Chương 1: Sau ngày mẹ mất ... Tập 1

Mẹ tôi là một người khá hoàn hảo . Thực sự mà nói , chả ai bằng mẹ tôi . Bà là một người dễ tính , làm công an và nấu ăn rất ngon . Tôi thường coi bà như một vị thánh vậy . Rồi một căn bệnh quái ác đã di căn trong người bà , đó là "ung thư " . Rồi cái hoạt bát không còn , mẹ tôi lại trở nên cằn nhằn và rất hay chửi bới chắc lẽ căn bệnh khiến bà thêm một suy sụp ... Bà rất hay kể cho tôi nhiều chuyện ma , nó khiến tôi khá rùng mình nhưng đáng nhớ nhất là 3 điều bà nói sau khi bà chết . Điều thứ nhất : bà sẽ không hù doạ hay quát nạt bất cứ ai sau khi bà mất . Điều thứ hai : bà sẽ thăm nhà thường xuyên và sẽ không quên chăm sóc người thân thương . Điều thứ ba : bà sẽ khóc nếu bà cần , bà sẽ cười nếu bà thấy cô đơn, và bà sẽ hít lên một cái nếu bà cảm thấy đau đớn ... Đi khám biết bao nhiêu bệnh viện , bác sĩ nào cũng tấc lưỡi bảo bà sẽ chết trong một tháng nữa . Nhưng tháng này có đến 32 ngày , cớ sao chỉ mới 15 ngày bà đã nhắm mắt xuôi tay . Cái chết của bà làm ai cũng đau khổ , bà con hàng xóm đến bố tôi rồi họ hàng của tôi , đáng kể đến nhất là 3 người gì và ông chú của tôi , và đến tôi . Tôi khóc đến sưng mắt hằng đêm , tiếng thút thít của tôi khiến ba tôi thêm quặn lòng , ông bảo sẽ cố nuôi tôi thật tốt và sẽ làm trọn nhiệm vụ là một người cha tốt. Lòng tôi yên phận được chừng nào ....

Rồi 3 ngày của mẹ tôi đã đến , bố thỉnh sư về để làm lễ . Lễ làm được sắp hết , bỗng bát hương từ bàn thờ cùng với di ảnh của mẹ tôi bỗng rớt xuống mâm cơm . Bát hương thì rớt vào tô canh , di ảnh thì rớt vào thức ăn ... Mọi sư ai nấy đều nhanh tay đứng dậy cầm lên thì bỗng dưng một vị sư giật giật liên tục . Mắt ông trợn lên , thấy rõ nguyên lòng trắng , lưỡi với tay thì lượn trên không trung , miệng cứ ú ú ú ,.. Tôi kinh hoàng trợn mắt vì đoán được ngay là nhập vong , tôi lùi ra xa và xem chuyện gì sẽ xảy ra. Vị sư đang nằm bỗng dưng bật dậy cò một chân lên , nhảy và vỗ tay bài hát mà mẹ tôi thường múa trong khi làm nhiệm vụ , ông vừa hát vừa nghiến răng rất mạnh , cho đến khi tôi thấy máu chảy ra từ trong miệng ông cứ thế mà ra rất nhiều nhưng ông vẫn nhảy vòng tròn cò một chân và bắt chúng tôi vỗ tay lên hát ... Rồi ông ngồi phịch xuống , ông im lặng rất lâu ..rất lâu .. 30 phút sau , bố tôi lại gần thì ông sư bỗng nhảy xồm lên người bố tôi , tát ông vài phát rất mạnh , nước dãi cứ chảy ra , ông cứ tát cứ tát và ông rú lên " hận , tao hận , tao hận " và ông khóc , ông trằn bò lên người bố tôi rồi lại khóc ,.. Tiếng khóc vang lên như ai oán . Tôi quá sợ và chạy ngay lên phòng , đóng cửa lại . Cầm máy lên tôi gọi ngay cho thằng bạn tôi - Lâm . Và nó bảo hứa sẽ đến nhà tôi ngay tối nay ..