Chương 1001: Falcon Scott Thất Thủ (19)
Sunny nhận ra bản thân sẽ không thể làm nhiều trong trận chiến này...nhưng mà rồi, cậu không cần phải. Ngay bây giờ, vai trò của cậu là hỗ trợ Thánh và để hai cái Bóng của mình làm những việc nặng nhọc.
Có lẽ đó là cách cậu nên chiến đấu mỗi trận chiến...nhưng buồn là, định mệnh hiếm khi cho cậu những cơ hội như vậy.
Dù sao đi nauwx, có một thứ mà cậu có thể làm. Hủy đi Tội Lỗi An Ủi và Nguyện Vọng Cuối Đời để lấy lại chút tinh túy, cậu triệu hồi Lồng Đèn Bóng Tối. Ngay khi nó hiện ra, Sunny ném Lồng Đèn về phía con Hộ Vệ Cổng cao to - một con quái vật nhện với sáu vũ khí làm từ xương - đang tiến về phía Thánh.
Cậu không có đủ tinh túy để duy trì pháp thuật của một Ký Ức thần thánh quá lâu, nhưng mà cậu có đủ để mở ra cổng của nó, thả ra một bầy bóng tối lên chiến trường. Hắc ám bọc lấy nó trở nên sâu đậm hơn cả ban nãy.
Trong giây kế tiếp, Sunny và Ác Mộng lao vào đám đông quái vật.
'Cứt!'
Phần còn lại của trận chiến...là một sự mù mờ, hỗn loạn và bạo lực.
Sunny chật vật ở trên lưng con chiến mã, than vãn việc bản thân không có thời gian để đặt yên lên nó. Đến một lúc, cậu đơn giản trượt xuống đất, dùng cơ thể Ác Mộng để che chắn bản thân khỏi kẻ địch. Không tin thưởng bản thân với việc dùng một món vũ khí mà yêu cầu sức mạnh trong trạng thái hiện tại, Sunny triệu hồi Mảnh Vỡ Ánh Trăng.
Một cái chén ngọc màu trắng xinh đẹp hiện ra trong tay còn lại. Đâm lưỡi dao stiletto vào thứ chất lỏng đen, cậu dùng nó đánh vào những vết nứt trên bộ giáp của kẻ địch và kết liễu những con quái vật mà Ác Mộng đã làm bị thương với răng, sừng và guốc của nó.
Đến một lúc nào đó, những người lính và người Thức Tỉnh khác tham chiến. Càng nhiều hơn Sinh Vật Ác Mộng xuất hiện từ Cổng, và nhiều người hơn nữa ném bản thân vào máy xay thịt để ngăn kẻ địch không đến được thành phố. Sự kháng cự của họ là rối loạn và điên cuồng, nhưng mà ít nhất trong lúc này, họ đã giữ lại cơn sóng quái vật này.
Bên ngoài bức tường, bị vết rách xấu xí của Cổng Ác Mộng che khuất, bầu trời được nhuộm trắng với những tia chớp.
Sunny biết rằng họ sẽ chiến thắng khi Ma Pháp thì thầm vào tai, giọng nói nó nhấn chìm âm thanh từ chiến trường:
[Bạn đã giết một Ác Quỷ Đồi Bại, Chấp Chính Tơ Lụa.]
[Bóng của bạn trở nên mạnh mẽ hơn.]
Loạng choạng ra sau, cậu thở phào nhẹ nhõm và liếc nhìn về phía nơi Thánh đã chiến đấu với Hộ Vệ Cổng.
Sinh vật nằm lăn ra trên đất, những chi của nó bị cắt rời và cơ thể to đùng bị chém đứt. Bóng của cậu đứng trên nó, lưỡi kiếm đen đã tìm kiếm một mục tiêu khác.
Bộ giáp của Thánh tàn tạ, và có những dòng bụi rubi mịn chảy ra từ những khe hở của nó. Nhưng mà, phủ trong hắc ám, cơ thể cô có vẻ đã đang được chữa trị. Không hề chậm lại, cô vung kiếm để ném đi máu đen trên nó và lao về trước để đối đầu kẻ địch mới.
...Với tên Hộ Vệ Cổng đã bị giết, cán cân của trận chiến dần nghiêng về phía nhân loại. Sunny không giúp gì nhiều, nhưng mà với Thánh và Ác Mộng tàn phá giữa đám sinh vật, xử lý chúng không phải công việc không thể vượt qua.
Và rồi, gần như đột ngột...trận chiến đã kết thúc.
Sunny mệt mỏi dựa vào một mảnh tường, quan sát cảnh tượng thảm sát. Bộ giáp của cô đẫm máu, nhưng mà cơ thể cậu lại hoàn toàn không có vết thương nào cả - đa số đã được chữa trị bởi Nguyện Vọng Cuối Đời, và những thứ còn lại thì được chữa trị bởi [Đá Sống].
Có một bộ vỏ ma thuật củng cố da mình là rất hữu dụng.
Nhưng mà cậu vẫn cảm thấy tồi tệ...
Quanh cậu, những binh lính thường và Thức Tỉnh đang bận rộn xây dựng những rào cản quanh Cổng. Làn sóng sinh vật đầu tiên có lẽ đã bị phá hủy, nhưng mà nhiều hơn nữa có thể xuất hiện từ vết rách bất cứ lúc nào. Vài người trong số họ đột nhiên đông cứng, nhìn chăm chú hình dạng tăm tối, đe dọa mà vừa xuất hiện từ hắc ám vào vòng sáng nhàn nhạt.
Mắt Thánh cháy lên ánh sáng đỏ thắm ma quỷ, và bộ giáp mã não của cô lấp lóe, nhuộm đầy máu của những chiến binh nhện kia. Cô trông vừa duyên dáng vừa đáng sợ.
Một người lính giơ khẩu súng của hắn với đôi tay run rẩy, nhưng mà người khác đột nhiên hét lên, mắt mở to:
"Tạp Chủng! Là Lãnh Chúa Tạp Chủng!"
Một đợt ồn ào nhanh chóng lan truyền từ đó:
"Tạp Chủng đang ở Falcon Scott!"
"Ngài ấy đã giết Hộ Vệ Cổng! Là ngài ấy!"
"Rõ ràng là nữ, đồ ngu...cảm ơn, Nữ Lãnh Chúa Tạp Chủng!"
"Chúng ta được cứu rồi!"
Bỏ qua họ, Thánh hờ hững đi ngang qua những người lính đột nhiên hồi sức, Lời Thề Vỡ đã được hủy đi từ một lúc. Cô đến gần Sunny và đứng im, đứng cao trên cậu như một tượng đài hắc ám xinh đẹp. Đôi mắt rubi của cô nhìn cậu chăm chú.
Không quen với việc vặn cổ nhìn Thánh, Sunny ngượng nghịu hắng giọng.
"Ờ...làm tốt lắm. Cô thật sự cứu mạng tôi."
Cô ở đó vài giây, chậm rãi giơ tay lên...
Và dùng một ngón tay chọt vào má cậu.
Rồi, Thánh hơi nghiêng đầu, như thể quan sát cậu. Đôi mắt rubi của cô cho thấy một tia cảm xúc không rõ nào đó, khiến Sunny chớp chớp mắt.
'Chuyện gì vậy?'
Không nói gì...đương nhiên...Bóng trầm mặc lùi lại một bước và quay đi, nhìn về phía Cổng.
Nhưng mà, cô có vẻ hài lòng kì lạ.
Sunny chớp mắt vài lần nữa, rồi xoa má mình.
'Hở...được rồi?'
Là vì Vỏ Cẩm Thạch?
Cậu lắc đầu, biết rằng không có thời gian để lãng phí cho việc suy nghĩ những việc kì lạ này. Thậm chí có lẽ chỉ là do cậu đã tưởng tượng ra...
"Dù sao thì. Tôi phải đi. Ở lại đây phòng hờ có thêm Sinh Vật Ác Mộng xuất hiện, và đừng để bất cứ con nào thoát vào thành phố. Tôi...sẽ để Ác Mộng lại với cô."
Sunny phải xem thử trận chiến chống lại Đám Mây Cắn Xé đã kết thúc hay chưa...liệu có Công nào khác mở ra bên ngoài thành phố...và xem những người của mình đang như thế nào rồi...
Quan trọng nhất, cậu phải tìm Bậc Thầy Jet.
Để cái bóng ảm đạm lại với Thánh, cậu quấn ba cái còn lại quanh mình, nhăn nhó, và bắt đầu bước đi. Bất chấp việc không còn vết thương vật lý nào trên cơ thể, Sunny vẫn thấy đau. Mỗi bước đi đều khó khăn.
Nhưng có gì mới chứ?
Thầm chửi thề, cậu triệu hồi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn để làm gậy chống và đi sâu hơn vào khu vực chuẩn bị.