Chương 20: Những Năm Tháng Ở Marvel

“Đinh. Hồi túc chủ giảm giá là do túc chủ mở ra được chủ thiết bị. Ở đây là Gokai Mobilate nên được giảm 40%. Còn Go buster mà kí chủ mua hệ thống dựa theo nhu cầu của kí chủ nên chỉ mua dạng căn bản không có chế độ Power up nên giá sẽ rẻ hơn.”

“À” Nghe hệ thống giải đáp Jason có chút ngạc nhiên. Hệ thống này trí năng không kém nha.

“Đinh. Hệ thống yêu cầu kí chủ nên đổi một thiết bị để có thể liên kết tốt hơn với hệ thống.”

Jason hiện tại chỉ có một từ để miêu tả đó là “trực tiếp hóa đá” hệ thống mi có cần phải chạy KPI lộ liễu vậy không.

“Để sau đi” Jason trực tiếp từ chối hệ thống. Hắn liền lấy ra từ trong hệ thống một cái hộp màu đen nhỏ. Cái này khiến cho đứng cạnh đó Gwen không khỏi hiếu kì mà nhìn sang. Chỉ thấy Jason đeo cái hộp màu đen kia lên phía trước vai trái. Bỗng Jason ấn vào trên cái hộp đen.

Bíp!

Một thanh âm vang lên, sau đó ngay trước cái hộp màu đen xuất hiện một cái máy ảnh nhìn mười phần công nghệ cao. Cái máy ảnh đó chính là Ichigan Buster. Món đồ chơi chuyên dụng của ba chiến binh gốc trong đội hình Go Buster. Hắn đổi cái này là vì máy ảnh này có chế độ quét vật thể rất tiện cho việc mô phòng lại hiện trường cũng như các vết tích nhỏ. Còn vì sao đổi thêm Bat Shot thì đơn giản vì đồ chơi đó có thể tự động bay và chụp, so với taka candroid thì tiện hơn nhiều, taka candroid cần thiết bị trung gian để quan sát phù hợp với việc giám sát và theo dõi hơn.

Jason cũng không nhiều lời mà cầm lấy Ichigan Buster liên tục chụp ảnh, vừa chụp đồng thời cũng khởi động cả chế độ quét khu vực xung quanh. Sau một hồi hí hoáy chụp hình rồi lại lụm lặt vỏ đạn Jason mới hướng về phía Gwen nói.

“ Đi thôi, về nhà.”

“ Được rồi quý ngài thám tử.” Gwen cũng đáp lại Jason nhưng giọng điệu như có chút khó chịu. Không trách được Gwen, ai lại để con gái người ta đứng đợi gần 10 phút chỉ để chụp hình một cái hiện trường nổ súng mà không tức giận cho được.

“Ách” Jason nhất thời có chút lúng túng. Hắn vừa rồi thật sự hơi chú tâm quá vào việc kiểm tra hiện trường.

“Cái xác đó tính như nào ?” Gwen nhìn sang xác người đàn ông hỏi. Nàng dù gì cũng mới là nữ sinh 16 17 tuổi thôi thấy người chết đã không chịu được rồi huống hồ còn là chết ngay trước mắt nàng. Jason cũng biết gwen muốn giúp người đàn ông đó an táng nhưng hắn cảm thấy vẫn không nên chạm vào tốt hơn, kẻo lại bị cảnh sát làm phiền.

“Để tớ gọi cho cảnh sát vậy.” nói xong Jason từ không gian lấy ra mobilate bấm 911. Gwen lại nhìn có chút sững sờ. Nàng biết Jason có một cái điện thoại nhưng không phải cái này. Nàng cũng nghi hoặc vì sao không dùng điện thoại kia nhưng nàng cố nhịn không nói ra.

“Đi thôi” Jason tắt máy sau đó lại dắt tay Gwen lên xe đậu bên kia đường. Hai người cũng từ từ rời đi.

Đi không bao lâu Jason nghe được tiếng còi cảnh sát vang lên phía sau lưng hắn biết là cảnh sát đã đến nhưng cũng không có tâm tình gì đặc biệt. Hắn giờ phút này chỉ muốn đưa Gwen về nhà rồi hảo hảo đi tinh luyện thử chakra. Dù sao hôm nay hắn cảm thấy tuy bọc thép bảo vệ hắn không dễ bị đạn kích bị thương nhưng thân thể hắn vẫn chưa đủ mạnh với lại hắn còn quá bị động trong chiến đấu.

“Thắc mắc lắm phải không?” Jason lên tiếng làm cho ngồi một bên tâm tình không tốt Gwen nhất thời sững sờ.

“Cậu muốn hỏi gì đó mà phải không. Cứ nói đi.” Jason cũng không đợi Gwen lên tiếng mà trực tiếp nói.

“Tớ chỉ cảm thấy bản thân có chút vô dụng thôi.” Gwen thanh âm rất nhỏ, dường như nói ra điều này khiến cô nàng mất hết dũng khí vậy.

“Tại sao?” nhất thời tới lượt Jason một mặt ngơ ngác.

“Tớ tự ý đem bản thân vào nguy hiểm, tớ còn làm vướng tay vướng chân cậu lúc cậu đang chiến đấu nữa.” nói đến đây thanh âm của cô nàng ngày càng nhỏ. Nhưng Jason lại không chút nào để ý mà cười haha lên.

“ha ha, tớ còn tưởng vì sao. Gwen học bá của chúng ta cũng có lúc tự ti, hahaha.” Jason cười làm cho Gwen đầu càng cuối thấp, có thể thấy cô nàng có chút ngượng ngùng.

“ Cậu là thiên tài Gwen à nhưng đó là học bá thiên tài không phải võ thuật đại sư hay lính đặc chủng, cậu giỏi ở việc tìm hiểu và phát minh chứ không phải đấm đấm đá đá.

Tớ thì ngược lại tớ lại giỏi quyên cước mà không giỏi học cái đống kiến thức trên lớp kia. Ai cũng có điểm mạnh cả. Nếu cậu mà đấm đá không thua gì tớ thì tớ khác gì thất nghiệp.”

Nghe Jason một màn diễn thuyết về ưu khuyết điểm Gwen nhất thời có lại sự tự tin, cô nàng liền quay sang Jason hỏi.

“Jason Khai thật cho tớ cái bộ trang phục đó là sao? Rồi cả việc biến ra cái mánh ảnh là như nào ?”

Một loạt câu hỏi khiến cho Jason trực tiếp mộng. Hắn nhất thời không biết trả lười như nào. Không lẻ nói mình là người xuyên việt được hệ thống. Hắn đành qua loa đại ra một câu truyện.

“tớ cũng không rõ chúng là cái gì cả tớ chỉ vô tình nhặt được nên sử dụng mà thôi. Tớ dù gì là cái học tra, sao mà biết nhiều thứ công nghệ như vậy.”

Nghe Jason qua loa cho có lệ Gwen cũng không truy hỏi thêm. Nàng biết ai cũng có bí mật của riêng mình.

Sau một hồi lái xe cả hai cuối cùng cũng về đến trước nhà Gwen. Cả hai còn chưa kịp ấn chuông thì một thân ảnh vụt ra ôm chầm lấy hai người.

“Gwen cả Jason nữa hải đứa không sao chứ?” Bà Helen liên tục hỏi, mắt thì lại liên tục nhìn xem hai người xem cả hai có bị thương ở chỗ nào hay không.

“An toàn là tốt rồi.” ông George đi ra với một gương mặt hiền từ nhìn Gwen. Nhưng không được vài giây thì trực tiếp nhìn sang Jason với một gương mặt như bị Jason khất nợ vài triệu vậy.

“Đi theo ta” Không đợi Jason kịp phản ứng bất cứ điều gì thì hắn lại bị kéo đi nói chuyện riêng lần thứ 2.

“Việc gì xảy ra?” vừa kéo Jason ra không xa ông George liền một mặt nghiêm túc nhìn Jason hỏi. Jason không còn cách nào bèn kể mọi thứ lúc đi xem phim. Tất nhiên là phiên bản do hắn và Gwen bịa ra lúc còn trên xe rồi. Cả hai đều quyết định chỉ nói bản thân lúc ra về nghe thấy tiếng súng nên sợ thôi.

“Ồ! Vậy về đi.” Ông George một mặt vô biểu tình nói ra. Xong ông ấy lại hướng về phía bà Helen nói thêm “Mẹ nó ở nhà với con đi tôi phải lên trụ sở đây, thật phiền mà”. dứt lời ông cũng không cho Jason kịp định hình chuyện đang xảy ra mà một mạch đi xuống gara lấy xe lái đi. Jason cũng không biết nói gì thêm mà hướng xe về phía nhà mình chạy đi.