Chương 59: Nữ chính chủ động

Bị Lý Thanh Trạch hỏi như vậy, Liễu Băng Nhi nắm mép váy, nháy đôi mắt to.

Làm cái gì?

Ngươi bắt ta tới đây, muốn làm gì thì ngươi còn không biết sao?

Hu hu.

Liễu Băng Nhi muốn khóc.

Nữ chính hơi mờ nhạt thì ngay cả nhân vật phản diện cũng không thuận mắt sao?

“Cái kia, Lý thiếu, ngươi bắt ta tới đây không phải là muốn làm chuyện kia sao?”

Liễu Băng Nhi nhỏ giọng nói.

Nàng hôm nay không quan tâm gì nữa.

Cái vai nữ chính này ai thích thì làm, nàng không có hứng thú.

Hơn nữa.

Ánh mắt nhìn về phía Lý Thanh Trạch, một đôi mắt to xinh đẹp của Liễu Băng Nhi thoáng qua vẻ cảm xúc.

Bởi vì cho tới nay, nàng là bạn tốt của Bạch Ức Tuyết tất nhiên là thấy Lý Thanh Trạch truy cầu vô số lần với Bạch Ức Tuyết .

Mặc dù dạng truy cầu này dưới cái nhìn của nàng thì có chút điên cuồng cố chấp.

Nhưng kỳ thật, nàng đối với hành động của Lý Thanh Trạch lại có chút xúc động.

Cái này cũng rất dễ lý giải.

Đặt mình vào hoàn cảnh của người khác suy nghĩ một chút, nếu một nam sinh có một cái đỉnh cấp bạch phú mỹ khăng khăng một mực truy cầu hắn, hơn nữa gần như cố chấp.

Hình như, cũng rất khó từ chối a.

Liễu Băng Nhi có đôi khi suy nghĩ, nếu có một người giống như thế này theo đuổi nàng, vậy nàng nhất định sẽ không cô phụ đối phương.

Mà bây giờ.

Người này ngay trước mặt nàng.

Liễu Băng Nhi muốn thoát khỏi vận mệnh của mình.

Một phương diện khác.

Cũng nghĩ "cứu rỗi" Lý Thanh Trạch cứu rỗi.

Bởi vì nàng biết, dựa vào tính tình của Bạch Ức Tuyết nhất định sẽ không đáp ứng hắn .

Cho nên nàng thấy Lý Thanh Trạch cũng có chút đáng thương.

Hơn nữa sau khi biết Lý Thanh Trạch đang tận lực đóng vai nhân vật phản diện, thì lại cảm thấy hắn càng đáng thương hơn nữa.

Nàng phải cải biến......

【 Đừng như vậy.】

Nhìn sắc mặt Liễu Băng Nhi từ thương cảm sau đó chuyển biến thành một vẻ kiên định, Lý Thanh Trạch có chút lộn xộn.

【 Dáng vẻ của ngươi tại sao lại có vẻ giống như chấp nhận số phận thế?】

【 Đợi một chút nữa thôi!】

【 Diệp Thần lập tức liền sẽ đến cứu ngươi!】

May là vào lúc này, Lý Thanh Trạch đột nhiên cảm nhận được bên ngoài gian phòng, Diệp Thần rốt cuộc đã đến.

Cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.

Thế là đứng dậy, hung dữ nắm cằm của Liễu Băng Nhi: “không sai! Ngươi cũng rất tự biết số phận của mình, qua tối hôm nay......”

“Ngô......”

Lý Thanh Trạch đang tận lực đóng vai lấy kịch bản, không nghĩ tới Liễu Băng Nhi đột nhiên nhón chân lên, ôm lấy đầu của hắn rồi dâng đôi môi mềm mại tới .

Đáng giận a!

Đây vẫn là nụ hôn đầu của hắn đấy!

Lý Thanh Trạch rất tức giận.

Nhưng cái cảm giác không muốn buông ra này là cái quỷ gì?

Cả người Lý Thanh Trạch tê.

Thiết lập nhân vật của Liễu Băng Nhi này sụp đổ rồi a.

Không đúng.

Nghiêm túc mà nói thì thiết lập nhân vật của nàng chính là như vậy, cũng không tính là sụp đổ.

Chỉ là trước thời hạn mà thôi.

Vậy bây giờ hắn nên làm như thế nào?

Đẩy Liễu Băng Nhi ra, hình như không phù với thiết lập nhân vật của hắn?

Tiếp tục?

Nhưng nhân vật chính sắp vào rồi a.

Nếu là thấy cảnh này thì chỉ sợ tên nhân vật chính kia giận đến mức xuất huyết não mà chết a.

“Ta đi tắm rửa trước......”

Cũng may lúc này Liễu Băng Nhi chủ động buông lỏng hắn ra.

Sau đó đi về hướng phòng tắm.

Trong phòng tắm, khuôn mặt Liễu Băng Nhi đỏ như máu.

Gia hỏa này cũng không chủ động một chút gì hết, để cho nàng là một nữ hài tử chủ động, da mặt Liễu Băng Nhi vốn là rất mỏng, thật sự là không tiếp tục được nha......

............

Mà giờ khắc này.

Ở ngoài hành lang.

Diệp Thần chau mày nhìn hai cô gái mặc áo đen trước mắt này.

Hắn là một đường đánh thẳng tới đây

Mặc dù hắn bị thương không nhẹ, cộng thêm chân khí hao tổn nghiêm trọng nhưng với mấy người áo đen phổ thông kia thì còn ngăn không được hắn.

Chỉ là.

Diệp Thần không nghĩ tới tại cánh cửa cuối cùng này lại còn có hai người cao thủ.

Nếu như hắn không bị thương thì hai nữ nhân này hắn còn không có để vào mắt.

Nhưng bây giờ.

Sau mấy lần giao chiêu, hắn phát hiện, mình không phải là đối thủ của các nàng .

“Tránh ra!”

Diệp Thần lạnh lùng uy hiếp.

Liễu Băng Nhi là nữ nhân mà hắn coi trọng, bất luận như thế nào hắn đều không muốn nhìn thấy đối phương rơi vào trong tay Lý Thanh Trạch.

“Ngươi không phải là đối thủ của bọn ta, bọn ta cũng không muốn làm khó dễ ngươi, ngươi đi đi!”

Lăng Yên Hàn thản nhiên nhìn Diệp Thần, không lạnh không nhạt nói.

“Nằm mơ giữa ban ngày!”

Diệp Thần nổi giận, hai nữ nhân này cũng dám xem thường hắn!

Nội Kình bắn ra, lại là một đấm hướng về phía Lăng Yên Hàn!

Lăng Yên Hàn nhíu nhíu mày, miễn cưỡng nghiêng người tránh thoát, sau đó xoay người tung một đá, đôi chân dài hung hăng đá vào ngực Diệp Thần!

Phốc phốc ——

Diệp Thần bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc kinh hãi.

Nữ nhân này vậy mà cũng là Nội Kình hậu kỳ!

Hơn nữa vừa rồi lại còn nương tay!

“Ta nói rồi, ngươi không phải là đối thủ của bọn ta!”

Lăng Yên Hàn nhìn chăm chú Diệp Thần, dưới tình huống bình thường, nàng cũng không phải là một người nhân từ nương tay.

Nhưng việc của ngày hôm nay, dù sao các nàng cũng đuối lý.

Cho nên liền nghĩ cho Diệp Thần một con đường chạy.

Lăng Tiêu Tiêu ở một bên cũng mở miệng: “Tiểu tử, tỷ tỷ của ta hảo tâm thả ngươi đi, ngươi cũng đừng cho mặt mũi mà không cần!”

“Không có khả năng, ta hôm nay nhất định phải cứu được Băng nhi!”

Diệp Thần nhéo nhéo quyền, sắc mặt tràn đầy phẫn nộ.

-

-

-

-

Aiza ta nói Diệp Thần này cũng quá thảm rồi

Vừa đánh nhau 3 lần bảy lượt xong qua đây còn bị đánh cho sắp chết nữa. Quá thảm a quá thảm

Nếu bỏ cái tính kiêu ngạo không coi ai ra gì đó đi thì dịch giả ta sẽ lấy Diệp Thần ngươi làm vợ nha😉