Chương 1012: Falcon Scott Thất Thủ (30)

Chương 1012: Falcon Scott Thất Thủ (30)

Vượt qua thành phố về phía nam, đa phần lực lượng của Quân Đội Đầu Tiên đang chiến đấu với Đám Mây Cắn Xé. Thậm chí khi không còn phương hướng, thì bầy sinh vật tham ăn này vẫn là một mối đe dọa đến sự sống còn của Falcon Scott - bầu trời bị xé rách bởi lửa và những vụ nổ, vô số quái thú con non tan chảy trong ngọn lửa đó trong lúc chúng ném bản thân vào hàng phòng ngự của thủ đô công hãm.

Đâu đó xa hơn nữa về phía nam, Thủy Triều Bầu Trời một lần nữa đang có một trận chiến đáng sợ với Titan Đồi Bại, Quái Thú Mùa Đông.

Vậy mà, ở ngay đây, trên bãi biển hắc ám, một mối đe dọa mới lại xuất hiện...một thứ mà có lẽ không hề kém nguy hiểm hơn Đám Mây Cắn Xé.

Tệ nhất là, không ai ngoại trừ hai Bậc Thầy và vài người lính lẻ tẻ có vẻ như có thể nhận thức nó.

...Sunny đã cho rằng như vậy.

Khoảnh khắc bầy sinh vật trống rỗng lao về phía trước, pháo đài cảng cuối cùng sống dậy. Vô số cỗ súng máy xoay nòng súng của chúng, thả ra một cơn mưa đạn về phía đám nô lệ của Khủng Bố Đáy Sâu. Những chùm sáng rực rỡ một lần nữa chiếu lên bờ, và vài khẩu súng điện từ vang lên như sấm, cắt nhiều đường nứt vào trong bầy. Những mũi tên và những ma thuật rơi xuống như mưa.

Những nô lệ hóa ra là quá mạnh mẽ để có thể bị hủy diệt bởi đợt tấn công bất ngờ đó, nhưng mà chúng đã chậm lại trong một lúc.

'Cuối cùng cũng có chút may mắn...'

Sunny chuẩn bị ném bản thân vào đống kẻ địch, nhưng Dale đột nhiên kéo cậu lại.

"Cái...ông làm quái gì vậy?"

Bậc Thầy kiên cường bình tính nhìn cậu, rồi lắc đầu.

"Không có thời gian cho việc đó. Kẻ địch thật sự là Khủng Bố, không phải những con rối của nó. Cậu cần phải đi...tìm Bloodwave, hoặc ít nhất ai đó của Nhà Đêm. Họ cần tìm sinh vật kia và tiêu diệt nó, trước khi quá trễ.

Sunny chớp mắt.

"Vậy còn ông?"

Dale quay sang bầy sinh vật đang tiến lên, lưỡng lự một giây, rồi nhún vai.

"Tôi sẽ ở lại và đảm bảo chúng không vượt qua được bức tường của cảng."

Có rất nhiều lời mà không được nói ra, nhưng cả hai đều hiểu được ý nghĩa của việc này. Dale là chuyên gia về phòng ngự tại chỗ, còn Sunny thì nhanh nhẹn và lươn lẹo. Vai trò của họ đã được quyết định bởi thực tế không hề phức tạp đó, và không có gì để thảo luận thêm cả.

Bậc Thầy trong bộ giáp nặng nề tiến lên một bước, giơ khiên và chùy lên.

"Đi đi Sunless. Đừng có lãng phí thời gian."

Sunny mở miệng, rồi ngậm lại mà không nói gì cả. Ném một ánh mắt cuối cùng về phía Verne, người đang từ tốn đi qua luồng đạn mà không hề để ý đến chúng, cậu nghiến răng và chìm vào bóng tối.

Đằng sau cậu, đám nô lệ đầu tiên đã lao về phía Dale, những ánh mắt trống rỗng phản chiếu ánh sáng của mặt trăng.

'Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt...'

Nhanh chóng lướt trong bóng tối, cậu sớm đến được tường của pháo đài cảng và leo lên nó, xuất hiện từ bóng tối trên chiến lũy. Ở đây, một đống hoạt động hỗn loạn đang diễn ra, những người lính và người Thức Tỉnh điên cuồng bắn ra những cơn mưa đạn, mũi tên và ma thuật về phía bầy nô lệ.

Ở phía bên kia bức tường, Sunny có thể nhìn thấy một đám đông người tị nạn kinh hoảng lấp đầy một khu đất trống bên dưới. Họ đã đến đây để lên một trong những con thuyền và thoát khỏi thành phố tử vong này, nhưng mà lại bị kẹt giữa một trận chiến.

Bỏ qua cảnh tượng nghiệt ngã đó, cậu chạy qua chiến lũy về phía thành lũy của pháo đài. Nếu cậu không thể tìm thấy thứ cần ở đó, cậu sẽ vượt qua nó và đến cảng, và từ đó đi đến những chiến hạm nếu cần thiết. Trong lúc Sunny chạy, cậu nhìn quanh, hi vọng nhìn thấy ai đó từ Nhà Đêm trong số những người phòng ngự.

Cậu gặp may sớm hơn đã trông đợi.

Bức tường của pháo đài cảng có những tòa tháp dâng lên cao ở từng khoảng cách, mỗi cái là một hầm trú. Trong lúc đi qua một hầm trú đó, quan sát những thứ máy móc phức tạp của khẩu súng điện từ bên trong đó, cậu phát hiện một bóng người quen thuộc đứng gần một giao diện nhắm bắn. Cao, điển trai, mái tóc đen mà đôi lúc có vẻ giống màu mực xanh đen...

"Naeve!"

Sunny lao về phía Người Đi Đêm, hắn ngước lên nhìn cậu với biểu hiện bất ngờ.

"Sunless? Cậu làm gì..."

Sunny huơ tay, ngắt lời hắn ta.

"Chuyện dài lắm. Ông không bị bùa mê hoặc ảnh hưởng? Ông có thể nhìn thấy đám quái vật?"

Cậu nhận ra gì đó, rồi hơi mơ hồ nhìn quanh.

"Thật ra đừng để ý đến câu đó. Làm sao mọi người ở đây đều có thể nhìn thấy chúng?"

Naeve chần chừ một giây.

"Những Người Đi Đêm như tôi có sự gần gũi với những thứ dẫn dắt và tiên tri. Biển và đáy sâu nữa. Nên, nhiều người có thể nhìn xuyên qua...bùa mê hoặc? Còn về đội quân ở đây, họ không thấy gì cả. Nhưng mà họ không cần thấy, miễn sao có người cung cấp cho họ dữ liệu để nhắm bắn. Cơ bản là họ đang bắn bừa về phía chúng tôi chỉ ra."

Sunny đứng hình một giây, ngưỡng mộ sự thô sơ nhưng hiệu quả của biện pháp đơn giản đó. Rồi, gương mặt cậu tối đi.

Trên bức tường bên ngoài hầm trú, một người lính đột nhiên hạ súng xuống, bất động một lúc, rồi tiến len và nhảy khỏi chiến lũy, biến mất vào dòng nước lạnh lẽo bên dưới mà không phát ra một âm thanh. Không ai có vẻ phát hiện sự biến mất đó.

"Bloodwave ở đâu?"

Naeve chỉ về phía bắc, về phía cảng.

"Bảo vệ thuyền. Tại sao?"

Sunny trả lời với giọng nói rõ ràng khẩn cấp:

"Trận chiến này không thể thắng được trừ khi nguồn gốc của bùa mê hoặc bị phá hủy. Khủng Bố LO49...chúng ta phải tìm đến và giết nó. Ở trong thế phòng ngự như này sẽ chỉ cho phép con quỷ dữ kia lan truyền sức ảnh hưởng của nó trong cả thành phố, giết vô số người và khiến quân đội của nó lớn mạnh hơn. Nhà Đêm và Thánh của mấy người là lựa chọn tốt nhất của chúng ta."

Người Đi Đêm nhìn cậu chăm chú vài giây. Gương mặt mệt mỏi của hắn hơi tái đi.

"Cậu muốn chúng tôi bỏ lại những con thuyền, lặn xuống biển và chiến đấu với con Khủng Bố trong địa bàn của nó?"

Sunny đơn giản gật đầu.

"Chính xác! Và tôi cũng sẽ lặn cùng ông."

Naeve im lặng một chút, rồi thở dài.

"Vậy thì được rồi. Đi theo tôi. Tôi sẽ dẫn cậu gặp chú tôi."

Sunny chớp mắt vài lần.

"Đợi đã, chỉ vậy thôi? Tôi...ờ...tôi tưởng sẽ phải thuyết phục ông chứ."

Người Đi Đêm nhìn cậu với ánh mắt kì lạ.

"Tôi đã được thuyết phục khi cậu nói ra "trận chiến này không thể thắng được trừ khi". Mà dù sao con Khủng Bố đó cũng là một trong những mục tiêu hàng đầu của chúng ta. Vậy nên...đi nào. Săn con khốn kia thôi..."