Chương 15: Những Năm Tháng Ở Marvel

Sau một hồi lâu thì hệ thống cũng đã hoàn thành cải tạo ra một cái căn cứ ngầm. Nhưng nhìn thấy hệ thống biểu thị thanh tiến độ là 100% khiến Jason có chút nghi ngờ, vì nãy giờ hắn vẫn đứng ở đây nhưng không có gì diễn ra cả.

“Đinh. Kí chủ có thể đi lên phòng của bản thân xem thử.” Hệ thống thanh âm không nhanh không chậm vang lên khiến Jason càng thêm nghi ngờ. Hắn làm gì có phòng cá nhân ở nhà này. Hắn còn chưa chuyển vào đây mà, đến cửa hằng cũng chỉ vừa dọn dẹp sơ qua.

“Đinh. Kí chủ có thể lên tầng hai là có thể thấy.” Hệ thống thanh âm lại vang lên.

Nghe thế Jason cũng từ từ đi lên trên lầu. Hắn có chút ngạc nhiên. Nguyên bản căn phòng trống không ở lầu 2 và lầu ba bây giờ đã đầy ấp các nội thất dùng cho sinh hoạt khiến Jason không khỏi ngây người. Giờ đây căn nhà của hắn đã ra dáng một căn nhà đầy đủ tiện nghi, thậm chí có chút cảm giác khoa huyễn trong đó.

Mở cửa đi vào căn phòng của mình Jason cũng khá ngạc nhiên khi đây là một căn phòng vô cùng gọn gàng. Tuy có chút đơn giản nhưng lại không thiếu một thứ gì. Nhưng hắn phát hiện một việc là hệ thống bảo hắn vào trong phòng sẽ thấy được lối vào nhưng giờ đây hắn chỉ thấy một căn phòng bình thường không thể bình thường hơn. Hắn không ngừng ngắm tới ngắm lui vẫn không thấy bất cứ điểm nào đặc biệt đành hỏi hệ thống.

“Hệ thống, ngươi nói chỗ vào căn cứ là sao?”

“Đinh. Kí chủ trực tiếp tiến lại gần chỗ tivi rồi giơ tay lên là được.” Hệ thống không nhan không chậm hồi phục lại Jason.

Nghe hệ thống nói thế Jason cũng có chút hồ nghi mà tiến về phía chiếc tivi ở giữa phòng. Hắn vừa hướng tivi giơ tay lên liền thấy trên tay hắn hiện lên một cái biểu tượng kì lạ, nhìn biểu tượng trong đầu Jason hiện ra một loạt hình ảnh, mãi một lúc sau hắn mới phát hiện cái biểu tượng này giống một cái đầu, còn cụ thể là đầu gì thì Jason chỉ có thể tự ti nói hắn thật sự không biết. Biểu tượng trên tay Jason vừa sáng lên hắn liền biến mất ngay lập tức. Nếu có người nhìn thấy sẽ cho rằng là ma thuật hay dịch chuyển không gian công nghệ như trong mấy bộ phim khoa học viễn tưởng các loại.

Lúc này thân ảnh Jason hiện ra trong một căn phòng, gọi phòng nhưng lại khiến hắn có chút suy nghĩ đến hang dơi của Batman. Không phải là âm u mà còn ngược lại căn phòng này một mảnh sáng rực tràn đầy khoa học kỹ thuật cảm giác. Jason có thể thấy một gian phòng rộng rãi đầy đủ mọi loại chức năng từ máy tính đến lò rèn đều đủ cả. Lúc này một giọng nữ vang lên bên tai Jason.

“Chủ nhân, chào mừng ngài.” RedQueen lên tiếng chào đón Jason. Jason cũng ngạc nhiên nhìn nhìn ngó ngó mới thấy một hình chiếu ba chiều ở giữa phòng dần hiện ra.

Hình chiếu ba chiều là RedQueen. So với trong kí ức của hắn thì RedQueen này có phần trẻ tuổi và non nớt hơn trong nguyên tác không ít.

“Được rồi RedQueen ngươi cứ lên trên internet tra những thông tin ngươi cần thiết đi, nhân tiện thì giám sát xung quanh nhà luôn.” Jason ra cho Red Queen một đạo mệnh lệnh rồi cũng quay người, ý định rời đi.

“Ặc, Red Queen ngươi biết lối ra ở đâu không.” Jason một mặt ngượng ngùng hỏi Red Queen. Hắn thật sự ngượng ngùng, vì lúc đi vào đây hắn là kiểu dịch chuyển tức thời mà bây giờ hắn lại không biết cách đi ra.

“Hồi chủ nhân, theo trong kho dữ liệu cá nhân thì lối ra có thể thông qua biểu tượng ở trên tường.” Red queen cũng không biểu lộ cảm xúc gì mà trực tiếp hồi đáp.

Jason vừa đi lại gần bức tường thì giơ tay lên. Nhưng không như hắn trong tưởng tượng. Hắn lần này không bị dịch chuyển mà là trước mặt hắn bức tường tách ra hiện ra một cái thang lầu. Lần này Jason thật sự ngớ người. Không phải khoa học kĩ thuật sao, không phải công nghệ dịch chuyển sao, sao bây giờ lại thành công nghệ nguyên thủy thế? Trong đầu Jason bây giờ là ba ngàn câu hỏi vì sao.

“Đinh ban đầu chỉ là cho kí chủ thử nghiệm chức năng dịch chuyển của căn cứ thôi, kí chủ phải nâng cấp căn cứ lên cấp 3 mới mở ra chức năng này. Còn bình thường thì mời kí chủ đi thang bộ vì dịch chuyển cực kì tiêu hao năng lượng.” Hệ thống thanh âm không nhanh không chậm vang lên bên tai Jason.

Giờ lúc này nếu có người nhìn thấy Jason lúc này sẽ thấy mặt hắn lúc này đen không khác gì quý ngài “Mother f”. Hắn dám cam đoan nếu như hệ thống có bản thôn thì chắc chắn đang trốn sau cái màn hình đó cười trộm hắn.

Jason cũng không muốn so đo với hệ thống vì hắn biết hắn hiện tại mà không đi chắc chắn sẽ trễ giờ hẹn với cô nàng kia. Jason nhanh chóng một đường bắt xe về tới nhà hắn.

Không lâu sau.

Gwen lúc này đang trong nhà chuẩn bị đi ra cửa thì một thân ảnh nam tính ngăn chặn trước mặt nàng làm cho Gwen nhất thời giật nảy cả mình.

“Cha người đừng có vô thanh vô tức xuất hiện như vậy không.” Gwen đối trước mặt nam trung niên nói.

“Tối thế này rồi con định đi đâu ?” Nam nhân trung niên cũng không hồi đáp lại Gwen mà trực tiếp dò hỏi.

“Con đi xem phim với bạn tôi.” gương mặt Gwen có chút lãng tránh khi nói câu này. Nhưng động thái nhỏ này sao qua mắt được người đàn ông trước mặt. Nam nhân trung niên tên là George Stacy là New York cảnh sát trưởng đồng thời cũng là bố của Gwen Stacy.

“Ồ! là thằng nhóc đó à?” George Stacy một mặt vô biểu tình hỏi lại gwen một câu làm cho nàng nhất thời á khẩu.

Thấy con gái bị á khẩu đến một câu cũng không nói được George Stacy mới từ từ giản cơ mặt ra. Hắn thật sự cũng không có gì ác cảm với tên nhóc tên Jason đó cả, ngược lại là khác, từ tên nhóc đó hắn thấy đươc một tên nhóc chính trực thích giúp đỡ người khác, lại tính tình có chút trẻ con nhưng lại không bồng bột rất hợp ý hắn. Nhưng nói tâm tình hảo cũng không hảo đi nơi nào. Chẳng có người cha nào thấy cải trắng nhà mình trồng có dấu hiệu bị heo ủi đi mà tâm tình tốt được cả.*