Jason vừa lui về sau thì tên trung niên áo đen liền ngay lập hướng Jason tung ra một cước thẳng phía bụng khiến Jason nhất thời không cẩn thận mà bị đá lùi lại.
"Lực đạo gì thế này." Jason không khỏi kinh hô. Lực của cú đá này ít cũng phải 6-700 kg chứ chẳng đùa. Jason không khỏi trở nên nghiêm túc hơn. Hắn có thể thấy được tên trước mắt cũng không phải thứ đầu đường xó chợ gì.
" Tìm chỗ ẩn nấp đi tên này không bình thường." Jason hướng Gwen lên tiếng. Nghe thế Gwen cũng không chút chần chờ mà tìm một góc trốn vào. Nàng cũng nhìn ra được tên trung niên áo đen kia cũng không phải phổ thông lưu manh.
Trong lúc Jason không để ý thì tên trung niên áo đen đã hướng súng về phía Gwen.
Keng!
“Ây, đừng nhầm mục tiêu chứ đối thủ của ngươi là ta cơ mà.” Thấy trung niên áo đen có ý định bắn Gwen Jason liền ngay lập tức dùng Kakumaru chém về phía tay cầm thương của tên kia, nhưng tên áo đen ngay lập tức rút tay lại khiến Jason chỉ chém vào bộ phận giảm thanh.
Phanh!
Lần này Jason cũng không chút nhân nhượng mà rút ra kakulaser bắn về phía tay của tên áo đen khiến hắn không thể không vứt bỏ khẩu súng trên tay. Kakulaser tuy chỉ là vũ khí cá nhân nhưng nó lại sử dụng đạn năng lượng photon được tích tụ trực tiếp từ không khí nên uy lực của nó cũng không phải dạng vừa. Chỉ cần nhìn khẩu súng nằm trên mặt đất là biết, nó gần như biến dạng đến mức không thể khôi phục chỉ sau một phát bắn. Tên trung niên áo đen ngay lập tức lùi lại, Jason ngay lập tức lao đến dự định chém vào xương sườn của tên áo đen. Do không có ý định giết tên này nên Jason trong toàn bộ quá trìn đều không dùng lưỡi kiếm mà dùng sống kiếm. Nhưng điều khiến hắn không ngờ được là tên trước mắt lại có thể tránh được đòn này. Tên áo đen lập tức rút ra một khẩu súng khác chỉ thẳng vào giữa đầu của Jason. Jason có thể nhìn thấy rõ ràng trước mắt hắn là một nòng súng đen óng lạnh lẽo đến rợn người.
Phanh! Phanh! Phanh!
Một loạt đạn hướng Jason bắn đến khiến Jason không thể không cố gắng tránh né. Dù đã tránh thành công nhưng Jason cũng bị chấn động đến có chút đau. Ngay lúc Jason vừa né tránh loạt đạn thì tên áo đen lập tức ném một thứ màu đen phía Jason. Ngay lúc có ý định tránh né thì Jason bỗng nhớ ra phía sau hắn không xa chính là chỗ Gwen đang ẩn núp.
“Nằm xuống.” Jason ngay lập tức dùng hết tốc độ lao về phía Gwen đang trốn rồi ôm cô nàng nằm xuống đất.
Bang!
Một thanh âm cực lớn vang lên kèm theo đó là một đoàn ánh sáng chói lóa xuất hiện trước mắt hai người. Jason thì không bị ảnh hưởng quá nhiều do mặt nạ có khả năng bảo vệ khỏi những âm thanh và ánh sáng với cường độ quá lớn. Nhưng Gwen thì không như thế, cô nàng chỉ có mỗi Jason ngăn chặn tia sáng còn tai của cô nàng trong nhất thồi gần như không nghe thấy gì.
Phanh! Phanh!
Tiếng súng vang lên phía sau lưng Jason khiến hắn không khỏi quay lại nhìn thì hắn chẳng thấy tên áo đen kia ở đâu. Thứ còn lại duy nhất chỉ là chàng thanh niên đang nằm thoi thóp cách đó không xa.
“Này anh trai, anh cố gắng lên.” Jason thấy thế liền thả Gwen ra mà chạy về phía nam thanh niên, cố gắng đánh thức cậu ta.
“412” Nam thanh niên cũng không đáp lại Jason mà lại nói ra một hàng số khó hiểu. Rồi lập tức ngất xỉu. Thấy thế Jason cố gắng kiểm tra nhịp tim của anh ta nhưng hắn sững sờ phát hiện người này đã ngưng thở.
“Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ: bí ẩn con số 412.”
Nhiệm vụ: bí ẩn con số 412
Nội dung: tìm hiểu bí ẩn về con số 412.
Lúc này hệ thống thanh âm lại vang lên khiến Jason trở nên nghi hoặc về bí ẩn phía sau. Nhưng Jason cũng không muốn tốn thời gian suy nghĩ quá nhiều mà hướng Gwen đi đến.
“Này Gwen, cậu có vấn đề gì không?” Jason không khỏi ân cân hỏi thăm Gwen. Lần này thật sự hắn cảm thất rất áy náy. Nếu hắn không để cô nàng lại một mình e rằng cũng không có sự việc như bây giờ.
“Tớ không sao, không cần lo lắng như thế.” Gwen lúc này cũng khôi phục lại thính giác một mặt mỉm cười hướng Jason đáp lại. Điều này cũng khiến Jason nhất thời an tâm. Hắn cũng không do dự mà giải trừ biến thân.
“Này Jason, chuyện này là sao?”
“Tên áo đen đó à? Tớ cũng không rõ.” Jason gương mặt khó hiểu đáp lại Gwen. Cái kiểu hỏi không đầu không đuôi này khiến hắn nhất thời không biết đáp thế nào cho đúng.
“Không, không, là cậu cơ. Cái bộ trang phục đấy là gì? Lại còn có thể chống đạn? Sao lúc này nó lại biến mất?…” Gwen làm một hơi ba ngàn câu hỏi vì sao làm Jason có chút choáng. Hắn biết cô nàng sẽ hỏi bản thân nhưng hỏi với cái tốc độ này thì hắn cũng không biết trả lời cái nào trước cả.
“Khoan, dừng lại tí. Một hồi lên xe rồi tớ nói cho cậu sau.” Jason lập tức ngắt lời Gwen. Hắn dự định thu thập thông tin về việc này nên liền lấy ra điện thoại cá nhân chụp ảnh. Nhưng hắn chợt nhớ nay mới năm 2010, dù cho marvel thế giới có công nghệ phát triển xịn xò như nào thì cái đám tầng dưới như bọn họ cũng không khác trong thế giới cũ là bao nhiêu. Cái điện thoai camera chưa đến 5 MP của hắn dù có chụp hình được thì trong cái điều kiện tối như đêm 30 này thì đừng nói điều tra dấu vết, đến thấy rõ tấm hình liền thành cái vấn đề với hắn. Thấy thế Jason liền quay sang hệ thống.
“Hệ thống có thiết bị chụp ảnh hay gì không?”
Vừa hỏi xong thì trước mặt Jason hiện ra một tấm bảng chứa một lượng lớn các thiết bị chụp ảnh đến từ Kamen rider thế giới cũng như Super sentai thế giới khiến hắn nhất thời không biết mua gì cho hảo.
Lướt tới lướt lui một hồi Jason cũng đưa ra quyết định.
“ Hệ thống trực tiếp trao đổi Go Buster, thêm Bat shot và Bat memory luôn đi” Jason hướng hệ thống ra lệnh.
“Đinh! Hoàn tất trao đổi. Go Buster ranger key hình thái cơ bản thông qua giảm giá còn 3000 tích phân, BatShot kèm Memory giá 1500 tích phân. Tổng 4500 tích phần. Kí chủ còn lại 7900 tích phân.”
“Ặc” nhìn thấy số tích phân Jason có chút đau lòng. Nhưng hắn lại có chút kì lạ. Hắn nhớ giá Go Buster hình như tận 1 vạn tích phân lận mà.