Ở nhà chưa được 10" thì Sơn gọi :
- alo ?
- ờ mày gọi tao làm gì thế ?
- đến nhà tao đi ..
Tôi mệt mỏi bước ra khỏi nhà . Đến nhà Sơn , tôi thấy Sơn ngoắt đưa kí hiệu để tôi vào nhà . Tôi hỏi :
- mày làm gì mà kì bí thế ?
- bọn họ đã biết chuyện bà Tư bán cam chết rồi mày ơi . Bộ công an chắc bọn nó đang đi tìm ráo riết , tao sợ lắm !
- chả có gì phải sợ , từ từ bình tĩnh mọi chuyện sẽ ổn thoả cả thôi.
Bỗng có ai đó cộc cộc gõ cửa ở ngoài . Chúng tôi hoảng hốt , Sơn lớn tiếng :
- ai đó ?
- tao nè , bà chủ.
-đợi tí
Sơn chạy ra mở cửa . Bà nhìn thấy chúng tôi , 2 đứa con gái ở chung phòng với đứa con trai bà chép miệng . Tôi định chửi cho bà một trận nhưng con Mai ngăn lại . Bà hỏi :
- nhà mày sao mà hôi thế ? Mùi cam với mùi tanh tanh bốc nồng nặc quá .
- thưa bà , tôi k có thời gian dọn vệ sinh . Nay mai , tôi sẽ dọn cho bà
- tiền điện mày tháng nay là 300k nhé . Còn tiền nước ...
Bỗng có tiếng nước chảy trong phòng vệ sinh cất ra . Chúng tôi giật mình ngoảnh lại. Bà tiến lại gần phòng vệ sinh .. Rồi thằng Sơn và con Mai chặn lại :
- bà làm gì thế ?
- tao nghe có tiếng nước chảy , tránh ra tao vào coi .
Bà cứ nhất quyết đòi vào . Cuối cùng tôi phải ngắt cầu dao . Trời lúc ấy tối mù , tôi hoàn toàn không thể thấy đường . Tôi chạm phải vai của ai đó . Ngửi thấy mùi của Mai , tôi nói khẽ :
- chạy vào tắt nước đi , kẻo bà thấy !
Rồi tôi nghe thấy tiếng nước ngắt hẳn . Tôi mở cầu dao lên , thấy ai cũng ngơ mặt . Tôi nhanh trí nói với bà :
- xin thưa bà về , chúng tôi đã trả tiền cho bà.
Bà ấy đi ra với vẻ mặt sợ hãi , lẩm bẩm thứ gì gì . Tôi ngoảnh lại nói với tụi nó :
- mặt bọn mày gì thế ?
- mày không thấy điều gì ghê tởm à .
- không ?
- vòi nước tự mở ...
- uh , chỉ có vậy thôi sao ?
- và tao thấy có người đứng bên cạnh mày lúc mày ngắt cầu dao sau vòi nước tự động tắt ...
Tôi ngớ người ra :
- thế không phải là Mai à ?
- không , k phải tao - Mai trợn mắt nhìn tôi
Buổi tối ấy , chúng tôi chả đi đâu . Phần vì lo cái xác , phần vì sợ ma . Chúng tôi co quắm người ở nhà . Thằng Sơn mở tivi lên , nghe bản tin thời sự . Thì đập mắt ngay là bản tin bà Tư bị chết và đang ráo riết tìm hung thủ . Có một người dân cho biết rằng đã thấy có một nhóm đua xe , lúc ấy chỉ thấy 2 cái xác nằm trên đường và sau thì không thấy nữa . Người dân khác cho biết là khoảng 11g đêm , thì thấy có một đôi trẻ đi vào giờ này và sau đó đâm vào bà này . Nhưng sau thì k thấy cái xác đâu nữa . Tôi đoán bọn công an sẽ tìm theo dấu vết cứ lần từng quán mà gần đó kiểu gì cũng tìm được hung thủ , chúng tôi sợ lắm !
Tối đó , tôi nằm giữa . Bao nhiêu sự sợ hãi đồ dồn vào tôi . Con Mai bỗng có điện thoại của mẹ nó :
- mày không định về à ? bác mày chết rồi đấy ? Mày có biết k ?
- con biết rồi , mẹ đừng nhắc nữa ? Tìm được hung thủ chưa mẹ - Mai nhìn bọn tôi .
- chưa , mày lo mà về đi ...
Chúng tôi lo đủ đường từ chuyện này đan sang chuyện nọ . Nghĩ đủ thứ chuyện bọn tôi càng thêm sợ .....
Tôi đang ngủ bỗng con Mai đập tôi dậy . Tôi mở mắt và nó chỉ vào phòng vệ sinh . Điện phòng vệ sinh bây giờ mở rồi tắt , mở rồi tắt ... Chúng tôi tim đập thình thịch . Bỗng tôi thấy bóng người mặc áo bà ba đội nón tiến lại gần phía cửa ra vào . Tôi ôm Mai chặt cứng . Rồi tôi thấy ảo ảo mờ mờ . Mắt tôi mờ dần . Nhưng tôi thấy dáng người con gái gãy chân bò ra phía phòng vệ sinh . Bà bò ra rất ghê tởm , tiếng xương rắc rắc từng hồi , máu nhỉ ra từng hồi . Móng tay bà dài ngoằng , bàn chân với bàn tay thì đen thui, cái mặt nó trắng bệch . Tôi nghe thấy tiếng Mai hét lên , rất to , rất to .. Và mắt tôi nhắm lại ......