“Rồi vậy mọi việc đã xong, còn mẹ tìm con có việc gì à.”
Jason phân phối xong công việc cho Jessica với Lorna xong thì lại quay sang hỏi bà Melinda.
Bà Melinda lúc này đã không còn một bộ tràn đầy sát khí như vừa rồi mà đã trưng ra một bộ mặt vạn phần ủy khuất nhìn Jason.
Nhìn thấy gương mặt này Jason lập tức một đầu hắc tuyến. Hắn biết mẹ hắn chuẩn bị vào chế độ diễn viên nữa rồi. Đúng như Jason dự đoán, bà Melinda lập tức vờ khóc một mặt đầy ủy khuất nói với Jason.
“Jason bé bỏng không thích mẹ rồi. Jason ghét mẹ rồi.”
Nghe bà Melinda vờ nhõng nhẽo Jason mặt càng đen, nhưng hắn làm được gì a. ở nhà hắn với ba hắn sợ mẹ hắn vào chế độ diễn viên chỉ xếp thứ hai. Còn thứ nhất thì chắc chắn là cả mẹ hắn và Emma cùng lúc vào chế độ diễn viên.
“Dạ dạ, con xin lỗi, con không có ghét mẹ.” Jason chỉ biết giương cờ trắng đầu hàng. Hắn chỉ có thể đứng dậy khoanh tay hướng bà Melinda xin lỗi.
Với Jason có một người mẹ ba mươi sáu tuổi nhưng tâm hồn chỉ vỏn vẹn mười hai mười ba tuổi là vừa vui vừa sầu. Vui là khi thấy bố hắn bất lực trước mẹ hắn. Sầu là khi người bất lực đầu hàng lại là hắn.
“Vậy con nấu một bữa cơm xin lỗi đi.” Bà Melinda liền một mặt đạt được mục đích nhìn Jason.
Mà Jason ngoài đồng ý thì biết làm gì bây giờ. Nhưng đám người đang nghe lén ngoài cửa không giống hắn vậy bình tĩnh. Nhất là Peter và Gwen, hai người biểu lộ là đặc sắc nhất. Cùng là người quen biết Jason lâu nhất, Peter thì ba năm, còn Gwen ít hơn nhưng cũng gần hai năm. Đây là lần đầu tiên hai người gặp Jason một mặt bất đắc dĩ như thế. Phải biết tuy cái tính tình Jason là kiểu vừa vui vẻ hòa đồng lại có chút lười biếng nhưng hắn rất ít khi bị ăn quả đắng như thế. Jason ăn thiệt thòi trong suy nghĩ của hai người họ tuy không đến mức không thể nhưng phải hao hết một phen công phu thì may ra. Nhưng mà bà Melinda thì siêu nhanh gọn, vẻn vẹn hai câu nói Jason trực tiếp đầu hàng.
Gwen thì so Peter suy nghĩ nhiều hơn một chút, cô nàng cơ hồ nhớ lại hôm qua khi mình làm nũng thời điểm Jason hình như cũng trực tiếp thỏa hiệp. Nghĩ đến đây Gwen hai mắt sáng lên mà Jason thì chẳng biết hắn lại có thêm một khắc tinh.
Jason sau khi giơ cờ đầu hàng thì cũng chuẩn bị đi xuống bếp nấu ăn, bà Melinda thì một mặt đắc thắng tươi cười ngồi trên sô pha.
Đám người bao gồm cả Gwen và Peter thì rất hiếu kì về việc Jason nấu nướng. Ở đây người thì Peter là quen biết Jason lâu nhất, nhưng hắn cũng chưa một lần thấy Jason nấu ăn nên cực kì tò mò.
Đây cũng không quái được Peter, về cơ bản là do Jason rất ít khi nấu cho người khác ăn. Ngoài gia đình hắn ra thì e rằng chỉ có người dạy hắn là bác Lâm mới biết tay nghề của hắn đạt đến ngưỡng nào.
Mọi người thì một mặt hiếu kì, mà trong bếp từng thanh âm xèo xèo vang lên theo đó là một mùi hương thoang thoảng như đầy mê ly khiến đám người đều không tự chủ được mà nuốt ngụm nước bọt. Tầm hai mươi phút sau thì thanh âm của Jason vang lên.
“Vào đi, Wanda đi gọi Pietro đi, ngoài ra thì hai người vô đây phụ đem đồ ăn ra ăn chung đi này.”
Jason lúc vừa vào bếp thì đã nhìn qua đồng hồ thấy được đã là giờ cơm trưa nên hắn trực tiếp nấu cho đám người ăn chung luôn, còn vì sao biết đám người núp gần đó thì quá đơn giản với hắn. Haki quan sát cũng không phải để trưng cho đẹp.
Jason cũng không nấu gì quá cầu kì. Trên bàn chỉ là một món ăn chính, một món kèm theo và một phần canh ăn kèm mà thôi. Hắn ban đầu dự định nấu món Ý nhưng trong nhà lại hết sạch mỳ nên hắn chọn nấu cơm cà ri của người nhật thêm miếng thịt chiên hamburger thêm chén canh miso vừa ngon lại nhanh gọn.
Đám người ngồi trước đĩa cơm nhìn tới nhìn lui. Jason nhìn cái biểu hiện này thì thừa biết đám này chưa ăn cà ri nhật bao giờ rồi. Cũng không trách được bọn hò, dù gì trước đây hơn nữa trong số họ gia cảnh không dư giả gì. Còn Gwen thì lại là gia đinh kiểu mỹ tiêu chuẩn nên ít khi nghe qua món này. Daisy với Jessica thì hắn không rõ.
Thấy đám người ngạc nhiên Jason chỉ cười rồi ăn phần của mình. Mà bà Melinda thì lại cười hiền hòa nói.
“Mấy đứa ăn thử đi, tài nấu ăn của Jason không so với đầu bếp hàng đầu kém đâu.”
Nghe bà Melinda nói đám người cũng rục rịch ăn thử, người khác thì cảm thấy bà Melinda sẽ không chọc ghẹo bọn họ. Còn Peter và Gwen thì hiểu bà Melinda chắc chắn đánh giá cực kì công tâm, nếu nói Tony Stark là chục tỷ phú ông thì nhà Jason cũng chẳng kém đi đâu. Mà ngồi trước mặt mọi người ở đây cười hiền hòa lại là cái trăm triệu tự thân phú bà chứ chẳng đùa. Nhưng Jason thì luôn một bộ chẳng quan tâm bố mẹ có bao nhiêu tiền. Cái này chẳng quái được Jason, ở cái thế giới hỡi tí là thần tiên đánh nhau, hủy diệt thế giới còn không thì là người ngoài hành tinh xâm chiếm này thì trừ khi như Tony nắm giữ tài chính kèm theo đó là một đầu khác người trí thông minh ra thì có tiền không đều vô dụng.