Chương 90: Quyển 3 Chương 90

Đợi cho Lăng Trĩ sinh hạ hài tử đến ngày thứ ba, thì không ít người đến Thi phủ chúc mừng, tuy là đang trong quốc tang nhưng hiện giờ giá trị con người của Lăng Tiêu ngày càng cao, trong Hoàng thành người cùng Thi phủ có một chút quan hệ đều tới tỏ vẻ một phen, cho Lăng Trĩ đầy đủ mặt mũi. Lăng Tiêu cùng phu thê Lăng Hiên sáng sớm liền tới chúc mừng.

Phía trước náo nhiệt Lăng Tiêu cùng mọi người hàn huyên một lúc rồi đi vào hậu viện.

Gian trong cũng là một trận hoan thanh tiếu ngữ, Lăng Tiêu ở bên ngoài để bọn nha đầu thông truyền một tiếng, bên trong Kinh Ngọc cười nói: “Ca ca muội từ khi biết mẫu tử của muội bình an rất là cao hứng, để các nhủ mẫu ôm ca nhi tỷ nhi đi cho đệ ấy nhìn xem?”

Lăng Trĩ cười, mỉm cười nhìn nhũ mẫu ôm hai hài tử của mình đứng trước giường nói: “Không cần, để ca ca vào đi, chúng ta từ nhỏ tình cảm rất tốt, hiện tại cũng không cần câu nệ lễ tiết.” Kinh Ngọc nghe xong nhìn về phía các phu nhân các nãi nãi còn trẻ trong phòng, mọi người hiểu ý theo đại tẩu Lăng Trĩ đi ra ngoài.

Kinh Ngọc sợ huynh muội hai người gặp mặt mình ở đây không tiện, tùy ý nói đùa vài câu, khẽ vuốt trang sức trên đầu, gật đầu cười nói: “Thái thái của ta cũng lại đây, vừa rồi mới gặp mặt, đang ở bên kia cùng bà bà nói chuyện, ta cũng qua góp thêm náo nhiệt.”

“Ân, muội không đi qua được, đại tẩu tử thay muội nhận lỗi, cảm tạ Kinh thái thái tới thăm.” Lăng Trĩ cười cười: “Tẩu tử không có việc gì cũng thường tới chơi, lần tới mang theo Vân nhi lại đây đi, hai tháng này muội không đi ra ngoài được, cũng đã lâu không gặp nó, nó vẫn khỏe chứ?”

Kinh Ngọc cười cười: “Rất khỏe, nghe nói ta tới thăm tiểu cô cô còn một hai đòi đi theo, ta nghĩ ở đây việc nhiều, nó là tiểu hài tử ta lại không rảnh lo nên không mang theo nó, lần tới ta dẫn nó đến cho muội nhìn xem.”

“Được đó, cô tổ mẫu và muội đều rất thích nó.” Lăng Trĩ cười, Kinh Ngọc lại thấp giọng thân thiết dặn dò vài câu rồi đi.

Lăng Tiêu lúc này mới tiến vào, cười nói: “Vất vả cho muội muội.”

Lăng Trĩ gật đầu cười, bảo nhũ mẫu đem hai đứa nhỏ ôm tới cho Lăng Tiêu xem. Lăng Tiêu nhẹ nhàng sờ khuôn mặt hai đứa nhỏ, cười nói: “Đều rất đẹp, cũng không có nhăn nheo, tỷ nhi rất giống bộ dáng muội khi còn nhỏ.”

“Lại trêu ghẹo muội.” Lăng Trĩ cười: “Mau ngồi xuống đi, chúng ta nói chuyện một lát.”

Lăng Tiêu ngồi xuống cẩn thận quan sát thần sắc Lăng Trĩ, cảm thấy yên tâm: “Một tháng này vẫn phải cẩn thận điều dưỡng, hiện giờ thân thể tốt nhưng không thể để lạnh, phải nghe các ma ma nói, đừng để thân mình không khỏe.”

“Biết, lời này mấy ngày gần đây nghe không biết bao nhiêu lần.” Lăng Trĩ nhìn những người hầu hạ trong phòng, nhàn nhạt nói: “Hôm nay thời tiết nóng, đừng đứng ở chỗ này, các ngươi cũng hầu hạ nửa ngày rồi, đi ra ngoài uống một ngụm trà rồi trở về đây cũng được.”

Các nha hoàn bà tử biết ý, vội vàng lui ra ngoài, ở bên ngoài hầu hạ.

“Làm sao vậy?” Lăng Tiêu mắt phượng nhướng lên hỏi:”Có chuyện muốn nói với ca ca? Trong phủ có người khi dễ muội?”

Lăng Trĩ nhịn không được cười rộ lên: “Hiện tại ca ca ở bên ngoài muốn gió được gió muốn mưa được mưa, ai còn dám khi dễ muội? Muội có chuyện khác muốn nói……”

Lăng Trĩ nhẹ hợp lại cổ tay áo, như là không biết mở miệng thế nào, một lát sau nói: “Đã nhiều ngày muội tuy ở trong phủ, nhưng loáng thoáng nghe thấy…… Tuệ vương gia đã qua đời phải không?”

Lăng Tiêu gật đầu: “Đúng vậy.”

**Lăng Trĩ khe khẽ thở dài: “Chuyện lúc trước muội không hiểu cũng không dám cùng ca ca nói cái gì, cô tổ mẫu cũng đã sớm dạy dỗ muội, mặc kệ những thái thái, các tiểu thư nịnh hót muội như thế nào muội cũng không thể đáp ứng điều gì, chính vì sợ ca ca khó xử, nhưng hiện tại……”

“Muội muội muốn nói cái gì cứ nói thẳng ra.” Lăng Tiêu thật ra không có gì khó xử, Lăng Trĩ gả đi ra ngoài thì cũng là muội muội của hắn, một người vinh thì cà nhà đều vinh, mình đi lên càng cao địa vị của Lăng Trĩ cũng càng cao, chỉ là sẽ có một ít phiền toái cũng theo đến, có những người ở trước mặt hắn nói không nên lời, đi cầu Lăng Trĩ cũng là bình thường. Lăng Tiêu chỉ cho rằng Lăng Trĩ là nể mặt mũi đáp ứng điều gì rồi, cười nói: “Là có người cầu muội điều gì?” **

Lăng Trĩ, cười khổ: “Ca ca hiểu lầm, muội nào dám như vậy, là muội tự mình xin ca ca một ân điển thôi, chính là…… Chính là Tuệ vương phi……”

“Tuệ vương phi Chân Bình Chỉ…… Cùng với muội lúc còn ở khuê trung quen biết, chỉ là khi đó cũng không phải rất thân, sau này xuất giá gặp mặt cũng nhiều hơn một chút.” Lăng Trĩ thấy sắc mặt Lăng Tiêu không đổi, trong lòng càng kiên định, nói tiếp: “Vương phi làm người không tồi, hiền lương thục đức không thiếu, đãi nhân cũng thực thân thiết…… Nàng lúc trước có tiểu Hoàng tôn, lớn hơn Vân nhi một chút, sau lại có mang trước muội một tháng, tính ngày tháng hiện tại phỏng chừng đã ra ở cữ, chỉ là hiện tại Tuệ vương phủ rất loạn, muội lo lắng…… Là nam hay là nữ muội cũng không biết……”

“Hai tháng trước là lần cuối cùng muội nhìn thấy nàng, khi đó nàng vẫn là Vương phi thấy muội bụng cũng lớn trêu ghẹo muội nói về sau muốn định thân kết thông gia với nhau……” Lăng Trĩ lắc đầu, than nhẹ: “Muội tuy là nữ tắc nhân gia, nhưng chuyện phía trước vẫn biết một ít, Tuệ vương gia cùng Anh vương gia không hòa hợp nên muội không biết tại sao Vương phi lại nói như vậy, huống hồ muội cùng với Vương phi mặt trên có phụ mẫu phía dưới có phu quân, nàng lại mang thai phượng tử long tôn, khi nào đến lượt chúng ta định ra những việc này, muội coi như lời nói vui đùa không để tâm.”

“Ai ngờ sau đại yến chúng ta ở hoa viên lại gặp, khi đó bên cạnh không có những người khác, chỉ có chúng ta và bọn nha đầu, Vương phi lại nhắc tới việc này, ngôn thần cử chỉ không phải ở nói giỡn, bất chấp mặt mũi gần giống như cầu xin muội vậy …… làm muội không thể nào từ chối.” Lăng Trĩ cúi đầu, khi đó nàng nào biết Lăng Tiêu sẽ kéo quân tới Hoàng thành lúc ấy sớm bị bộ dáng của Vương phi dọa.

“Muội đáp ứng rồi?” Lăng Tiêu trong lòng vừa động, dù có đáp ứng rồi hắn cũng sẽ không đồng ý, ngày sau hài tử của Lăng Trĩ tất nhiên hắn sẽ giúp đỡ tìm một nhà thật tốt kết thông gia, sao có thể kết thân cùng với hài tử của Tuệ vương lưu lại.

“Không có, muội nào dám.” Lăng Trĩ khẽ than thở: “Ngày ấy muội động lòng là thật sự, ngày thường nhìn thấy Tuệ vương phi quyền cao chức trọng đã ngầm lên tiếng như vậy thật khó mà từ chối…… nhưng muội nói, hài nhi trong bụng là nam hay là nữ còn không biết, vả lại tương lai hôn sự của hài tử khi nào chúng ta có thể làm chủ, muội lại khuyên giải an ủi nàng một trận……”

“Lúc sau nàng thần sắc cũng không tốt, nói ngày sau nếu có việc nhất định phải chiếu ứng hài tử của nhau. Muội thấy nàng thật sự đáng thương, liền đáp ứng, nói ngày sau nếu có thể giúp thì nhất định sẽ giúp.” Lăng Trĩ thở dài một hơi: “Có ai nghĩ đến hiện giờ lại là tình cảnh này, nghĩ đến nàng cũng vì hài tử của mình tìm một đường lui…… hiện giờ muội cũng có nhi nữ có thể hiểu được tâm tư của nàng. Các nam nhân ở phía trước đánh giết, nào biết đâu rằng nữ nhân ở phía sau phải gánh chịu những gì đâu……”

Lăng Trĩ nhìn Lăng Tiêu cười: “Hiện tại nói với ca ca điều này cũng vô dụng, rốt cuộc tìm một tẩu tử cho muội thì ca ca sẽ hiểu, lại nói xa, là muội đang cầu tình với ca ca, hiện giờ Tuệ vương đã mất, ca cứ xem hắn là Đại ca của Anh vương cũng được, xem muội đang cầu tình ca ca cũng tốt, nếu không trở ngại xin ca giúp cô nhi quả phụ như nàng.”

Lăng Tiêu cười: “Có thể thấy được ta là đại nhân, hiện tại sao lại từ bi như nữ nhân. Ý của muội muội ca đã minh bạch, ca cũng không phải là người không phân biệt thị phi, mặc kệ Tuệ vương làm cái gì, Tuệ vương phi bất quá chỉ là một nữ tử, hai hài tử cũng còn nhỏ, không có trở ngại.”

Lăng Trĩ yên lòng: “Như thế muội đã an lòng.”

Lăng Tiêu lệnh cho người hầu hạ tiến vào, phân phó chuẩn bị cháo tổ yến cho Lăng Trĩ uống, an ủi nói: “Hiện giờ đúng ra là lúc muội phải nghỉ ngơi, không cần phải suy nghĩ đến những chuyện lung tung rối loạn, tịnh dưỡng tốt đi, hai đứa nhỏ đều có phúc, muội yên tâm.”

Có ca ca như vậy phu quân lại là người có chí lớn, Lăng Trĩ đối với tương lai cũng yên tâm, cười nói: “Muội biết, hiện giờ đại sự đã định, về sau sẽ càng ngày càng tốt.”

Lăng Tiêu không tiện ngồi lâu lại nói trong chốc lát rồi đi ra phía trước.

Cách ngày Lăng Tiêu tiến cung thỉnh an Hoàng hậu khi đề ra chuyện của Tuệ vương phi Hoàng hậu suy nghĩ một lát, gật đầu nói: “Phong nhi là người rộng lượng, đã sớm cùng ta đề cập đến chuyện của Vương phi, ta cũng phái người tặng cho không ít đồ vật, nhưng…… Con cũng biết, hiện tại chuyện này rất nhiều người để ý, ta đối với nàng quá tốt chính là hại nàng, ta phái Khang ma ma qua khuyên giải an ủi nàng vài lần, nghe Khang ma ma nói nàng đã nghe lọt được một chút, hiện giờ ở trong phủ cũng rất tốt.”

Lăng Tiêu gật gật đầu, cười nói: “Di mẫu không cần quá mức lo lắng, chờ thêm một thời gian Vương gia sẽ ra mặt cùng với Vương phi và hai tiểu Hoàng tôn tiến cung thỉnh an, người nhìn tự nhiên sẽ an tâm.”

“Thật sao?” Hoàng hậu nghe những lời này trong lòng vừa vui lại vừa đau lòng. Lúc trước nàng biết Chử Dịch Phong cùng Chử Dịch Cẩn động binh sau đó biết sẽ mất đi một hài tử, làm hỏng sự tính toán của nàng từ trước đến giờ, lại không nghĩ đến cuối cùng Chử Dịch Phong lại đối xử tử tế với cả nhà Chử Cịch Cẩn như vậy.

“Tất nhiên là thật.” trong mắt Lăng Tiêu hiện rõ nhu mộ chi tình: “Hiện giờ Vương gia còn không thể tiến cung hiếu kính Di mẫu, kỳ thật trong lòng suốt ngày nghĩ đâu đâu.”

Hoàng hậu nghe xong gật gật đầu: “Phong nhi là người rất hiếu thuận, con cũng rất hiếu thuận…… Đều nghe theo con, hôm qua đầu bếp mới làm điểm tâm cũng không tệ lắm, con mang về cùng Phong nhi ăn đi.”

**Lăng Tiêu mỉm cười tạ thưởng.

Hôm sau Lăng Tiêu tự mình chuẩn bị đồ vật đưa đến Tuệ vương phủ, hiện giờ trong phủ tuy là tiêu điều nhưng cũng may có Hoàng hậu vẫn luôn chiếu ứng, nhìn qua vẫn thấy an nhàn. Lăng Tiêu đem đồ vật giao cho quản sự của Tuệ vương phủ, cũng nói vài câu Chử Dịch Phong đối với đại tẩu cùng hai vị Hoàng tôn rất là nhớ mong vân…vân, vốn định nói như vậy liền đi, ai ngờ quản sự đi vào hồi chuyện sau trở ra nói: “Tiểu Hầu gia, Vương phi nương nương nói…… Nói muốn gặp tiểu Hầu gia.” **

“Gặp ta?” Lăng Tiêu sửng sốt, ngay sau đó trong lòng đối với Tuệ vương phi một chút thương tiếc cũng phai nhạt đi, nói: “Ta là ngoại nam, gặp Vương phi chỉ sợ không hợp tình lý, thỉnh Vương phi thứ tội, ta trước cáo từ.”

“Tiểu Hầu gia……”

Tuệ vương phi được bọn nha đầu đỡ bước ra khỏi đại bình phong bằng gỗ đàn hương, hơi hơi gật đầu: “Tiểu Hầu gia an hảo.”

Một Tiểu Hầu gia đang được sủng cùng với một phế phi, thật đúng là không thể nói ai lớn hơn, ai nhỏ hơn. Hai người cũng chỉ có quan hệ họ hàng, chi sơ giao qua lại. Lăng Tiêu nhàn nhạt nói: “Vương phi hiện giờ thân thể không tốt, nên an dưỡng mới phải.”

Tuệ vương phi chỉ xuyên một thân tố cung sa, tóc dài tùy ý cột cao, không cài phục sức, ngồi xuống nhẹ giọng nói: “Tiểu Hầu gia mời ngồi, lo pha trà.”

Bọn nha đầu đưa trà tới, Lăng Tiêu cũng không động, Tuệ vương phi nhàn nhạt cười khổ, sai người đi xuống, nhẹ giọng nói: “Tiểu Hầu gia có thể tự mình tới chiếu ứng, nghĩ chắc là lệnh muội vì ta nói không ít lời hay đi.”

“Vương phi quả nhiên thông tuệ.” Lăng Tiêu mắt phượng nhướng cao: “Biết ta thương tiếc Trĩ nhi, nàng lại là người thiện tâm không có chủ ý, từ nơi nàng xuống tay quả nhiên là hảo bàn tính.”

Tuệ vương phi trong mắt vừa động, gật đầu nói: “Hiện giờ ta nói cái gì làm cái gì, tiểu Hầu gia đều sẽ không nghĩ đến chỗ tốt.”

Lăng Tiêu kỳ thực cũng không có ý định xuống tay với thê nhi của Chử Dịch Cẩn, hắn chỉ bất mãn Tuệ vương phi có quá nhiều mưu tính. Hai tháng trước, khi Tiên đế còn chưa băng hà, nàng đã muốn xuống tay với Lăng Trĩ, kết oa oa thân? Chê cười, nếu hôm nay Tuệ vương đăng cơ, nàng sẽ cùng Lăng Trĩ kết oa oa thân?

Lăng Tiêu càng nguyện ý Tuệ vương phi tự mình tới cầu tình với hắn, hắn hận nhất chính là người khác tính kế với người nhà mình, chẳng thà tính kế với hắn, còn tính kế với người thân chỉ làm hắn thêm phản cảm.

Tuệ vương phi, cười khổ: “Là ta tự cho mình thông minh…… Thôi, nhiều lời vô ích, hiện giờ ta xin tiểu Hầu gia một ân điển, tiểu Hầu gia có nguyện đáp ứng ta?”

Lăng Tiêu không có nói đáp ứng, nói: “Vương phi yên tâm đi, hai Hoàng tôn là Hoàng tộc huyết mạch, vô luận quá khứ Tuệ vương đã làm cái gì, đều không quan hệ với Vương phi và Hoàng tôn. Anh vương nhân đức, sẽ không giận chó đánh mèo.” Lăng Tiêu trong lòng đã sớm nghĩ tới, chờ sau khi Chử Dịch Phong đăng cơ người trong Hoàng tộc sẽ không mặc kệ hai Hoàng chất để Tuệ vương phi nuôi nấng, đến lúc đó hai đứa nhỏ tất nhiên sẽ có một xuất xứ khác, đến nỗi Tuệ vương phi……

Tuệ vương phi hai mắt đỏ lên, nhàn nhạt nói: “Tiểu Hầu gia cho ta hứa hẹn quá lớn, ta càng không tin…… Ta không có yêu cầu nhiều như vậy, ta chỉ cầu Hầu gia có thể đối xử tử tế hai hài tử của ta là được rồi, Tần ma ma……”

Sau bình phong một lão ma ma ôm một hài tử bọc trong tã lót đi đến, Tuệ vương phi tiếp nhận, nước mắt đổ rào rào rơi xuống, nhẹ giọng nói: “Đây là tiểu nhi tử của ta…… Hiện giờ, còn không có tên……”

Tuệ vương phi ôm hài tử đứng lên, đi đến trước mặt Lăng Tiêu thẳng tắp quỳ xuống.

**“Đây là ý gì?” Lăng Tiêu vội vàng đứng lên, nói: “Vương phi có chuyện thì cứ nói là được rồi ……”

Tuệ vương phi không chịu đứng dậy, khóc nói: “Ta cầu tiểu Hầu gia từ bi, đem đứa nhỏ này rời xa những người trong Hoàng tộc đi, chớ có…… Chớ có cho nó dính dáng đến tên tuổi của Tuệ vương mà lớn lên, Tiểu Hầu gia…… Ta dập đầu, cầu xin ngươi……” **

“Anh vương nhân từ, mẫu hậu nhân từ, đều nói sẽ không giận chó đánh mèo ta và hài tử……” Tuệ vương phi nức nở nói: “Tiểu Hầu gia ngươi nói cho ta biết, ai? Ai sẽ thật sự không thèm để ý?”

“Nói câu đại bất kính, những lời này ai cũng không dám nói? Nhưng ta muốn không phải chỉ những lời nói dễ nghe, ta chỉ là một phụ nhân, không hiểu đạo lý lớn, còn biết hai đứa nhỏ ngày sau ở trong triều, ở tông tộc sẽ bị người nhìn với con mắt khác……” Tuệ vương phi nắm chặt vạt áo Lăng Tiêu, khóc nói: “Sau này đứa đã lớn tất nhiên là không trông cậy vào người khác được, nhưng đứa nhỏ này còn nhỏ, tội gì muốn cho nó cả đời khổ sở…… tiểu Hầu gia, ta cầu xin ngươi, hiện giờ trong phòng này chỉ có ngươi và ta, ta đem đứa nhỏ này phó thác cho ngươi, ngươi chỉ cần tuyển một người không có chức không có quyền giao đứa nhỏ này đi là được, đối ngoại chỉ nói hài tử của ta chết rồi, được không? Ta cầu xin ngươi……”

Lăng Tiêu hơi suy tư, trầm giọng nói: “Vương phi thật sự quá lo, đứa nhỏ này là cháu đích tôn của Tiên đế, tiền đồ tất nhiên không sai được.” Lăng Tiêu trong lòng thở dài, Tuệ vương phi kỳ thật là một nữ tử thông thấu đem tương lai của hai đứa nhỏ tính toán thật chu toàn ……

**Tuệ vương phi thảm đạm cười: “Ta quá lo…… tiểu Hầu gia trong lòng minh bạch hơn ta, nếu về sau đứa nhỏ này biết đủ chuyện của ngày hôm nay trong lòng còn đối với Anh vương trung tâm? Cho là hai đứa nhỏ này không ý niệm trả thù, Anh vương và tiểu Hầu gia có thể không kiêng kị? Như thế mà nghi kỵ lẫn nhau …… Lòng nghi ngờ dễ sinh ám quỷ, ta tưởng tượng cũng biết hai đứa nhỏ này ngày sau khổ sở, tiểu Hầu gia liệu sự như thần, như thế nào không nghĩ ra được?”

“Tiểu Hầu gia…… Ta cầu xin ngươi, không cần đưa đến nhà những người trong Hoàng tộc, cho dù tìm những nhà phú quý nhân gia ở rất xa cũng được……” Tuệ vương phi nước mắt không ngừng chảy xuống, khẩn cầu nói: “Ta cầu xin ngươi……” **

Lăng Tiêu nhắm mắt, chung quy vẫn là trầm giọng nói: “Vương phi thông tuệ, nên biết việc này có bao nhiêu khó làm, không nói đến việc làm sao giấu diếm được mọi người, ta hỏi Vương phi, hiện tại có người nào trong Hoàng tộc dám lưu lại hài tử của Tuệ vương? Ta đã nói sẽ đối xử tử tế với hai đứa nhỏ thì sẽ làm được. Hôm nay ta cũng không có gặp qua Vương phi, càng chưa từng nghe qua những lời này, Vương phi bảo trọng lấy thân, ta cáo từ.”

Tuệ vương phi vô lực ngã ngồi trên mặt đất, thấp giọng khóc lên……

Ngồi trong kiệu trở về Anh vương phủ Lăng Tiêu ngăn không được nghĩ đến cảnh vừa rồi Tuệ vương phi ôm hài tử quỳ cầu xin mình. Nếu nói Lăng Tiêu đối với Chúc Dư thương tiếc trợ giúp là bởi vì nghĩ tới Chử Dịch Phong, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, hiện tại nhìn Tuệ vương phi trong lòng không đành là bởi vì Lăng Trĩ.

Nhìn Tuệ vương phi hiện giờ bất kham Lăng Tiêu trong lòng nhịn không được suy nghĩ, nếu là ngày ấy binh bại, tình cảnh Lăng Trĩ đại khái cũng giống như thế này.

Chử Dịch Cẩn đối xử khoan dung với những người trong Thọ Khang Hầu phủ hay không thì hắn không biết, nhưng Lăng Tiêu đối với thê tử của Chử Dịch Cẩn vẫn có chút thương tiếc. Lăng Trĩ nói không sai, nam nhân ở bên ngoài đánh giết, nữ tử ở khuê trung ngày đêm lo lắng không nói, còn phải thừa nhận sự thất bại của nam nhân. Nữ nhân đáng thương, con trẻ càng vô tội. Lăng Tiêu là người ngoan tâm có thể không thèm để ý, nhưng Chử Dịch Phong thì sao? Ngày sau tình cảnh hai đứa nhỏ nhấp nhô, Chử Dịch Phong cũng sẽ khổ sở đi?

Lăng Tiêu trong lòng thở dài, thôi thôi, là tích phúc cho Chử Dịch Phong và Lăng Trĩ, chờ đến sau khi Chử Dịch Phong đăng cơ liền lấy danh nghĩa phụng dưỡng Thái hậu đem Tuệ vương phi nhận vào trong cung, hai đứa nhỏ cũng theo thân mẫu vào trong cung. Lăng Tiêu đối với hai hài tử không phải không kiêng kị, rốt cuộc cũng là hài tử của Chử Dịch Cẩn lưu lại, ngày sau nếu biết chuyện của phụ vương khó bảo đảm sẽ không nổi lên ý niệm báo thù, chi bằng cứ dưỡng ở dưới mắt mình hắn không tin mình không thể kiểm soát được.

Những việc này mà giải quyết thành công không biết lại nghe bao nhiêu lời vô nghĩa của những lão nhân, sau lưng chắc cũng sẽ có nhiều lời mắng chửi, Lăng Tiêu xoa xoa ấn đường, xử lý xong lão tử còn phải chiếu cố con của hắn, phải nhanh chóng đăng cơ nếu không còn gặp nhiều chuyện rắc rối.

Lúc buổi tối Lăng Tiêu đem việc này nói với Chử Dịch Phong, Chử Dịch Phong nghĩ nghĩ nói: “Ân, hai đứa nhỏ còn nhỏ…… Rốt cuộc chuyện này cũng không quan hệ đến bọn nhỏ, cho tiến cung bồi mẫu hậu cũng tốt.”

“Ta cũng nghĩ như vậy.” Lăng Tiêu nói: “Mấy ngày nay Di mẫu mất phu quân lại mất một nhi tử, thâm cung đêm rất dài, mang hài tử đến vui chơi cho thời gian qua nhanh, trong lòng cũng có thể dễ chịu hơn”

Chử Dịch Phong nghe Lăng Tiêu nói, không biết nghĩ đi đâu, khi Lăng Tiêu bảo đi ngủ, Chử Dịch Phong dùng khuỷu tay chọc chọc hắn, thấp giọng nói: “Huynh…huynh muốn hài tử sao? Hài tử của chính mình?”

**“Muốn cái gì hài tử……” Lăng Tiêu nghiên người ôm lấy Chử Dịch Phong hôn trên trán y, nhắm hai mắt nỉ non nói: “Đệ còn không phải là hài tử? Dưỡng một mình đệ là đủ rồi, đệ chính là nhi tử của ta, ta nào còn tinh lực dưỡng người khác…… Ngủ, ngày mai còn có rất nhiều việc……”

Chử Dịch Phong trong lòng ấm áp, nhích lại gần Lăng Tiêu cũng nhắm mắt lại ……

………. **