở đây bị giảm đi, nhưng mà họ vẫn đủ sức để cắn một cái. Những chủ lực của họ đều còn sống cả."
Sunny thở phào nhẹ nhõm. Cậu đã có phần lo lắng về Thánh Tyris và Bậc Thầy Roan...nghe nói cả hai người họ vẫn ổn là tốt.
Kẻ Gặt Hồn ngáp, rồi đặt bảng lên bàn và nhìn cậu một ánh mắt thấm thía.
"Nhưng quay trở lại Goliath. Dự án kia của cậu đến đâu rồi?"
Cậu nhìn cô chằm chằm một hai giây.
"Đó là tùy. Cô có những Ký Ức mà tôi yêu cầu chưa?"
Jet nhăn nhó.
"...Chưa. Có nhiều người Ngủ cần được trang bị, và nhiều Ký Ức bị mất ở mỗi ca, với những người mang chúng chết đi trước khi có cơ hội chuyển giao cho ai khác. Tôi sẽ nhận được vài cái trong vài ngày, nhưng mà...chúng ta có lẽ không có lâu như vậy."
Sunny thở dài, rồi nở một nụ cười đắng chát.
"Không sao. Dự án đó cơ bản là đã hoàn thành. Tôi có vài món Ký Ức thừa để làm thay thế khẩn cấp, chỉ là nếu không cần thì tôi không muốn lãng phí chúng."
Winter tò mò nhìn họ.
"Hai người nói chuyện bằng mật mã hả? Dự án gì? Ký Ức nào? Hai người không định mua một con thuyền trong chợ đen rồi cùng nhau đi thuyền vào ánh hoàng hôn đó chứ?"
Kẻ Gặt Hồn cười.
"Chỉ là một thứ mà Sunny đã nghĩ ra trong cái đầu quỷ quyệt của cậu ta, để giải quyết vấn đề titan của chúng ta. Tôi sẽ nói cô biết nếu chúng ta có thời gian rãnh hôm nay."
Cô liếc nhìn đồng hồ, nụ cười biến mất khỏi mặt.
"Mà nói vậy...cậu nên đi đi Sunny. Đừng có lãng phí thời gian. Chỉ Huy Quân Đội đã ước tính sai lầm không chỉ một hai lần."
Cậu gật đầu, rồi đứng dậy và nhìn hai người một lần cuối. Họ có lẽ sẽ không gặp lại nhau đến khi Goliath lộ diện...và có lẽ không bao giờ sau đó nữa.
Cậu im lặng một lúc, rồi mỉm cười.
"Nhân tiện, chúng ta không cần mua một con thuyền từ chợ đen. Tê Giác của tôi là một phương tiện lưỡng cư, nên nó có thể mang chúng ta qua eo biển không vấn đề gì cả. Miễn sao không có gì nuốt nó trên đường. Dù sao thì, nếu có gì xảy ra...cả hai cô đều được mời lên thuyền, nên..."
Dứt lời, cậu nháy mắt và vội vàng rời khỏi.
Khi ra đến bên ngoài, nụ cười của cậu biến mất, và bị thay thế bởi một biểu hiện tập trung cao độ.
'Vậy là đến lúc rồi...không còn thời gian để lãng phí nữa.'