Chương 4: Chênh Lệch

Nhìn thấy sáu người Thánh Nguyệt, Ám Ảnh, Lâm Phong, Huyết Lệ, Tiêu Nguyệt, Nguyệt Trần làm ra bộ dạng liều chết chiến đấu bản thân Cổ Phi Vũ trong đầu hiện lên vô số đấu chấm hỏi, rõ ràng hắn chưa hề nói sẽ lấy mạng họ thì phải?

"Hình như nãy giờ ta chưa làm gì thì phải.... Bọn họ có cần phải làm thế không?"

Cổ Phi Vũ có chút trầm mặc.

Còn chưa để hắn suy nghĩ xong lý do thì bên dưới mặt đất cả sáu người Thánh Nguyệt, Ám Ảnh, Lâm Phong, Huyết Lệ, Tiêu Nguyệt, Nguyệt Trần đồng thời lao về phía hắn.

Thấy cảnh này Cổ Phi Vũ chỉ đành bất lực thở dài nói.

"Bản thân ta là người rất hòa đồng, thân thiện, có điều nếu người khác đã kiếm chuyện không đáp lễ thì không được a."

Chỉ thấy Cổ Phi Vũ búng tay một cái, chỉ thấy trong một cái chớp mắt một quả cầu năng lượng màu đen chỉ bằng một viên bi xuất hiện trên ngón trỏ hắn, tất cả sinh vật bên trong Bôn Lôi Thần Giới ngay tức khắc liền bị đứng im không thể duy chuyển, nói đúng hơn là thời gian đã ngưng lại!

Trong nháy mắt quả cầu năng lượng màu đen trên tay Cổ Phi Vũ bành trướng thôn phệ cả hắn và đám người Thánh Nguyệt! Ngay lúc này đám người Thánh Nguyệt bỗng phát sáng sau đấy trực tiếp biến mất!

Qủa cầu năng lượng màu đen từ trên ngón trỏ hắn bộc phát ra một nguồn năng lượng trực tiếp phá hủy cả Bôn Lôi Thần Giới, hàng chục thần giới xung quanh nhận lấy dư chấn từ nó cũng đồng thời bị phá hủy!

Cổ Phi Vũ đứng giữa vô số thế giới nhìn ngó xung quanh sau đấy chửi một câu.

"Bà mẹ nó lố rồi! Không giết được đứa nào trái lại bản thân còn bay cả chục thế giới!"

Nói xong hắn dùng tay sờ lên trán trấn an bản thân mình, rồi giơ một cánh tay lên xoay một vỏng tròn trên không trung. Cả Hắc Ám Thần Vực lúc này tựa như đều bị hắn khống chế những thế giới khi nãy vừa xóa xổ trực tiếp được phục hồi quay về nguyên vẹn!

Nhìn thấy cảnh này Cổ Phi Vũ hài lòng nói.

"Bản thân vừa sử dụng khả năng của mình để viết lại thực tế giúp cho những Thế Giới xung quanh được tái tạo về nguyên bản, chỉ có Bôn Lôi Thần Giới là không, dù sao mình vốn muốn xóa xổ nó cho rồi dù sao Thần Linh của nó cũng đã mất."

Sau đấy hắn có chút hứng thú nói tiếp.

"Vừa rồi đám nhân loại kia là sử dụng trận pháp gì sao? Xem ra nó có khả năng tự động kích hoạt khi nhận ra nguy hiểm có khả năng giết chết người dùng, có điều nó có thể tự động kích hoạt dù thời gian lúc đó đã ngưng động lại sao? Xem ra lần sao dùng ngưng động thời gian mức độ cao hơn dùng ở mức độ cơ bản như vầy đám nhân loại kia vẫn có khả năng sống sót"

Nói xong Cổ Phi Vũ liền biến mất, nói đúng hơn là hoá thành một đạo ánh sáng quay về bản thể thật tồn tại ở Hắc Ám Thần Giới.

Hắc Ám Thần Giới là một Thế Giới là một chiều không gian nằm vượt trên vô số chiều không gian xếp chồng lên nhau từ ba chiều, bốn, năm, sáu,…Vô số chiều không gian xếp chồng lên nhau nằm bên dưới Hắc Ám Thần Giới không thể đếm được. Nơi đây chính là nơi Hắc Ám Sáng Thế Thần Cổ Phi Vũ cư trú!

Lúc này Cổ Phi Vũ ngồi lên một chiếc ghế màu đen, hai bên tay ghế có điêu khắc hình hai con Thần Long. Tiếp đó ngáp một hơi.

“Bản thân mình dù sao cũng tồn tại ở đỉnh điểm chiều không gian vượt trên vô hạn chiều không gian xếp chồng lên nhau, nếu tự mình hạ giới thì sợ rằng toang mợ nó cả Hắc Ám Thần Vực. Vậy nên liền tạo ra 1 bản thể khác rồi tuỳ ý điều chỉnh nó thành tồn tại bốn chiều cũng đủ tung hoành ở Bôn Lôi Thần Giới một cái chiều không gian ba chiều.”

Quay lại phía đám người Thánh Nguyệt.

Cả sáu người bọn họ được dịch chuyển về Nhân Giới là một thế giới tồn tại bên trong Hắc Ám Thần Vực, nơi đây có thể nói là đại bản doanh của Nhân Tộc!

Cơ thể cả sáu người lúc này chảy mồ hôi khắp người! Ai trong số họ cũng không khỏi sợ hãi trước sức mạnh vừa rồi! Nếu không nhờ có trận pháp dịch chuyển tự động được gắn trên người thì rất có thể bọn họ đã chết rồi!

Thánh Nguyệt gắng gượng đứng dậy nắm chặt tay gào lên.

"Hắc Ám Sáng Thế Thần! Một ngày nào đó ta nhất định sẽ giết ngươi!"

Hôm nay là ngày động trời nhất trong lịch sử của Nhân Tộc! Thánh Nguyệt Phó Đường Chủ Kỵ Sĩ Đường thành công đẫn theo Tổ Đội đánh giết thành công Bôn Lôi Ngưu Thần đứng hạng thứ 96 trong số các Thần Linh của Thần Tộc! Đồng thời cũng là ngày mà nhân loại chứng kiến sức mạnh của kẻ đứng đầu các Thần Linh!

Tuy nhiên Nhân Tộc vẫn không bỏ cuộc! Dù biết cách biệt về sức mạnh lớn đến mức nào nhưng họ cũng không bỏ cuộc! Họ tin rằng một ngày nào đó nhất định có thể lật đổ Thần Tộc khiến Nhân Tộc không còn phải nhận lấy sự áp bức!

20 năm sau

Tại thành Thiên Nguyên đây là một trong các Thành Trì lớn nhất Nhân Giới

Bên trong một căn phòng ngủ tương đối sang trọng, một cậu trai có vẻ ngoài tầm mười hai tuổi trên thân mặc một chiếc áo trắng trên tay cầm một thanh kiếm gỗ đang liên tục luyện tập bên trong căn phòng.

Lúc này cánh cửa bước vào căn phòng được mở ra, một nữ nhân xinh đẹp có vẻ ngoài xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, mặc trên mình một bộ váy màu trắng dùng ánh mắt hiền từ cất giọng nói.

"Thánh Vũ con vẫn chăm chỉ luyện tập như mọi khi nhỉ?"

Nghe được giọng nói này cậu con trai mang tên Thánh Vũ dừng lại, nhìn về phía người phụ nữ đó hay nói đúng hơn là mẫu thân cậu mang tên Vũ Linh.

"Vâng mẫu thân con phải cố gắng luyện tập để có thể trở thành một Kỵ Sĩ tựa như Phụ Thân! Một ngày nào đó đánh bại Thần Tộc!"

Thánh Vũ nắm chặt bàn tay khuôn mặt vẫn còn non nớt nhưng tràn đầy quyết tâm!

Nhìn thấy cảnh tượng này Vũ Linh mỉm cười, nàng nhẹ nhàng tiến tới xoa đầu lấy đứa con trai này của mình.

"Đồ ngốc việc này có phụ thân con lo, chỉ cần con có thể trưỡng thành một cách tốt là mẹ vui rồi, không cần quá cưỡng ép bản thân đâu"

Nghe vậy Thánh Vũ gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

"Vâng con hiểu rồi mẫu thân."

Sau đấy hai mẹ con nắm tay nhau đi ra phòng ăn bắt đầu bữa ăn sáng.