Chương 1009: Falcon Scott Thất Thủ (27)

Chương 1009: Falcon Scott Thất Thủ (27)

Trong lúc Sunny nhìn theo, con Bạo Chúa xé xác vài con quái vật nữa, nuốt lấy chúng với ba cái mồm khổng lồ của nó. Sinh vậy này...là ngang ngửa với Chúa Tể Tử Vong mà Sunny đã đối mặt ở hầm mộ bên dưới Thành Phố Hắc Ám.

Lúc đó, cậu đã chỉ là một người Ngủ. Bây giờ, cậu cũng đã là Vượt Bậc, và là một kẻ mạnh mẽ bất thường trong người đồng cấp. Hai cái Bóng trung thành là đang bận, nhưng mà cậu ít nhất là có Dale bên cạnh.

Không có nguyên nhân gì để trận chiến này là quá khó...

Nhưng mà, họ có một vấn đề lớn.

Con Bạo Chúa càng ăn nhiều Sinh Vật Ác Mộng, thì nó càng có vẻ sung sức. Những vết thương ghê gớm trên cánh nó đã bắt đầu lành lại, và rất nhanh chóng thôi, con quái vật kia sẽ lại có thể bay lên lần nữa.

Sunny không thể cho phép việc đó xảy ra.

Liếc sang Dale với biểu hiện nghiêm trọng, cậu nói:

"Làm ngay bây giờ mới được."

Phía trên họ, một bầy con non đã tách ra khỏi Đám Mây Cắn Xé, lao xuống để bảo vệ thủ lĩnh của chúng.

Dale gật đầu và im lặng lao về trước, đến gần con Bạo Chúa để giam cầm nó - và hai người bọn họ - trong một rào cảnh năng lượng lung linh. Sunny theo sau, chém vài sinh vật mà cố ngăn cản họ.

Nhưng mà, con quái vật to đùng kia có vẻ đã cảm nhận được mối đe dọa đang đến gần, hoặc có lẽ nó đã mệt mỏi với sự tấn công không ngừng từ những Sinh Vật Ác Mộng khác. Nó đột nhiên nhảy lên, phóng cao lên không trung, đôi cánh tan vỡ nâng lên một cơn cuồng phong.

Con Bạo Chúa đã không thể ở trên không trung lâu, ít nhất hiện tại nó vẫn chưa thể, nhưng mà nó đã thành công tạo ra khoảng cách giữa bản thân và những kẻ đuổi theo nó. Rồi, di chuyển với tốc độ đáng kinh ngạc, nó chuyển hướng về phía pháo đài cảng...và bỏ chạy.

Sunny nheo mắt lại.

'Chết tiệt thật!'

Chỉ mất cậu một tích tắc để làm ra quyết định và hét lên:

"Tôi sẽ làm nó chậm lại! Đuổi kịp nhanh nhất có thể và dựng rào cản của ông!"

Dứt lời, cậu để Dale lại phía sau và biến thành một cái bóng siêu tốc. Bay với tốc độ khủng khiếp trên bờ biển đá, Sunny đuổi theo con Bạo Chúa. Con quái vật lao về trước như một tàu lửa chạy ở vận tốc tối đa, sáu cái chân của nó khiên vô số đất đá bay lên. Cặp cánh càng lúc càng lành lặn...

Đủ gần để thấy được bức tường của pháo đài cảng, Sunny cuối cùng vượt mặt con quái vật và nhảy ra khỏi bóng tối ngay trước mặt nó. Tội Lỗi An Ủi lóe lên, cắt đứt một chi của nó, và khiến nó nặng nề ngã xuống đất. Cậu vừa kịp tránh khỏi cơ thể to đùng của nó, nhưng mà vào giây kế tiếp, cái mũi chích của Bạo Chúa đã bắn ra, nhắm về phía tim cậu.

'A...'

Sunny chặn cây kim đáng sợ kia với mặt kiếm, cùng lúc khiến cơ thể trở nên nặng hết mức có thể. Cú va chạm đẩy cậu ra sau, chân cậu để lại hai vết hằn trên đá. Con quái vật chật vật đứng dậy, nhưng mà một tá những cánh tay đen tuyền vươn lên từ mặt đất, nắm lấy và đè nó xuống.

Ba cái cổ dài của con Bạo Chúa uốn éo như những con rắn. Hai cái hàm cắn vào những bàn tay bóng tối, xé rách chúng, cái thứ ba thì bắn về phía Sunny. Nhìn chăm chú cái mồm thịt tròn đầy răng sắc bén như dao cạo kia, cậu rùng mình và nhận ra thứ này có thể nuốt trọn cậu.

Sunny chuyển trọng tâm và lao sang một bên, vừa đủ né tránh cái hàm, rồi lại vung lên Tội Lỗi An Ủi. Trong lúc một vết thương đẫm máu xuất hiện trên cổ con quái vật, một cú rống điếc tai va vào cậu như một cây búa tạ.

Bóng tối mà cậu đã khiến cho hiện thân gần như đã biến mất sạch, và con Bạo Chúa thì vẫn có thể di chuyển. Sunny có thể lãng phí thêm tinh túy để tạo ra những vật bóng tối khác...thậm chí có lẽ có thể nhốt bản thân và con quái vật trong một quả cầu lớn...nhưng mà thứ cậu thật sự cần làm là tổn thương cặp cánh của nó.

Tiếc là, con quái vật kia đang quyết tâm ghê gớm để bảo vệ nó. Ngay khi Sunny cố đến gần cánh con Bạo Chúa, đuôi chích, ba hàm răng, và năm chân còn lại lao đến tấn công cậu. Cậu vội vã né cơn lốc những đòn tấn công, khiêu vũ giữa chúng như một người nhào loạn điên rồ. Những mảnh đá vụn và cát bay lên như những đám mây.

'Nguyền rủa mày chứ...'

Chuyển động của con Bạo Chúa càng lúc càng hỗn loạn và điên cuồng. Tâm trí nó bị tấn công bởi [Thì Thầm Tà Ác] của thanh kiếm nguyền rủa - hiệu ứng này cũng sẽ kiên trì, đến khi con quái vật hoàn toàn phát điên.

...Buồn cười là, hành vi rối loạn này có vẻ cũng đang được lặp lại ở phía bầu trời, nơi mà một phần lớn của Bầy Cắn Xé có vẻ mất đi rất nhiều sự phối hợp phi tự nhiên của chúng.

Nhưng mà chúng sẽ chỉ ngưng đe dọa khi cả hai con Bạo Chúa đều đã chết.

Sinh vật to xác kia cũng có vẻ đã hiểu được có gì đó kì lạ đang xảy ra với tâm trí nó. Nó cố ngừng chiến và hạ bản thân xuống thấp hơn, như thể chuẩn bị nhảy lên lần nữa...chỉ là lần này cặp cánh của nó có lẽ là đủ lành lặn để khiến con Bạo Chúa có thể bay.

'Không!'

Nhưng mà trước khi nó có thể trốn thoát, một quả cầu năng lượng lung linh đột nhiên xuất hiện quanh họ. Con Bạo Chúa nhảy lên, đập vào nóc của vòm, và rơi ngược trở lại.

Dale trong bộ giáp nặng nề tông vào cơ thể nó, cây chùy rơi xuống để nghiền nát một cái chân khác của sinh vật.

Ba người họ bây giờ bị nhốt bên trong rào cản này. Con Bạo Chúa sẽ không còn có thể trốn thoát nữa...

Nhưng mà, vòm năng lượng này không quá to. Nó chỉ vừa đủ bao lấy cơ thể to đùng của con quái vật và vài mét bờ đá quanh nó, để lại rất ít không gian cho Sunny và Dale di chuyển.

Như là bị nhốt trong một cái lồng bé tí với một con hổ rất giận dữ, rất đói khát.

Nếu con hổ đó to bằng một căn nhà, có ba cái đầu, và sở hữu đuôi như bọ cạp.

Và bị thanh kiếm ngọc thì thầm vào tai đến muốn điên dại.

'Cứt...'

Con Bạo Chúa rống lên một lần nữa, giọng thét của nó đầy sự phẫn nộ và điên dại.

Rồi, nó đứng dậy, và địa ngục mở ra.

(

Ký Ức: Tội Lỗi An Ủi

[Thì Thầm Tà Ác] Mô tả Pháp Thuật: "Kiếm này có thể gây tổn thương vật lý lẫn tinh thần đến những kẻ nó cắt, tiêu diệt không chỉ cơ thể, mà cả tâm trí của chúng. Tổn thương tinh thần kiên trì như một lời nguyền rủa, sau chỉ một vết cắt duy nhất."

)