Chương 11: Tội ác - Tập 1

Đã bao giờ bạn tự hỏi cuộc đời sẽ trốn tránh được thứ gì mình gây ra chưa ? Với tôi , nó luôn luôn là có nhưng hậu quả ra sao thì tôi không dám chắc .....

Tôi là Huyền . Năm nay tôi tròn 20 . Tôi chả học hành gì tất , với tôi sống bằng tiền bố mẹ làm ra là đã quá ok rồi ! Mỗi tối , mỗi sáng , mỗi chiều tôi gọi đám này sang đám nọ đi ăn , đi chơi và sướng nhất là đi phượt . Phượt đối với tôi là thứ gì đó tôi yêu thích lắm , vừa được dạo mát lại vừa tìm được thú vui... Bố mẹ tôi chả bao giờ cai quản được tôi bởi ông bà đi làm , đi công tác . Cứ tính ra là 2 tháng mới về một lần . Tôi cứ ngủ ở nhà đứa này lết sang nhà đứa kia mà ngủ , hiếm lắm mới có bữa ngủ ở nhà ....

Đó là một buổi chiều mưa phùn nhẹ , tôi dắt xe ra ngoài, bà giúp việc tôi hỏi :

- cháu có về ăn cơm không ?

- như thường thôi bác ....

Nói câu thế là bà đã hiểu là tôi k về nhà . Tôi bắt đầu chuyến hành trình . Thằng Sơn là thằng thân nhất của tôi và con Mai cũng thân nốt . Ba chúng tôi Huyền Sơn Mai là cặp ba khá là nổi về vụ phượt . Đi đâu cũng có nhau . Thiếu nhau cái là nhớ ngay ! Hôm nay , chúng tôi quyết định đi ăn sau sẽ hát Kara , rồi sẽ đi phượt . Hẹn nhau ở quán ăn , con Mai nói :

- ê , bữa nào cũng đi phượt , bây rảnh lô* quá !

- thế mày tìm được cái nào vui cho bọn tao ? - tôi lên tiếng

- chả thiếu , hút cỏ , đập đá ,... Thiếu đéo gì thứ vui

- bọn tao cai rồi , có phải đồ tồi như mày đâu ?

- mày im lặng con chó ! Mày sao , Sơn ?

- ờ , tao cũng cai rồi , vả lại tao chả có tiền để hút ... - Sơn nhìn lên Mai

- ôi dào , chán tụi bây quá ! Thế để đó tí tao đi....

-ok

Chúng tôi ăn xong rồi đi kara như lịch trình . Đã tầm 10h , chúng tôi bắt đầu đi lượn . Mai phải tạm biệt chúng tôi .Sơn chở tôi vừa đi vừa nói chuyện . tầm 11g , nó dừng xe lại và nôn . Tôi cười :

- đã k uống đc còn hay làm màu .

- ai bảo tao k uống đc , chỉ là uống nhiều hay ít thôi ...

- hahahaha - tôi cười

Rồi Sơn lên xe tiếp , lúc này cơn men đã lên tận điểm . Nó vặn xe rú như điên , nó chạy tốc độ 85km/h , gió tốc vù vù tôi thoả mãn cơn sung sướng . Bỗng dưng , két ... Rầm . Có cái gì đã đụng vào chúng tôi , tôi bất động nhắm mắt dần dần .......

- ai da , cái đầu .. - tôi tỉnh dậy

Tôi đảo mắt nhìn xung quanh . Xe của chúng tôi bay ra xa , còn Sơn thì đứng ngay ở bên đường . Thấy Sơn mặt ngơ ngác , tôi hỏi :

- có chuyện gì vậy , đi tiếp đi mày ?

- mày nhìn kìa ...

Tôi ngoảnh lại . Tôi hét lớn :

- aaaaaaaa ...

Trước mắt tôi là một cái xác đầy máu , chân bị đứt lìa . Là một bác gái . Đã tầm tuổi trung niên và bán cam .:

- mày ,mày đâm vào bà ấy à ?

- tao k bt nữa ... Giờ làm sao ?

- bả chết rồi , tao k muốn ngồi tù đâu . Giờ mày tính đi , tao k muốn liên quan tới vụ này

- mày giúp tao đi ,. À kéo bả lên qua phòng trọ nhà tao , đặt xác bả trong đó sau tính sau đi

- mày chắc k ?

- tạm thời vậy , nhanh lên !

Tôi bưng bà lên xe máy . Tôi run người đi trên đường mà tim tôi thịch thịch . Mắt bả vẫn mở trừng trừng . Tôi vuốt mãi bà k nhắm mắt. Máu cứ nhỉ nhỉ xuống . Tôi cầm áo bịt lại để máu đỡ chảy xuống đường . Đến nơi , chúng tôi mở cửa đưa bà vào thật nhanh rồi 2 đứa ngồi phịch xuống nhìn nhau và gọi ngay cho con Mai :

- Mai ơi , mày ở đâu . Qua nhà thằng Sơn , nó đâm chết bà bán cam lề đường rồi .

- tao phê quá mày ơi !

- phê phê cái lô* nhà mày . Mày qua đây nhanh lên k là chết cả lũ

- mày đâm mày chết , kéo tao mần chi , đồ chó đẻ !

- tao cần mày , nên tao mới gọi , nhanh lên !

- uh uh . Tao phê quá ...

Tút tút tút . Gập máy xuống tôi bực lên bực xuống . Lòng tôi nóng rực , tim tôi đập thình thịch . Mãi 30" sau con Mai nó mới đến . Nó đi chầm chậm vào và chào chúng tôi . Chúng tôi đã để cái xác trong phòng vệ sinh . Con Mai chạy vào nhìn và nó mở mắt to và bảo :

- bọn mày ơi , đây... Đây là bác tao .