Chương 24: Phượng Hoàng, Kì Lân, trùng sinh trước cái chết.

Lông tóc cùng với y phục trên người liền không cánh mà bay, thiếu niên trần truồng hai tay bắt ấn, đôi mắt hắn nhắm nghiền, khóe miệng đôi khi nhếch lên không kêu thành tiếng. Nổi thống khổ do Phượng Hoàng hỏa diễm mang lại đủ để nung chảy sắt thép, khiến một cánh rừng vạn năm trở thành sa mạc khô cằn, đáy biển sôi sục luộc chín biết bao sinh linh tội nghiệp.

Lão yêu quái không hổ danh là tồn tại bất chấp quy luật trời đất, tâm lão vững như chì dù có đang ngồi trong chảo lửa lão vẫn không một tiếng than vãn.

-Phượng Hoàng, ngày lão phu thực lực toàn thịnh ngươi cũng không giết được ta giờ đây chỉ là một chút huyết tinh nho nhỏ mà muốn lão phu bó tay chịu trói. Chỉ một chút nữa thôi, luyện hóa tinh hoa của ngươi cũng chính là lúc ta đây được hồi sinh.

Lão ngũ quang tràn ngập huyết dịch, nhưng điều đó không làm lão quái vật bận tâm thậm chí còn nở nụ cười khiến kẻ khác phải lạnh run. Quả thật như dự đoán, Phượng Hoàng Huyết Tinh dần đi vào yếu thế, thân ảnh tiểu điểu tội nghiệp hư ảo chực chờ tan biến.

Tưởng chừng như mọi việc đã nằm trong tầm kiểm soát thì trên gương mặt lão ngũ quan dị dạng. Ngay tại khoảng khắc quyết định lão thành công khuất phục Phượng Hoàng thì một thân ảnh lục quang lạ lùng không biết từ đâu bay tới đánh bật linh hồn đang chiếm cứ thể xác khiến lão thổ huyết.

-Khốn kiếp…khốn kiếp lão phu chỉ chút nữa thôi là…là…

-Thủy… thủy pháp tắc nồng đậm này súc sinh kia ngươi không thể nào ngươi xuất hiện ở nơi đây a.

Lão điên cuồng gào thét, trên ngực lúc này hoa văn hình thù kì quái trước kia Huỳnh Tảo không thể nào thông hiểu dần được hoàn chỉnh hiện ra. Sừng nai, tai chó, trán lạc đà, mắt quỷ, mũi sư tử, miệng rộng, thân ngựa, chân hươu, đuôi bò đó chính là Kì Lân. Cùng với Phượng Hoàng được xếp vào trong tứ linh thần thú cai quản pháp tắc của sự sống.

-Ngươi chỉ là con kiến hôi nhỏ bé làm sao có thể được hai đại thần thú tụ hội, là ông trời muốn diệt ta a.

Đối với một thần thú Phượng Hoàng lão còn một chút cơ may nhưng khi hai đại thần thú tụ hội, lão yêu quái chỉ đành chấp tay chịu trói.

-A… ta không phục, súc sinh ngươi có tài đức gì mà trên thân lại tồn tại hai đại pháp tắc. Ông trời quá bất công, lão phu đã hao tốn gần vạn năm thọ nguyên mới có thể được ngày hôm nay nhưng Tiểu súc sinh này lại…lại…a…a…a…

Lão hồn thể bị Phượng Hoàng cùng Kì Lân ra tay chấn áp. Thủy hỏa bất dung, hai đại pháp tắc thi nhau thiêu hủy cùng rột rữa, hồn thể lão vốn đã yếu nhớt nay lại càng bị hành hạ không ra hình người. Thanh âm Phượng hót cùng Kì Lân gầm rú như khúc đàn tiễn đưa lão yêu quái đi qua quỷ môn quan.

-TA…KHÔNG…PHỤC…

Tiếng gào thét nghẹn ngào, thân là một chí tôn quyền thế ngút trời, chỉ cần trở tay là dời non lấp biển, hàng vạn sinh linh đều theo sắc mặt lão mà sinh tồn. Không ngờ cuối đời lại kết thúc trên tay một phàm nhân không hơn không kém ở một nơi hang sâu heo hút. Nhưng sự ra đi của một chí tôn không vì vậy mà mất đi sự tôn nghiêm, ngày mà chí tôn ngã xuống đất trời khóc thương, bầu trời nhuộm một màu máu.

-Lão thiên đã rơi huyết lệ, lục địa này lại mất đi một Chí Tôn chưởng khống pháp tắc. Thời thế đã bất ổn không ngờ lại diễn ra cớ sự đau buồn này.

Bên trong hoàng kim cung điện, trung niên nhìn lên trời cao ngao ngán thở một hơi thật dài.

Trước khi tọa hóa lão yêu nhân từ trong hồn thể xuất hiện hai nhân ảnh, màng sương cuốn theo lão tính mạng dần trôi mất để lại cụ thân thể ngất liệm đi. Hai người này không thể là ai khác chính là nhị vị thần tiên tỉ tỉ cách đây mấy ngày bị lão thôn phệ, nay tính mạng không thể giữ nỗi đương nhiên là không còn sức lực tiếp tục cầm cố khiến hai nàng có cơ may toàn mạng.

-Sư tỉ…sư tỉ mau tỉnh lại chúng ta được cứu rồi.

Chấn động khiến thanh thuần mĩ nữ tỉnh giấc, nàng phát hiện bản thân không còn ở bên trong thạch động lúc ban đầu mà cả hai lại đang trôi dạt trên đại dương rộng lớn.

-Hải Âm Kình ra đây.

Nàng vỗ nhẹ túi vải thơm bên người Hải Âm Kình uy nghi phóng lên không, cả người nặng ngàn vạn cân, dài rộng cũng mấy trăm mét mạnh mẽ lao xuống khiến mặt biển vốn tĩnh lặng xuất hiện cực lớn động tĩnh. Sóng thần cao hàng trăm mét làm cho cả một vùng chấn động không thôi.

Thân cá voi giờ đây chính là một tiểu đảo trôi nổi giữa đại dương rộng lớn khác xa hoàn toàn tiểu yêu thú dễ nhìn lúc ban đầu.

Thành thuần mĩ nữ từ sớm đã mang nàng sư tỉ phóng người lên cao, đợi Hải Âm Kình tiếp nước nàng cũng dừng chân trên thân hình đồ sộ này.

-Yên Nhiên là muội, thật sự là muội.

Kiều diễm mĩ nhân tĩnh giấc, chứng kiến nàng tỉ muội bình an vô sự mĩ nữ tay run run vuốt ve nàng mặt ngọc.

-Là muội, chúng ta có lẽ đã thoát khỏi lão hồn thể, tính mạng không còn bị lão thao túng nữa.

Yên Nhiên cũng kinh hỉ không kém, nàng không ngờ rằng nơi thâm sơn cùng cốc này lại ẩn núp một tên Chí Tôn cao cao tại thượng. Chỉ khi nàng bị lão ta bắt giữ liền mới chợt nhận ra thực lực cách biệt nghiêng trời lệch đất. Nhưng kinh hỉ nhất chính là khoảng khắc tính mạng cứ tưởng như đã ô hô ai tai thì tỉ muội hai nàng lại trong đường tơ kẻ tóc thoát được một kiếp.

-Chúng ta có lẽ đã bị giam cầm bên trong một đại kết giới, tỉ không hề cảm nhận được bất kì sinh linh nào quanh đây.

Nàng thận trọng phán đoán, nơi đây quả thật quá kì quái khắp nơi chỉ độc nhất một màu đại dương xanh thẳm, không một mảnh rêu, không một con cá, âm thanh duy nhất cũng chỉ là tiếng sóng nước rì rầm.

-Kết giới? Nếu tỉ nói không sai thì quả nhiên nơi đây bất khả hạng lượng, dù cho bên trong chúng ta tông phái phụ thân muội cũng khó lòng đánh ra rộng lớn kết giới cỡ này.

-Muội không hề tìm thấy mắt trận, dù là Hải Âm Kình cũng không thể nào nghe ra khác lạ âm thanh tất cả dường như đã bị biển sâu vùi lấp.

Mĩ nhân mấy trăm năm lịch luyện, nàng đã thấy qua không ít thứ. Một đại dương biến mất trong một đêm hay không gian túi trữ vật lớn đến mức bỏ vừa vào một tòa đại thành nhưng có lẽ nàng đã thật sự đánh giá thấp nơi đây. Phượng Hoàng cùng Kì Lân chính là song đại kình địch trong ngàn vạn năm qua. Thủy khắc hỏa, hỏa diệm nóng bỏng gặp hải thủy âm hàn song đại nguyên tố đối nghịch cùng đánh vào người yêu lão vô tình tạo ra một tiểu không gian bất định một nữa là biển sâu ngút ngàn, bên kia chính là hỏa diễm vô tình sẵn sàng tàn sát tất thảy sinh linh.