Chương 1014: Falcon Scott Thất Thủ (32)

Chương 1014: Falcon Scott Thất Thủ (32)

Sunny đã từng thấy dạng quái thú của Bloodwave từ xa, nhưng mà ở gần, Thánh của gia tộc Night có vẻ đáng sợ hơn rất nhiều.

Sinh vật mà ông ta biến thành trông tương tự một cá voi sát thủ, da trắng và đen, và những đường nét trên cơ thể là trơn và rõ ràng thuộc về một thú săn mồi. Nhưng mà, nó to hơn nhiều, rất nhiều so với bất cứ dã thú bình thường nào có thể.

Có những vết sẹo xấu xí trên làn do đó, và một bộ giáp thép bọc lấy những cái vây dài, với những góc cạnh sắc bén như lưỡi dao. Đôi mắt khổng lồ phát sáng trong hắc ám của đại dương với ánh sáng xanh dương, đầy ý chí và trí tuệ.

Thậm chí khi biết rằng cá voi sát thủ khổng lồ này thật ra là một con người, Sunny vẫn không thể không thấy căng thẳng trước con thú săn mồi vĩ đại này.

Kể từ lúc bắt đầu đợt công hãm Falcon Scott, Bloodwave đã rất hiếm khi lộ diện - ông ta chủ yếu đã ở dưới nước, bảo vệ những con thuyền neo ở cảng và chiến đấu với những Sinh Vật Ác Mộng mà cố tấn công thành phố từ đáy biển.

Chỉ Huy Quân Đội không dám để pháo đài cảng và những con thuyền dễ thương tổn của họ không có người bảo vệ...

Vậy mà, hôm nay, đó chính xác là việc mà phải xảy ra.

Trong lúc Sunny nhìn chằm chằm vị Thánh hùng mạnh, Naeve lướt ra trước rồi lơ lửng ở trước mũi cá voi sát thủ, giữ bản thân cố định với những động tác từ tay chân nhỏ đến khó có thể phát hiện. Bậc Thầy cao to trông bé tí trước sinh vật khổng lồ.

'Hờ...'

Sunny nhận ra bản thân không biết cách để giao tiếp với những người khác dưới nước. Cậu không thật sự có thể nói chuyện, hay thậm chí là mở miệng - trừ khi cậu muốn đánh rơi Ngọc Trai Tinh Túy và chết ngạt. Có lẽ có một hệ thống ra hiệu gì đó mà cậu có thể học, nhưng mà Sunny của quá khứ đã không nghĩ trước đến ngày này.

Thế giới yên lặng.

Không, không hẳn...thật ra thì biển đầy những âm thanh. Chúng chỉ kì lạ và như bị bóp nghẹt, vang dội qua xương cậu như thể cậu đang lắng nghe bằng cả cơ thể. Âm thanh của trận chiến bên trên trầm thấp, khái quát, và có vẻ xa xôi. Sunny biết rằng âm thanh đó đáng lẽ có thể truyền đi rất xa trong nước, nhưng mà cậu không có dụng cụ gì để phân biệt hay dịch ra bản thân đang nghe gì.

Dù sao thì, hai Người Đi Đêm có vẻ sở hữu biện pháp nào đó để chia sẻ thông tin. Vài giây sau khi Naeve đến gần Bloodwave, cá voi sát thủ hơi di chuyển, nhìn chăm chú xuống đáy biển sâu. Đồng tử nheo lại.

Rồi, một việc kì lạ xảy ra. Đôi mắt của con thú săn vẫn trong suốt và xanh, nhưng mà bản thân nước đột nhiên có vẻ nhuộm chút màu đỏ đậm quanh chúng. Sunny cảm thấy cực kì khó chịu như thể Dệt Máu không hề thích việc đang xảy ra chút nào cả.

Rồi, cảm giác đó biến mất cũng nhanh không kém gì lúc nó xuất hiện, và đại dương lại một lần nữa trở lại bình thường.

Naeve quay người lại và ra hiệu cho cậu đến gần hơn. Chật vật chống lại bản năng sợ hãi một thú săn mồi lớn như này, Sunny bơi về phía con cá voi sát thủ. Khi đến gần, đột nhiên có một giọng nói quen thuộc truyền vào tai cậu:

"Chú tôi đồng ý. Chúng ta phải giết con Khủng Bố."

Sunny yên lặng nhìn chăm chú Người Đi Đêm. Naeve hơi nghiêng đầu.

"Ồ...cậu không thể nói chuyện. Ừ thì, dù sao cũng không có gì cần thảo luận - toàn bộ thông tin có về sinh vật này đã được Tyris của Lông Vũ Trắng giao cho chúng tôi. Chúng ta chỉ có thể tấn công con Khủng Bố và làm hết sức. Khả năng kháng cự tấn công tâm trí của cậu là như nào?"

Sunny nắm tay thành đấm rồi giơ lên ngón tay cái...cậu không cho rằng có bất cứ Bậc Thầy nào mà có phòng ngự tâm trí tốt hơn cậu. Hơn nữa, cậu có thể xem là đã được tiêm phòng một mũi cho năng lực mê hoặc của con Khủng Bố kia.

Người Đi Đêm gật đầu.

"Tốt. ang những người Thức Tỉnh của chúng ta xuống đáy biển chỉ đồng nghĩa với mang cho sinh vật kia thêm con rối để điều khiển. Ba người chúng ta sẽ phải tự săn nó. Một khi phát hiện Khủng Bố, Bloodwave sẽ đi đầu, còn nhiệm vụ của chúng ta là hỗ trợ ông ta...có lẽ chúng ta thậm chí sẽ sống sót, ai biết được. Cậu sẵn sàng chưa?"

Sunny nhún vai, một việc có vẻ ngượng nghịu khi làm dưới nước.

"Vậy thì theo tôi."

Naeve bơi đến gần hơn nữa con thú vĩ đại, lướt đi song song với lưng của Bloodwave. Đến vây lưng mà trông như một cột buồm, hắn nắm lấy một vết hắn nhỏ trên bộ giáp bọc lấy vây, và ra hiệu cho Sunny làm tương tự.

'Tuyệt vời...mình sẽ cưỡi một vị Thánh chết tiệt xuống đáy biển chết tiệt...'

Chửi mắng định mệnh mình, Sunny làm theo ví dụ của Người Đi Đêm và bám vào vây của cá voi sát thú như một loài cá đi ké. Cậu có thể cảm giác một nhịp tim mạnh mẽ đâu đó bên dưới mình, và một sự hiện diện hùng mạnh vượt ra toàn bộ lý lẽ thông thường.

Giọng nói của Naeve lại vang lên trong tai cậu:

"Đừng thả ra. Ừ thì...trừ khi cậu cảm thấy áp lực là quá mức chịu đựng của mình. Tôi không biết con Khủng Bố núp sâu cỡ nào, và cậu có thể lặn đến mức nào. Xin lỗi Sunless...cậu sẽ phải nhanh chóng học cách di chuyển trong biển sâu, và tự học nữa chứ."

Trước khi Sunny có thể nghĩ đến một câu trả lời - mặc dù không thể truyền đạt nó - Bloodwave đột nhiên di chuyển. Cơ thể vĩ đại của ông ta lao về trước với tốc độ đáng kinh ngạc, và một dòng nước mạnh mẽ suýt ném Sunny khỏi cái vây. Cậu bám chặt hơn vào bộ giáp thép, suy nghĩ việc này kì lạ đến mấy, vẫn có thể hô hấp thoải mái bất chấp dòng nước đang lao đến mãnh liệt. Naeve vươn ra một tay để hỗ trợ cậu, nhưng rồi mang nó trở về khi thấy không cần.

'Đây...đây...'

Cưỡi một cá voi sát thủ khổng lồ xuống đáy biển tăm tối có lẽ không phải chuyến đi kì lạ nhất của Sunny, nhưng mà nó chắc chắn là một trong những xếp hạng đầu tiên, đặc biệt là khi tính đến cá voi thật ra là một vị Thánh của đại gia tộc Night. Cả tình huống này đáng lẽ là siêu thực đến nực cười, nếu nó không đáng sợ đến vậy.

Một kẻ địch tồi tệ đang chờ đợi họ ở cuối chuyến đi này.

Bloodwave bay khỏi bờ, chìm vào sâu hơn đến đáy biển xa xăm. Thế giới quanh họ lạnh tàn nhẫn và hoàn toàn không có ánh sáng, tương tự Bầu Trời Bên Dưới của Đảo Xiềng Xích đến ghê rợn...nhưng mà cũng đáng sợ hơn rất nhiều.

Thật ra thì đó không phải điểm tương đồng duy nhất. Càng xuống sâu hơn, Sunny càng có cảm giác như thể có gì đó đè ép vào cậu. Như thể có một tảng đá khổng lồ đang đè lên cơ thể, khiến việc di chuyển và hô hấp trở nên khó hơn. Cảm giác đó là không quá khác với lực lượng tra tấn của Nghiền Ép, và suy nghĩ về so sánh đó khiến cậu rất, rất bất an.

Nghiền Ép dù sao cũng có khả năng giết cả những vị Thánh.

Cậu cố điều khiển hô hấp của mình.

'Không có đại dương bình thường nào có thể giết một vị Thánh. Và về độ bền bỉ, mình không kém xa họ là mấy...'

Họ lặn xuống và xuống.