Chương 1005: Falcon Scott Thất Thủ (23)

Chương 1005: Falcon Scott Thất Thủ (23)

Sunny không nhớ bản thân đã ngủ đi, nhưng mà cậu bị đánh thức bởi ai đó gõ trên cửa Tê Giác. Ngồi dậy, cậu nhìn quanh và nhận ra bản thân chắc là đã ngủ quên trong lúc nghiên cứu dệt của Mảnh Vỡ Đêm Khuya. Thanh tachi khắc khổ vẫn nằm trên bàn, lấp lóe như thể trêu ngươi cậu.

Cậu suýt nữa là đã giải quyết được vấn đề đó. Cái yếu tố khó nắm bắt trong dệt đã suýt được cô lập ra, nhưng để...

Có ai đó lại vỗ vào cửa lần nữa, khiến cả APC to đùng hơi run rẩy, Sunny giật mình, xoa mặt, rồi đi về phía cửa.

"Đến đây! Kẻ quái nào..."

Cậu mở cửa ra và đứng hình, nuốt lấy phần còn lại của câu nói đó.

"Ồ, a...Bậc Thầy Jet. Chào...buổi sáng?"

Cô liếc nhìn cậu với vẻ thú vị.

"Tính đúng ra là buổi tối. Chùi nước miếng khỏi mặt và ra đây Sunny. Chúng ta được kêu đến một cuộc họp."

Cậu cau mày, rồi ném một ánh mắt giận dữ về phía cái bóng ảm đạm, thứ mà đang núp ở bóng tối cách đó không quá xa. Tên khốn kia đáng lẽ phải cảnh báo cậu nếu có gì đến gần, bảo vệ Sunny khỏi một đợt tấn công bất ngờ...hoặc là khỏi hoàn cảnh khiến cậu phải xấu hổ.

Cái bóng vô tội nhún vai và nhìn đi nơi khác.

Lắc đầu, Sunny quay trở lại vào trong và nhanh chóng rửa mặt. Vài phút sau đó, cậu rời khỏi APC và đóng lại cái nắp sau lưng. Vì Kẻ Gặt Hồn đã nói cậu phải ra ngoài, có nghĩa là họ khả năng cao là sẽ đi đến nhánh địa phương mà Chỉ Huy Quân Đội dùng làm trụ sở. Nó chỉ cách trại lính một khoảng cách ngắn.

Quả thật, Jet đi về phía đó, Sunny theo sau trong lúc nhìn quanh với ánh mắt buồn ngủ. Vài giây sau đó, cậu hỏi:

"...Họp là về gì vậy?"

Cô nhún vai.

"Chúng ta sẽ biết. Tôi chỉ biết là Lông Vũ Trắng muốn gặp chúng ta."

'Lông Vũ Trắng hử...'

Hai người họ đi đến trụ sở chính của quân đội, rồi đi ngang qua nó, đến gần một cơ sở được củng cố ghê gớm. Winter và Dale đã đứng chờ họ ở gần cổng, nhìn cũng mệt mỏi và tàn tạ như Sunny.

Cậu chào họ.

"Nghe nói ông đã lấy lại Lỗ Hỏng C ngày hôm qua? Chắc chắn là rất khó khăn ha."

Dale đơn giản nhún vai.

"Không hẳn. Chúng ta vẫn còn giữ được cả hai phần của bức tường ở lỗ hỏng, nên tôi chỉ phải thuyết phục đám sinh vật ở yên đó đến khi lực lượng ở đó xé xác chúng với vũ khí tầm xa.

Ông ta yên lặng một lúc, rồi nói thêm:

"Mọi thứ đã có thể tệ hơn nhiều nếu chúng leo trèo giỏi hơn."

Sunny ủ rũ gật đầu.

Cùng nhau, họ tiến vào cơ sở và được dẫn đến một căn phòng rộng rãi ở một tầng dưới lòng đất. Ở đó, hai người đang chờ họ.

Bậc Thầy Roan đang đứng trước một cửa sổ giả, quan sát hình ảnh bầu trời đêm. Gương mặt ông ta như tái xanh, nhưng chỉ là vì phản chiếu từ cực quanh uốn éo. Thánh Tyris bất động, ngồi trên ghế với lưng thẳng tắp.

Sunny đã không thấy Thủy Triều Bầu Trời trong một lúc - ít nhất là dạng người của cô. Cô trông...tàn tạ.

Bộ giáp duyên dáng hư hao và móp mép, thép trắng rướm lấy máu khô. Tóc cô, đã từng ngã xuống như một thác nước hoàng kim nhàn nhạt, giờ trông thiếu sức sống và ảm đạm. Gương mặt xinh đẹp choáng ngợp của cô tái nhợt, và có vài vết bầm đen xấu xí.

Có vẻ như kiềm chế Quái Thú Mùa Đông là không hề dễ dàng đối với Vượt Giới Hạn Giả của gia tộc Lông Vũ Trắng.

...Nhưng mà biểu hiện của cô vẫn nghiêm khắc và hờ hững, và đôi mắt hổ phách của cô vẫn cháy lên sự quyết tâm mạnh liệt, lạnh lùng.

Bậc Thầy Roan quay người khi nghe tiếng bước chân.

"A. Vượt Bậc Giả Jet, Vượt Bậc Giả Winter, Vượt Bậc Giả Dale, Sunless...mời vào. Xin lỗi vì lời mời đột ngột."

Sunny phát hiện đôi mắt thâm quầng của người đàn ông điển trai. Roan đang cư xử từ tốn khác thường, sự cuốn hút thường thấy của ông ta không còn thấy đâu nữa. Không ổn.

Bậc Thầy Jet vẫy tay.

"Chiến tranh không chờ ai cả. Mọi người muốn thảo luận chuyện gì?"

Roan khẽ mỉm cười.

"Vào thẳng vấn đề...ừ thì, vậy là tốt nhất. Không còn quá nhiều thời gian để chuẩn bị."

Ông ta đi khỏi cửa sổ giả và dừng lại bên cạnh Thủy Triều Bầu Trời, rồi chỉ về phía hình chiếu ba chiều trước mặt họ. Trên đó, bản đồ của khu vực xung quanh biến mất, bị thay thế bởi hình ảnh mờ mờ của một sinh vật ghê tởm.

Cánh da, cơ thể gầy còm với sáu chân đốt, một cái đuôi mà có một mũi chích dài, có răng cưa...và ba cái cổ dài, mỗi cái có một cái hàm tròn ghê sợ ở cuối. Những sinh vật kia trông giống sự pha trộn giữa một wyvern, một con sâu, và một bọ cạp. Nó to, đáng gờm, và cực kì xấu xí.

"Những trinh sát của chúng ta đã xác nhận Đám Mây Cắn Xé đã tạo ra một Bạo Chúa mới. Một con Ngã, nhưng mà nó vẫn là một mối đe dọa nghiêm trọng đối với sự sống còn của thành phố. Sinh vật kia chủ yếu núp bên trong bầy, điều khiển từ phía sau."

Winter chửi thề.

"Ừm. Chúng tôi cũng đoán được như vậy, sau lần cuối gặp chúng."

Bậc Thầy Roan chậm rãi gật đầu.

"Ưu tiên của chúng ta là loại bỏ Bạo Chúa. Đám Mây Cắn Xé sẽ lại tiến đến Falcon Scott vào ngày hôm nay. Mọi ngưỡi sẽ là lưỡi kiếm để chém hạ tên múa rối."

Những người Bất Thường nhìn lẫn nhau. Sau một lúc im lặng ngắn ngủi, Jet hỏi:

"Làm sao mọi người biết bầy sẽ đến?"

Roan khẽ nhíu mày, nhưng mà trước khi ông ta có thể trả lời, Thánh Tyris đột nhiên lên tiếng:

"Bởi vì gia tộc của chúng tôi sẽ dụ nó đến đây."

Bốn người Vượt Bậc yên lặng, nhìn cô không thể tin nổi. Thủy Triều Bầu Trời đón gặp ánh mặt của họ với biểu hiện bình tĩnh, gương mặt cô vẫn bất động như bao giờ. Hơi choáng với lời thú nhận đó, Sunny hỏi:

"Mắc quái gì mấy người lại làm vậy?"

Thủy Triều Bầu Trời hít sâu, rồi quay đi.

"Goliath đang đến gần. Chúng ta phải tiêu diệt những mối đe dọa khác trước khi hắn đến. Nếu chúng tấn công cùng lúc...mọi người có thể tưởng tượng sự hủy hoại đó. Cửa sổ cơ hội trở nên hẹp hơn theo từng ngày, nên chúng ta không thể thụ động chờ Đám Mây Cắn Xé quay lại nữa. Vậy nên, Roan và những chiến binh Thức Tỉnh khác của gia tộc chúng tôi sẽ dụ nó đến đây. Hôm nay."

Cô liếc nhìn những người Bất Thường, quan sát họ vài giây, rồi nói thêm:

"Vượt Bậc Giả Winter sẽ kiềm chế bầy. Roan sẽ mang Bạo Chúa xuống. Ba người sẽ đảm bảo thứ đó không bao giờ bay lên lần nữa. Đó là kế hoạch chiến đấu."

Sunny mỉm cười u ám.

"Nếu Winter không thể giữ lại cả bầy sinh vật? Nếu Roan không thể cô lập con Bạo Chúa? Nếu ba người chúng tôi không thể giết nó kịp thời?"

Thánh Tyris nhìn cậu một lúc, đôi mắt hổ phách vừa xinh đẹp vừa lạnh lùng. Rồi, cô đơn giản nói ra:

"Đừng có không thể."

Bậc Thầy Jet cười. Lắc đầu, cô vỗ vai Sunny và đi về phía hình chiếu con Bạo Chúa Ngã.

"Được rồi. Tôi thích kế hoạch đó. Thảo luận chi tiết thôi..."

Cuộc thảo luận không kéo dài quá lâu. Nhanh chóng, những người Bất Thường tạm biệt Thủy Triều Bầu Trời và đi đến lối ra, mỗi người đều vội vàng để chuẩn bị cho trận chiến sắp đến. Nhưng Sunny thì ở lại sau chút chần chừ.

Khi chỉ còn ba người họ trong phòng - Thủy Triều Bầu Trời, Roan, và cậu - Sunny liếc nhìn người Vượt Giới Hạn tàn tạ với biểu hiện phức tạp.

Sau vài giây, cậu nói:

"Cô chắc chắn đã nghe nói có một vị Thánh khác của Valor đã bị giết."

Thánh Tyris yên lặng nhìn cậu, không nói gì cả.

Sunny hơi nghiêng đầu.

"Cô và tôi đã giúp con quái vật đó thoát khỏi Đền Thờ Đêm. Nếu không có cô, thì tôi đã chết, và Mordret sẽ vẫn còn bị giam cầm. Cô có hối hận việc cứu tôi khi mà bây giờ hắn đã thoát ra, tàn sát người khác?"

Thủy Triều Bầu Trời bất động một lúc, rồi lắc đầu.

"Không."

Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên mặt Sunny.

"Tại sao?"

Cô thở dài.

"Nhiều năm trước, khi Hoàng Tử Chiến Tranh trẻ tuổi đến Đảo Xiềng Xích, ta đón tiếp hắn như một vị khách. Như bất cứ người Thức Tỉnh nào khác, hắn là dưới sự bảo vệ của ta...lang thang trong thế giới Mộng Ảo tìm kiếm gì đó, rất giống bản thân cậu đã làm. Khi Valor âm mưu mai phục và loại bỏ hắn, ta nghe theo mệnh lệnh và không làm gì để ngăn cản nó. Ta đã mang theo sự xấu hổ cho sai lầm kể từ lúc đó."

Cậu suy nghĩ về những lời nói của cô vài giây.

"Nhưng mà họ có nguyên nhân rất chính đáng để loại bỏ hắn. Tên đó như là một Sinh Vật Ác Mộng vậy. Không còn bao nhiêu nhân tính trong hắn cả."

Thánh Tyris nhìn vào mắt cậu, gương mặt xinh đẹp của cô không biểu cảm.

"Có đáng giá, làm việc sai vì lý do đúng? Không. Cuộc sống là không thể đoán trước, và tương lai là không rõ ràng. Chúng ta chỉ có thể nỗ lực hành động sao cho phù hợp với nguyên tắc của mình, và làm việc chúng ta xem là đúng. Phần còn lại là không quan trọng."

Sunny nhìn quanh, ánh mắt cậu dừng lại trên vết máu khô trên giáp của Thủy Triều Bầu Trời. Mắt cậu tối hơn.

"Làm việc đúng là thứ mà đã khiến cô và gia tộc bị đày đến nơi địa ngục này."

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ giả, nơi có hình ảnh bầu trời đêm. Một mặt trăng tròn đang tỏa sáng trên một tấm màn nhung, vây quanh bởi ánh sáng mờ ảo của ánh cực quang.

Một dấu vết cảm xúc ẩn giấu, sâu đậm xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của Thủy Triều Bầu Trời. Sau một lúc, cô nói:

"Bầu trời ở đây ngột ngạt. Nhưng ngoài đó ra...thì đây chính là nơi ta muốn ở."

Sunny lưỡng lự vài giây, rồi khẽ cúi chào Bậc Thầy Roan, và yên lặng rời khỏi.

Cậu phải chuẩn bị cho trận chiến.