"Có điều... Dường như nó không có tác dụng gì với tôi nha?" Đường Trường Sinh có chút thất vọng nói.
Với Chân Thực Nhãn hắn còn có thể nhận ra các Lĩnh Vực được kích hoạt lúc nào, sự biến đổi của không thời gian. Mặc cho Thánh Vũ chỉ dùng trong 0,1 hay 1s hắn đều nhìn thấu được, thậm chí ngay cả khi nó chuyển động bằng hoặc nhanh hơn thời gian, tất cả đều sẽ bị nhìn thấu. Đồng thời dù không cần sử dụng nó, chỉ cần thông qua bất thường của trận vừa rồi bản thân hắn có thể suy luận ra được.
"Chân Thực Nhãn món đồ chơi này mình ít khi sài nên không khai phá được gì thêm, dù sao không dùng nó thì mình cũng vô địch rồi, dùng thêm nó... Thì làm gì có ai khiến cho mình cảm thấy hứng thú mà đánh nhau?
Chưa kể, nó còn tự động được kích hoạt khi bản thân mình gặp nguy hiểm, hay bị khái niệm, khả năng đặc biệt nào đó nhắm vào. Trở thành một lớp hào quang bao phủ mình, không gì có thể phá được, mọi sát thương vật lí, phép, lời nguyền, hay thậm chí các khái niệm có liên quan đến "Chân Thực" ví dụ như cái chết, thời gian, không gian, cũng không thể nào vượt qua được nó." Đường Trường Sinh chán nản nói.
【1 Tiếng Sau】
Thời gian trôi qua một tiếng, đây là khoảng thời gian dành cho hai tuyển thủ nghĩ ngơi để bắt đầu vào trận chung kết bảng B.
Hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi đều có mặt trên đấu trường, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
Không gian giả lập tiến hành giả lập ra môi trường, nơi đây là một sa mạc hoang vắng.
"Trận đấu bắt đầu!"
Giọng nói Ai của không gian giả lập vang lên.
【30 Phút Sau]
Trận chiến của họ kết thúc, phần thắng rơi vào tay Thánh Vũ. Nó không diễn ra quá căng nên nói là vô cùng nhanh chống, bọn họ đều đã biết về "Bí Kỹ" "Kỹ Năng" của nhau, cho nên sẽ không quá mức ép đối phương bộc lộ ra những gì mình che giấu.
Bởi vì chính họ biết, đối thủ cuối cùng bọn họ phải đối mặt là kẻ nào.
"Trận đấu chung kết bảng B kết thúc! Bây giờ xin mời bảng C tiến vào bên trong đấu trường!" Bạch Đồng lên tiếng.
Các tuyển thủ của Bảng C bao gồm cả Đường Trường Sinh đều xuống dưới đấu trường, chỉ có một người là Hoàng Cực Thiên đang vắng.
Thấy vậy Bạch Đồng liền ra hiệu một vài nhân viên đi tìm đối phương.
Từng trận đấu diễn ra theo từng cặp một, Mục Yên Nhi đối đầu Trần Phàm. Dù sao cũng là thiên tài từ Ma Pháp Đường, không quá năm phút cô ta liền thành công đánh bại đối phương.
Tiếp đó là trận đấu của Lãnh Tiên Nhi cùng Hoàng Cực Thiên. Tuy nhiên, đã trãi qua rất lâu vẫn chưa có sự xuất hiện của đối phương.
Đúng lúc này nhân viên được Bạch Đồng phái tới quay về, hắn nói gì đó vào tai cô khiến khuôn mặt cô lộ ra biểu cảm khó tin, nhưng vẫn nhanh chống chuyển đổi lại bình thường.
Tuy nhiên, nó không thể nào qua khỏi cặp mắt từ Đường Trường Sinh cùng với các khán giả trên khán đài Vip. Riêng những người kia có thể khó hiểu, còn riêng bản thân hắn thì đã biết từ lâu, dù sao cũng do hắn làm ra.
"Hoàng Cực Thiên tuyển thủ gặp vấn đề nên đã rút lui, Lãnh Tiên Nhi tuyển thủ được vào vòng trong." Bạch Đồng gắng gượng cười tuyên bố.
"Hả?" Lãnh Tiên Nhi sững sờ.
Khuôn mặt đẹp của cô lộ ra biểu cảm kinh ngạc, đồng thời cảm thấy vô cùng khó tin. Cho dù là người ngu cũng biết vòng này ảnh hưởng tới tương lai ở lớp Kỳ Tích, đối phương làm sao lại dám từ bỏ.
"Ta hình như... Không để lộ thực lực thật thì phải?" Lãnh Tiên Nhi khẽ nói.
Bản thân nàng đã tự áp chế thực lực của mình, nó ở mức trung bình vô cùng tầm thường khiến người khác không quá để tâm, đối phương làm sao lại sợ mình.
"Trận đấu tiếp theo..."
"Ta đầu hàng!"
Còn chưa để Bạch Đồng có thể tuyên bố, tuyển thủ đối đầu với Đường Trường Sinh là Bạch Minh liền tự động đầu hàng, bản thân hắn biết mình làm gì có cửa đánh với con quái vật này!
"Cái này..." Bạch Đồng có chút ngớ người.
Diễn biến này theo cô nó có chút quá nhanh thì phải, có điều cô cũng không quan tâm nó.
Chiếc màn hình khổng lồ hiện lên hình ảnh ba người Đường Trường Sinh, Lãnh Tiên Nhi, Mục Yên Nhi. Bọn họ bị lật lại mặt sau, tiếp đó bắt đầu xáo trộn rồi chọn một lá bài ngẫu nhiên. Cuối cùng khi lật lại hiện lên hình ảnh Mục Yên Nhi.
"Ta vào vòng trong? Nên nói mình... May mắn nhỉ?!" Mục Yên Nhi có chút bất ngờ nói.
Khi biết được mình chung bảng với Đường Trường Sinh, bản thân Mục Yên Nhi liền từ bỏ cơ hội dành hạng nhất, dù sao cô biết mình đánh không lại đối phương. Còn hạng hai cũng không quá chắc chắn,dù sao cô cũng sợ rằng mình đen gặp phải hắn ngay trận đầu.
"Ta đánh với hắn sao? Đệ Nhất Thiên Tài mà mọi người thường nói?" Lãnh Tiên Nhi có chút bất ngờ nói.
Tuy nhiên, bọn họ không biết điều này do chính Đường Trường Sinh tự tay sắp đặt.
"Lãnh Tiên Nhi, cô ta đang sở hữu thứ đồ chơi gì tự mình che giấu đây? Chỉ mong cô ta có thể khiến mình cảm thấy vui." Đường Trường Sinh tràn đầy mong đợi nói.
Mục Yên Nhi đi lên khán đài để lại trên đấu trường chỉ còn lại hai người Đường Trường Sinh cùng Lãnh Tiên Nhi. Hai người đứng trước mặt đối diện nhau.
Khuôn mặt Lãnh Tiên Nhi lộ ra có chút căng thẳng, trái ngược với cô là Đường Trường Sinh, hắn vô cùng bĩnh tĩnh, khuôn mặt mang theo một nụ cười nhẹ nhàng, tựa như không quá bận tâm.
Không gian giả lập tiến hành giả lập, cả hai được dịch chuyển tiến vào một khu rừng được bao phủ bởi cây cối xung quanh.
"Trận đấu bắt đầu!"
Giọng nói Ai vang lên báo hiệu trận đấu chính thức bắt đầu!