Chuyển ngữ: Wanhoo
Sự nhún nhường của Trần Nhị Muội sẽ không khiến Lý Cẩu Tử đối xử tốt với cô ấy, sự nhẫn nhịn đó chỉ tạo cơ hội cho Lý Cẩu Tử hành hạ gấp đôi.
Suy cho cùng, đó là những điều chèn ép và gò bó phụ nữ cổ đại.
Ninh Thư và Trần Lực trở về nhà. Vào trong nhà, ông Trần giơ tẩu thuốc đập Ninh Thư.
Không có chuyện Ninh Thư đứng im cho người ta đánh, cô nghiêng người né tránh.
“Mày dám tránh?” Ông Trần căng tơ máu mắt.
Bà Lý khuyên can: “Thôi anh, Nhị Muội về rồi còn gì?”
Ông Trần ngồi lên giường đất, hít hơi khói dài, tức giận nói: “Người ta bảo mày chơi bời với Lý Cẩu Tử. Mày lớn rồi, đừng làm chuyện để cha mày không biết vác mặt đi đâu.”
Ninh Thư liếc xéo: “Sao con lại chơi bời với Lý Cẩu Tử được. Rõ ràng Lý Cẩu Tử ở trong nhà của Phương Dũng, ngủ trong nhà Phương Dũng, có liên quan gì đến con đâu?”
“Vợ của Phương Dũng qua nhà nói với cha mẹ là mày đang thắt nút lại không biết chạy đi đâu.” Ông Trần gõ tẩu thuốc vào cái bàn nhỏ trên giường.
“Con đi vệ sinh thôi mà sao Bạch Y Xảo lo lắng thế. Ai mà biết chị ta nôn nóng cái gì.” Ninh Thư nói: “Con không sang nhà chị ta học thắt nút nữa.”
Ông Trần nói: “Không sang thì không sang. Thắt nút có kiếm được bao nhiêu đâu, ở nhà làm hết việc nhà được rồi.”
Ninh Thư cười bảo: “Con cảm ơn cha.”
Ông Trần nói: “Đi cho gà ăn đi.”
Ninh Thư vén rèn cửa đi ra ngoài. Vào vườn rau trước nhà hái các lá rau bị sâu, ố vàng, xắt nhỏ tung cho gà ăn.
Trần Lực giúp Ninh Thư, hắn hỏi Ninh Thư: “Anh thấy em Bạch không phải người xấu xa.”
Ninh Thư liếc Trần Lực: “Bạch Y Xảo xinh nhỉ?”
Trần Lực gật đầu thành thật: “Xinh, rất nhiều người nói Phương Dũng có phúc mới lấy được con gái tú tài, lại còn là dâu hiền vợ đẹp.”
“Xì…” Ninh Thư bật cười, đàn ông chỉ biết nhìn vào nhan sắc. Lấy vợ phải xem bát tự, nạp thiếp mới xem xấu đẹp.
Lấy vợ lấy đức không lấy sắc. Bạch Y Xảo đã thành thân với Phương Dũng nhưng vẫn hại Trần Nhị Muội.
Như Ninh Thư thấy, Bạch Y Xảo không thoát được dáng vẻ của thiếp.
Kiếp trước Bạch Y Xảo ngủ chung giường với sai vặt bị bắt gian tại trận, chủ mẫu xét tội tư thông đánh gãy chân cô ta.
Kiếp này Bạch Y Xảo sử dụng cách đó với Trần Nhị Muội.
Ninh Thư nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi tại sao người như thế lại có cơ hội sống lại?
Bạch Y Xảo là cái loại kỹ nữ hàng thật giá thật. Mặc dù sống lại ăn ở thành thật với Phương Dũng nhưng cô ta ở kiếp trước nghĩ mọi cách để nhận được tình yêu của công tử nhà giàu, muốn công tử nhà giàu yêu thương cô ta trọn đời.
Thậm chí còn muốn người ta bỏ vợ tái giá.
Bạch Y Xảo sống lại như bật chế độ tự động. Biết buôn bán kiếm tiền. Biết thời loạn sắp đến , Phương Dũng sẽ tham gia khởi nghĩa nên tích cực trồng hoa màu, mua lương thực.
Thường xuyên gửi lương thực và quần áo cho quân khởi nghĩa. Làm cho biết bao anh lính hâm mộ Phương Dũng có vợ tốt. Thủ lĩnh của quân khởi nghĩa cũng là hoàng đế tương lai rất có thiện cảm về cô ta.
Kiếp này, Bạch Y Xảo thề phải ăn ở đàng hoàng với Phương Dũng, phải bù đắp cho Phương Dũng, không tơ tưởng người khác.
Cuối cùng, Bạch Y Xảo trở thành người phụ nữ nổi tiếng như một lẽ dĩ nhiên.
Ninh Thư: Ha ha ha…
Nhiệm vụ của cô là trả thù Bạch Y Xảo và Lý Cẩu Tử. Tất nhiên sẽ không cho Bạch Y Xảo sống trong hào quang.
Sống lại cứ sống lại, cớ gì phải hành hạ người khác.
Ninh Thư hỏi Trần lực: “Anh ơi, anh muốn cưới vợ thế nào?”
Trần Lực gãi đầu: “Thì phải tốt với anh, xinh nữa thì càng tốt.”
Ninh Thư nhếch môi.
Không có thực lực thì sắc đẹp là tai họa. Đúng với cả đàn ông và đàn bà.
Ninh Thư nói mấy câu hàm ý khiến Bạch Y Xảo rơi vào tình huống khó xử. Vấn đề ở đây là Lý Cẩu Tử ở trong nhà cô ta.
Trước đó, Bạch Y Xảo giải thích rằng Trần Nhị Muội và Lý Cẩu Tử hẹn gặp nhau trong nhà mình. Trần Nhị Muội lấy cớ đi học thắt nút để gian díu với Lý Cẩu Tử.
Nhưng hiện giờ Trần Nhị Muội và Lý Cẩu Tử không xảy ra chuyện gì còn cô bị đàm tiếu.
Bạch Y Xảo không nhịn được mắng Lý Cẩu Tử là cái đồ ăn hại trong lòng.
Phương Dũng xách hai con gà rừng về đến nhà, Bạch Y Xảo cân nhắc kể lại sự việc cho Phương Dũng nghe.
Phương Dũng khoẻ như trâu, hùng hổ đánh đấm Lý Cẩu Tử một hồi, Lý Cẩu Tử hèn hạ ăn no đòn khóc thét.
Bạch Y Xảo rất giận Lý Cẩu Tử nên không cản, để im cho Phương Dũng đánh.
Phương Dũng biết chừng mực, dạy dỗ xong thì dừng, vứt Lý Cẩu Tử ra khỏi nhà mình, chỉ vào Lý Cẩu Tử nói lạnh lùng: “Còn dám đến nhà tao, tao đánh gãy chân mày.”
Bạch Y Xảo nghe thấy đánh gãy chân lập tức lạnh toát sống lưng. Kiếp trước cô bị đánh gãy chân, giờ này cô vẫn sợ cảm giác xương gãy dập nát đó.
Kể từ khi sống lại, cô luôn cảm thấy đây là một giấc mơ. Tỉnh giấc mình vẫn sẽ nằm rạp ra đất, trước mặt là cái bát mẻ cầu xin mọi người đi qua cho ít tiền, cho ít đồ ăn.
Kiếp này không thể lại sống như vậy, cô phải sống đàng hoàng với Phương Dũng.
Phương Dũng là thợ săn, săn thú trên núi quanh năm. Người toả ra khí thế giết chóc, gương mặt lạnh lùng rất có uy nghiêm khiến Lý Cẩu Tử chuyên bắt nạt kẻ yếu sợ suýt đái ra quần, không dám ho he câu nào.
Bạch Y Xảo nói với Phương Dũng: “Lý Cẩu Tử nói hắn có hẹn với Trần Nhị Muội, vào phòng ngủ tìm Trần Nhị Muội.”
Phương Dũng chau đôi lông mày rậm, nghi ngờ hỏi: “Tại sao Trần Nhị Muội lại hẹn Lý Cẩu Tử ở nhà chúng ta?”
Phương Dũng đấu trí đấu dũng với thú hoang trên núi, không thông minh thì sao lại bật lên trong quân đội, cuối cùng thăng chức huy hoàng.
Bạch Y Xảo mím môi, nói đại: “Em cũng không biết, chắc là ông Trần quản lý nghiêm nên phải dùng cách đó.”
Phương Dũng dặn Bạch Y Xảo: “Đừng tin lời cái loại như Lý Cẩu Tử. Cô nương nào trong làng chẳng đi đường vòng khi gặp hắn. Trần Nhị Muội không ngu đến mức dính dáng với cái loại đó.”
Bạch Y Xảo không vui khi nghe Phương Dũng nói. Cứ cảm thấy Phương Dũng và Trần Nhị Muội vẫn có liên hệ với nhau.
Ai bảo kiếp trước họ là vợ chồng lại còn sinh con dưỡng cái.
Bất ngờ trong lòng nhưng ngoài mặt Bạch Y Xảo vẫn mỉm cười: “Nói như thể anh hiểu Trần Nhị Muội lắm ấy?”
Phương Dũng cười bảo: “Anh không hiểu. Nhìn là biết Lý Cẩu Tử không phải người nên phó thác cả đời con gái. Nếu Trần Nhị Muội biết nghĩ cho mình sẽ không qua lại với Lý Cẩu Tử.”
Phương Dũng véo cái má trắng nõn của Bạch Y Xảo: “Sao anh thấy em đang ghen nhỉ. Em là vợ anh, Trần Nhị Muội không có gì với anh hết, anh chỉ đang suy xét sự việc thôi.”
Bạch Y Xảo đẩy tay của Phương Dũng, giả vờ giận: “Anh mới ghen, em không ghen.”