Chương 26: Đồ Đệ ( Sắc )

Giang Liêu nhìn về phía Diệp Phàm đang đứng giữa hư không nói nhảm, hắn đưa tay vào quần, gãi vài cái rồi lại lười biếng nắm xuống thảm cỏ dày... cuộc sống như vậy thật khoái hoạt, vừa nhắm mắt, hắn liền cảm nhận được một cỗ lực đạo đang đạp thẳng lên ngực.

-"Úi... úi, mẹ nó... đi mà không nhìn đường hả..." Hắn vừa mở mắt ra, một nữ nhân xinh đẹp cùng với tà áo dài màu vàng đậm, có thêu một con rồng năm móng ở giữa áo, eo đeo thanh trường kiếm dài màu đen, gương mặt thanh tú cùng đôi mắt phượng, đôi môi đỏ mọng, cùng với mái tóc đen tuyền phất phơ trong gió, từ người nàng phản phất ngửi thấy mùi hoa bách hợp.

Giang Liêu vừa nhìn thấy nữ nhân, liền cam chịu cho nàng đạp, chỉ là nàng cúi xuống nhìn hắn, đưa tay chạm vào người hắn, thấy hắn vẫn còn sống liền nhìn về phía Diệp Phàm.

-"Sư Tôn." Hắn dùng hai tay tạo thành hình vòng, như muốn khuếch đại âm thanh.

Diệp Phàm thoát ly khỏi suy tư, nhìn về phía hắn, vui vẻ mỉm cười, đạp bước vào trong hư không, đứng trước mặt nữ nhân, Giang Liêu không chịu được nữa, ôm lấy c-c, chạy vào trong tinh thần giới của Diệp Phàm.

-" Triệu Bằng, ngươi sáng tạo công pháp thành công rồi sao?" Hắn nghiêng đầu, nhìn về phía nữ nhân.

Triệu Bằng xoa bộ ngực phẳng lỳ của nàng, nhào vào lòng sư tôn, nắm lấy tay Diệp Phàm đặt lên mông. "Sư tôn ta nhớ người lắm... người có nhớ Bằng nhi hông?"

Diệp Phàm cười nhẹ, lôi từ trong nhục thân giới ra một củ cà rốt, đập thẳng vào đầu nàng, đôi mắt giận dữ, cố nén lửa giận chửi lớn. " Nhớ cái con mẹ ngươi."

Triệu Bằng ôm đầu, nước mắt lưng tròng, ngồi trên nền cỏ mát lạnh, một tay để dưới nền cỏ, tay còn lại xoa lên cục u trên đầu.

-" Sư tôn... sao người lại đánh đồ nhi? người giận đồ như vì không báo trước, mà tới hả?" Nàng chắp tay trước ngực, gương mặt xinh đẹp cùng với bộ dáng nũng nịu như thỏ con, vô cùng đáng yêu.

Chỉ là... Diệp Phàm phun một ngụm nước bọt, lấy chân đạp lên rồi dẫm mạnh nhiều lần, gương mặt anh tuấn lộ ra sự khinh bỉ nồng đậm, tay chắp sau lưng, đứng từ trên cao nhìn xuống nữ nhân.

-"Ta đã nói gì với ngươi? con mẹ ngươi.... làm ơn nam ra nam... nữ ra, à khoan ngươi là nam nên chỉ ra nam thôi." Hắn đưa tay lên xoa cằm, vẻ mặt đăm chiêu.

Triệu Bằng chìa hai tay sang ngang, nhẹ nâng vai, lộ ra biểu cảm ai nào biết, Diệp Phàm thấy vậy mới đá thẳng vào mặt hắn, đạp đầu hắn xuống nền cỏ.

-"Đậu má ngươi... bẩn chết mịa con mắt ta rồi... móc mắt ta ra đi aaa." Hắn đưa tay che lấy mặt gập người lại, mặt hướng lên phía thiên không, đậu má, hắn thật sự sợ hãi cái tên đệ tử biến thái này.

Triệu Bằng đứng dậy, phủi lấy lớp đất, cát dính trên quần áo, nhẹ đưa tay chỉnh lại mái tóc, lôi cái gương ra, tự nhìn vào gương rồi chu mỏ, tự cảm thán mình xinh đẹp.

Diệp Phàm đau đớn, tên đồ đệ rác rưởi này... không ngờ là hắn nhận, ôm lấy ngực, hộc một ngụm máu, đưa mắt nhìn về phía trời cao, tự cảm thán mình đen đủi.

-" À mà sư tôn này, người sắp rời khỏi Lam Huyền ( tinh cầu bọn hắn đang sống ) tinh đúng không?" Triều Bằng cất gương vào trữ vật giới, chắp tay sau lưng, đưa người về phía trước, kém một chút là môi nàng chạm vào môi Diệp Phàm.

Diệp Phàm gật đầu, quay đầu nhìn về phía thiên không, quang cảnh thật hùng vĩ, đứng từ trên đây hắn có thể dễ dàng nhìn thấy đám dân làng đang sinh hoạt, có người nấu ăn, có người giặt giũ, có người đút c-c vào l-n nữ... đậu má tự nhiên làm tình lúc này.

Tà áo dài màu trắng thuần khiết, gương mặt anh tuấn cùng với dáng người oai vệ, đôi đồng tử màu xích huyết cùng mái tóc màu tro đang phất phơ trong gió, khiến hắn thật tiêu sái, suất trần... đó là khi con c-c của hắn không cương cứng vì xem hai vợ chồng kia làm tình.

Hắn có một ý nghĩ vô cùng đê tiện... có nên đè vợ tên đấy xuống cưỡng bức nàng trước mặt nam nhân, hắn lắc mạnh đầu, xóa hết ý nghĩ đê tiện trong đầu, lúc hắn để ý thì, Triệu Bằng đang nhìn con c-c của hắn, tay che miệng cười khúc khích.

-" Sư tôn... đến thúy hoa lâu giải tỏa rồi đi cũng được a, ta chỉ thích nữ thôi... người đừng có suy nghĩ bậy bạ với ta a." Hắn cười đến lộ ra hàm răng trắng bóc, đôi môi đỏ hồng khiến người ta mê luyến, à thì đó là khi hắn không có củ khoai 20cm ở phía dưới.

Diệp Phàm nhẹ mỉm cười... hắn chỉ là muốn cho Triệu Bằng có trò để chọc cười hắn, tình dục sao? hắn đã sớm từ bỏ, đạp bộ vào hư không, tiêu thất bóng hình, Triệu Bằng thấy vậy cũng tiếp bước hắn.

Đứng trước kỹ viện, phía trên cao, có treo một cái bảng lớn " Thúy Hoa Lâu " hắn vừa bước một bước, chưa kịp vào trong thì vô số nữ nhân xinh đẹp đang đứng trước cửa, liền nhào đến hắn, mặt áp sát vào con c-c đang cương cứng đến mức làm cho cái quần của hắn nhô lên một cục.

Bọn nữ nhân tham lam ngửi lấy con c-c của hắn, gương mặt anh tuấn cùng với mái tóc đen óng mượt... ủa khoan đen? à thôi kệ chắc mới đi nhuộm, gương mặt lạnh lùng trong lòng hắn thực sự không có tí dục vọng nào với những nữ nhân này, hắn chỉ muốn cầm c-c đút vào l-n các nàng thôi.

Nữ nhân tham lam cầm lấy dương vật hắn, hôn vào khe giữa, liếm nhẹ một cái, gương mặt lộ ra vẻ dâm dục, mùi hương từ cơ thể nàng càng khiến hắn thêm nứng c-c.

-" Tướng công ~ người có muốn cơ thể của thiếp không~ cái l-n dâm đãng của thiếp đang chờ được phục vụ người." Vừa nói nàng vừa cầm lấy c-c của Diệp Phàm, mặc dù đã qua một lớp vải nhưng con c-c to bự này vẫn nồng nặc mùi nam nhân, thật sự khiến nàng vô cùng kích thích.

Diệp Phàm dụng lực, đem theo 3-4 nữ nhân vào trong một căn phòng của Thúy Hoa lâu, Triệu Bằng thì theo sau lấy linh thạch trả cho đám người, Vừa bước vào trong căn phòng, hắn liền hú hồn... đậu mé không ngờ sư tôn hắn, là một tên cuồng dâm, đám người mặc đồ bó sát, đôi chân thon dài trắng nõn, các nàng đeo tai thỏ, quỳ gối dùng lưỡi liếm láp con c-c Diệp Phàm.

Triệu Bằng vô cùng khinh bỉ những chuyện tình dục này, nên hắn cùng với nữ nhân nhẹ nhàng hơn, treo nàng lên giữa hư không, nhìn cái l-n hồng của nữ nhân, hắn đưa c-c định đút vào... bọn nữ nhân này đều còn trinh nên rất đắt tiền đó, hắn phải hưởng dụng thật đã, bù lại số linh thạch hao tổn.

Diệp Phàm nắm lấy đầu nữ nhân, đè mạnh xuống, cảm thụ con c-c của hắn bị cổ họng nàng nuốt lấy, nàng ta cuộn lưỡi quanh đầu khấc, liếm lấy khe giữa, nhưng Diệp Phàm không bắn, nàng nhíu mày, lưỡi liếm lấy đầu khấc, liên tục để c-c hắn ra vào trong miệng nàng, ngước mắt nhìn về phía hắn, nàng chỉ thấy vẻ mặt lạnh lùng, làm tình với nàng không sướng sao?

Diệp Phàm thở dài, rút c-c khỏi miệng nàng, nhìn thấy gương mặt khó hiểu của nàng, rồi cười nhẹ một cái.

-" Ngươi tên gì? " Gương mặt lạnh lùng cùng với đôi đồng tử màu máu, khiến nàng sợ hãi.

Gương mặt trắng bệch, đôi mắt nhắm nghiền, môi lắp bắp nói. " Tiểu... tiểu nữ tên Tần Vũ Yên."

Diệp Phàm ngồi trên chiếc giường gỗ, đưa mắt nhìn nàng. " Giả nhân? "

Thấy nàng gương mặt càng thêm trắng bệch, khẽ gật đầu, hắn mới thở dài, nhìn về phía Triệu Bằng cùng nữ nhân đang bị nhét tay vào l-n.

-" Đổi gió một tí, số mệnh các nàng đã không tốt... ta không muốn làm cho các nàng khổ thêm, chứ không phải các nàng làm không sướng như phụ nữ đã có chồng a." Hắn mặc lại y phục, rồi đưa tay ném y phục nữ nhân về phía các nàng.

Các nàng thật sự nghi hoặc, giả nhân các nàng vô cùng ti tiện, chưa có một ai thật sự vì các nàng mà thương cảm, các nàng dập đầu về phía Diệp Phàm, bộ y phục thỏ bị kéo căng, khiến l-n các nàng bị kích thích, Diệp Phàm thở dài.

-" Ta sẽ đưa các ngươi đến một nơi khác, từ nay các ngươi được tự do, hơn nữa ta chỉ muốn tặng sừng cho đám người thôi." Hắn cười ranh mãnh, đôi mắt cong lại thành hình lưỡi liềm, môi khẽ nhếch.

Triệu Bằng lau mồ hôi, nhìn về phía Diệp Phàm. " Vậy thì đ-t vợ tên chủ lâu đi sư tôn."

Hắn vốn chỉ muốn đùa giỡn không ngờ, Diệp Phàm lại sáng mắt, bước vào hư không, đứng trước mặt nữ nhân xinh đẹp với bộ ngực hở hang, kém tí là núm vú nàng sẽ lộ ra, đưa mắt khó hiểu nhìn vè phía Diệp Phàm, không biết vì cái gì tên nam nhân này có thể xuống được mật thất.

Nàng thật sự không biết hắn là ai... với tu vi kết đan của nàng, lại không cảm nhận được tồn tại của nam nhân này, chứng tỏ tu vi hắn hơn nàng hoặc hắn có công pháp, nàng không dám làm càng, vì nếu hắn có công pháp ẩn giấu khí tức, thì sẽ không như vậy mà hiện hữu trước mắt nàng, điều này chứng minh, hắn thực lực cường đại.

Nàng nhẹ mở miệng, đôi môi đỏ hồng cùng với làn da trắng trẻo của nữ nhân, cặp ngực to tròn nảy lên một cái, bộ áo bào màu đỏ càng khiến nàng thêm thuận mắt.

-" Tiền bối, người cần ta làm gì?" Nàng cuối đầu xuống, bộ ngực căng tròn bị lộ ra cái núm hồng hào, nàng vẫn âm thầm dò xét thực lực của Diệp Phàm, nếu hắn có sơ xuất nàng sẽ giết chết tên nam nhân này.

-" Chồng ngươi còn bao nhiêu thiếp?" Hắn nhìn về phía nàng chắp tay sau lưng, mấy trò tiểu kĩ này mà muốn qua mắt hắn, thật mộng tưởng, hắn hỏi với vẻ mặt bình thản.

Nàng nhanh chóng trả lời. " Một vợ, sáu thiếp, nhưng hắn yếu sinh lý... c-c thì nhỏ, nên các nàng đều tự thủ dâm cho nhau, hắn còn không đủ sức phá trinh của bọn ta nữa.." vừa nói nàng liền vừa lộ ra vẻ mặt khinh bỉ, tuy nàng rất yêu hắn nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện làm tình, thì nàng lại không thể kiềm chế.

Diệp Phàm gật đầu, dụng lực trói nàng lại, đưa mắt về phía Triệu Bằng, hắn đang sách theo một nam nhân bị đánh bầm dập, gương mặt tái nhợt, mạnh tay ném hắn vào góc tường, gương mặt thảm hại nước mắt chảy đầy mặt, hắn không ngờ hắn cao cao tại thượng, ngày hôm nay lại bị đánh như bọn giả nhân.

Diệp Phàm xé lấy y phục của nàng, đưa tay bóp mạnh lấy bầu vú đến biến dạng, nhét mạnh hai ngón tay vào l-n nàng, hai tay bị trói lại, nhưng phần thân dưới của nàng lại cong lên, nhấp liên tục vào ngón tay Diệp Phàm, nàng cảm nhận được dục vọng tràn trề trong người, nhìn về phía tướng công của nàng, hắn thật đê tiện, nhìn nữ nhân của bản thân bị cưỡng bức vậy mà hắn lại nứng c-c, con c-c nhỏ bé mềm nhũn của hắn khiến nàng vừa thấy đã chán ghét, Diệp Phàm nhét vào miệng nàng một viên đan dược, vừa nuốt vào bụng, không biết vì cái gì l-n của nàng cứ liên tục ra.

-" Ứm... ứm... hàh..hàh." Tiếng rên nhè nhẹ, cùng với tiếng thở dốc của nàng khiến cho Diệp Phàm thật sự thích thú.

L-n nàng như muốn nổ tung, nếu không có con c-c nào đút vào, thì nàng sẽ điên lên mất, khó khăn chồm người dậy, đưa mặt nàng cạ sát vào c-c Diệp Phàm, con c-c to bự cùng với mùi hương của nam nhân khiến nàng thèm khát, cạ c-c của hắn vào mặt nàng tham lam ngửi lấy là không đủ, nàng liếm c-c hắn qua lớp vải dày, nước bọt làm con c-c thêm nứng.

-" Thơm quá... mùi c-c thơm quá... ta muốn ăn c-c... con c-c nhỏ bé của chồng ta là không đủ... hàh... hàh.." Nàng nói những lời dâm dục rồi thở mạnh liên tục vì mùi hương quyến rũ của con c-c to bự.

-" Đừng nói nhảm nữa, con điếm như ngươi chỉ biết nói lời xàm l-n thôi à." Hắn tát vào mặt nàng một cái mạnh, khiến nàng loạng choạng muốn ngã, cố giữ lấy thăng bằng, mặt nàng ngã thẳng vào c-c Diệp Phàm.

Diệp Phàm lôi con c-c ra, nàng như được ban phước liên tục nút lấy c-c hắn, dùng lưỡi liếm xung quanh đầu khấc, hôn nhẹ lên khe giữa, đưa mũi ngửi ngửi mùi của con c-c to bự, thì ra là như vậy sao, thật khác biệt, nàng đưa lưỡi liếm lấy hai hòn bi của hắn, mút lấy nửa quả bi, đưa lưỡi liếm liên tục, cảm nhận được hắn đã cởi dây trói cho nàng.

Nàng dự định giết chết hắn thì, liền vứt ngay đi suy nghĩ đó... một con c-c tuyệt phẩm như này phải ăn no trước đã, nam nhân nhìn thấy nương tử dâm dục của mình như vậy, không cảm thấy ghét bỏ, dây trói đã bị cởi ra, hắn nhẹ lấy c-c ra khỏi quần, cầm con c-c 7cm mềm nhũn ra sục liên tục, cảm giác lúc hắn tra tấn giả nhân thật không giống, mặc dù hắn là giả nhân nhưng huyết mạch và linh hồn đã được làm giả nên hắn đã mặc định bản thân là Việt tộc.

Diệp Phàm thu lại lực đạo, nếu như lúc nảy nàng có ý đồ... thì bây giờ nàng đã nằm dưới 3 lớp đất.

Nam nhân nhìn về phía nương tử, nhìn thấy nàng mân mê con c-c Diệp Phàm, nàng dùng bàn tay trắng trẻo sục lấy con c-c to tướng đầy gân guốc, nàng nhẹ nắn lấy hòn bi của hắn, chịu không nổi nữa, liền thở hồng hộc vài cái, rồi đưa tay banh l-n ra như mời gọi Diệp Phàm.

Hắn đánh mạnh vào cái l-n dâm dục nhiều phát, khiến dâm thủy của nàng không ngừng chảy, cảm thụ sung sướng từ cái l-n truyền tới gương mặt dâm dục của nàng lộ ra vẻ sung sướng, bầu ngực cạ sát mặt đất, nàng dơ hai tay, mỉm cười với tướng công.

-" Tướng công~ con c-c ....ứm....khồng lồ của hắn đã chinh phục ....ứm...được ta rồi.... ứ....từ bây giờ cái l-n dâm dục này sẽ trở thành cái bồn chứa tinh của riêng hắn, hàh... hàh." Nàng lè lưỡi ra, vẻ mặt dâm dục không ngừng bị kích thích khi bị Diệp Phàm đánh mạnh.

Diệp Phàm cuối xuống, đưa lưỡi liếm lấy hột le của nàng, nuốt hết dâm thủy, nút lấy l-n nàng, dùng đầu lưỡi liếm sâu vào bên trong l-n nàng, một tay bóp lấy mông nàng, dùng một ngón tay nhét vào cúc huyệt của nàng, nàng ra liên tục, hắn tham lam nuốt lấy dâm thủy.

-" Con điếm dâm dục này, ngươi có cái l-n thật siêu phẩm, một cái l-n hồng đầy dâm dục như vậy.... có phải ngươi hay nứng tình rồi thủ dâm không hả?" Hắn tét vào mông nàng một cái, nhét ngón cái vào lỗ hậu của nàng, lấy con c-c cạ vào dâm thủy để bôi trơn, đút mạnh vào l-n nàng.

Máu từ cái l-n dâm đãng chảy ra, tiếng rên của một con điếm đã mất trinh, vô cùng kích thích. " Á... ứ... ứm..hàh.. hàh."

-" Á... ứm...ứm...hàh... hàh." Nàng sướng đến mê người, dùng tay che miệng, thở hồng hộc, cái l-n của nàng cứ bóp chặt lấy c-c hắn, hai tay chống lên mặt đất, nàng nhìn về phía nam nhân đáng thương với con c-c nhỏ.

-" Tướng công~ c-c chàng thật ngắn... ta muốn ch-ch với nam nhân này, ta muốn một con c-c to, có thể lấp đầy l-n ta... hàh hàh." Nhìn nàng như vậy hắn mới tiến lại gần, hôn vào môi nàng, đưa nước bọt vào trong miệng nàng, cuộn lấy lưỡi nàng, cắn nhẹ lấy cánh môi hồng, cầm lấy c-c sục càng mạnh, hắn cảm thấy thật kích thích, đút c-c vào miệng nàng, bắn một dòng sữa đặc.

Nhìn nàng mân mê tinh dịch trong họng, hắn vô cùng thích thú, cầm lấy con c-c mềm nhũn muốn cho nó sướng lần nữa, Diệp Phàm nhìn thấy cảnh này chỉ cười nhẹ, rút c-c ra khỏi l-n nàng, nhổ nước bọt vào l-n nàng, cạ đầu khấc vào l-n nàng, cảm thấy độ trơn đã đủ, hắn đánh mạnh vào l-n nàng một cái, đâm mạnh c-c vào l-n nàng, nhấp liên tục.

-" Á... umhứ... nứng quá... ch-ch ta, làm cho cái l-n đĩ điếm của ta sướng đi..." Nàng lè lưỡi ra mắt trợn lên, nói những lời vô cùng dâm dục.

Diệp Phàm đánh mạnh vào mông nàng,cặp mông hồng đào, mềm mại dần chuyển màu, cảm thấy buồn chán Triệu Bằng thoát ly khỏi trạng thái nhập định, hắn lôi con c-c ra, đẩy nam nhân lăn vài vòng dưới mặt đất, đút mạnh con c-c của hắn vào trong miệng nàng, cảm giác bị cưỡng hiếp kích thích đến nàng, l-n nàng không ngừng ra, nước tiểu cùng dâm thủy bất giác hòa làm một liên tục chảy xuống, Diệp Phàm bắn vào trong nàng rồi rút ra đá mạnh vào l-n nàng một cái, khiến nàng ôm lấy âm hộ từ từ gục xuống, nàng banh l-n ra nhấp nhiều lần xuống mặt đất như con điếm nứng tình.

Diệp Phàm, nhét hai ngón tay vào l-n nàng, liên tục thọc mạnh trong l-n nàng, dâm thủy bắn tung tóe, cái l-n nàng khẽ run lên một cái, Triệu Bằng bắn vào trong họng nàng vô số tinh dịch, nàng mân mê tinh dịch của hắn, liếm mút con c-c hắn như muốn lấy hết tinh trùng trong c-c, đưa lưỡi liếm sạch tinh trùng dưới mặt đất, nam nhân nứng c-c đến mức liên tục cạ sát c-c trên mặt đất, nhìn về phía nương tử của mình, hắn lại càng kích thích.

Diệp Phàm đưa nàng ra giữa đường lớn, đám người thấy nàng khỏa thân nút c-c, thì không biết chuyện gì đang xảy ra, nàng nhìn xung quanh, những con c-c đang vì nàng mà nứng, lè lưỡi ra thở hồng hộc như con điếm nứng tình, mong muốn bị đám người nhìn vào l-n, Diệp Phàm để nàng thích làm gì thì làm, nàng banh l-n ra nằm ngửa trên mặt đất, banh cái l-n ra như muốn đám người đút vào, đám người thấy kinh tởm.

Lôi c-c ra tiểu lên mặt nàng, thật dâm dục, nàng liếm nước tiểu trên mặt đất, vì quá nứng tình nàng cứ lăn lộn trong bãi nước tiểu, dùng l-n nhấp liên tục vào bãi nước tiểu, đám người đá vào l-n nàng một cái, rồi nắm lấy hột le, kéo mạnh, nàng ra như xã lũ, đám người đưa lưỡi mút lấy hột le, liếm lấy l-n của nàng, ngay cả lỗ hậu đám người cũng dám liếm, nàng nằm trên cơ thể của nam nhân, hắn đút c-c vào l-n của nàng, nắm lấy bầu vú, nắn mạnh, một người khác thì lấy con c-c đút vào lỗ đ-t nàng, nhấp liên tục, rồi đánh vào mông nàng, con c-c to bự đang chiếm lấy miệng nàng, cứ liên tục ra vào bên trong nàng.

Nàng nằm lăn lộn giữa bãi tinh, nhìn đám người rời đi, vẻ mặt tiếc nuối, nàng liếm sạch đống tinh dịch trên mặt đất, đưa tay thọc vào l-n móc liên tục.

-" Nàng bị vậy là rất đáng." Triệu Bằng nhìn Diệp Phàm, chắp tay sau lưng, vẻ mặt không cảm xúc nói.

Diệp Phàm không nói gì, chỉ nhìn con điếm đang làm những trò dâm dục, nếu như nàng không coi mạng người như cỏ rác, không hành hạ những giả nhân thì đã không phải chịu những việc như này, hắn quay người tiêu thất vào trong hư không.

Triệu Bằng nhìn lên tinh không thở dài một cái, rồi cũng rời đi.