Tôi chạy lên phòng , gọi ngay cho Hồng:
- alo ? - Hồng nhấc máy
- ừ , anh Khang đây . Có chuyện gì vậy em ?
- hức hức .... Tao khổ quá Khang ơi , tao chết rồiii ....
Tôi vứt máy ra , hoảng sợ . Điềm tĩnh lại tôi nhấc máy lên thì tôi nghe rõ tiếng hét của Hồng và bác gái . Tiếng ấy kêu lên rõ mồn một trong tai tôi . Tôi điếng người , định cầm xe phóng ngay tới nhà nó nhưng lại sợ thằng Huỳnh doạ , tôi e dè nằm xuống giường run lên từng hồi ...
Tôi không biết tôi đang tham gia vào trò chơi gì đây nữa . Tôi quá sợ rồi ! Chạy ngay tới nhà Hồng , tôi thấy rợn người . Bởi cảnh tượng trước mắt tôi quá rùng rợn . Hồng đã thắt cổ từ lúc nào ! Mắt Hồng cứ nhìn về phía tôi , ánh mắt chỉ có lòng trắng , tay chân mặt tím ngắt , lưỡi lè ra , nước miếng cứ trào ra từng hồi . Bác gái vẫn ngồi đó , mắt lờ đờ . tôi chạy lại an ủi :
- thôi bác , con Hồng nó bị gì bác kể con nghe ?
- thằng Huỳnh , chính nó , chính nó ...
Rồi bác gái khóc . Tôi lại càng điếng người ra . Bình tĩnh lại tôi nói :
- thôi mà bác , chuyện gì cũng qua rồi , con xin bác hãy bình tĩnh nói cho con nghe .
- mày muốn nghe chứ gì , được mày đi theo tao .
Rồi bác đứng dậy , vừa đi vừa đấm ở con tim . Tội nghiệp bác , phải vượt tới 2 cơn sốc một lúc , thật đáng thương ! Bác mở ra cho tôi một đoạn video ngắn và bác bảo :
- đây là video tối hôm qua mà tôi quay được đấy .xem đi !
Camera bắt đầu hoạt động . Đồng hồ chỉ rõ 11g50 . Bỗng tôi nghe thấy tiếng đổ nát . * choeng , choeng * rồi bác gái với Hồng chạy xuống . Trên tay Hồng vẫn cầm điện thoại lúc đó . Đó là cuộc gọi của tôi . Chẳng lẽ hôm qua là tiếng nói của Huỳnh sao ? Tôi xem tiếp , bỗng thấy từ đằng sau lưng bác gái là bóng dáng của một người đàn ông to lớn màu đen xám xịt . Hồng quay lại hét toang , bác gái cũng thế . " đúng là thằng Huỳnh . Huỳnh ơi là Huỳnh ơi , sao con nỡ bỏ mẹ " - tiếng của bác gái kêu to . Rồi bác gái bị Huỳnh kéo vào nhà vệ sinh và đóng cửa . Còn Hồng đứng một mình . Tôi nghe rõ mồn một lời Hồng nói : " em sai rồi , em xin lỗi . Em biết em có lỗi với anh , anh đã chết hãy yên lòng nhắm mắt đi . Em với Hùng không có chuyện j nữa đâu . Chúng em sợ rồi , em xin anh " rồi Hồng hét rất to . Mãi 30" sau , bác gái đập cửa phòng vệ sinh mạnh hơn . Còn Hồng bỗng buộc một sợi dây và trèo lên .....
- xem thế đủ rồi ạ . - tôi nhắm mắt
- sao số tôi khổ thế này hả trời ? Được đúng thằng con trai mà ông trời đã lấy đi mất , giờ còn đứa con dâu ông trời cũng k tha .... Cứu bác với , Khang ơi ...!
Tôi đau đầu . Ôm chặt bác gái tôi sẽ tự nhủ tìm hiểu rõ câu nói của Hồng ...
Tôi xin mượn máy Hồng về . Tra phần tin nhắn tôi thấy ngay Sđt thằng Hùng ở đầu tiên : " không có gì phải lo lắng đâu em , cố gắng lên !" Rồi ba bốn tin nhắn đều như vậy . Tôi ngược trở lại ngày Huỳnh mất . Nó hiện ra một tin nhắn :" xử lý xong , chúng ta phải ăn mừng thôi em nhỉ ?" Và " em đóng giỏi lắm , không hổ danh là người yêu của anh " . Tôi điếng người . Rồi tôi lên facebook search ngay Hùng . Bao nhiêu stt hiện ra . Nào là " cố gắng một chút nữa thôi " , " một chút nữa sẽ đạt được kết quả mình cần " , " rip thằng bạn đời của tôi - Huỳnh " . Rồi tôi bị đập mắt ngay với dòng stt vào đêm Huỳnh chết " ăn nhậu " - with Huỳnh .... Tôi giật mình điếng người trước sự thật bị phanh phui như vậy ...một sự thật quá đau buồn !