Chương 3: Chúng Thần Chi Chủ

Khi nhìn thấy viên Thần Chi Tâm này trong nhóm người Thánh Nguyệt ai cũng không thể giấu nổi sự kích động, sự vui sướng trong cơ thể họ! Thần đã bị hạ! Bị chính nhân loại mà chúng luôn khinh thường hạ gục!

Cố nén sự vui sướng trong lòng Thánh Nguyệt quát.

"Thần ChI Tâm vẫn còn chưa phá hủy! Thần có thể thông qua Thần Chi Tâm để phục sinh mau phá hủy nó!"

Lời nói của Thánh Nguyệt tựa như cảnh tỉnh bọn họ, đúng vậy Thần Chi Tâm vẫn chưa bị phá hủy Thần vẫn có thể hồi sinh!

Vào chính lúc này viên Thần Chi Tâm từ Bôn Lôi Ngưu Thần bỗng hóa thành một tia sét bay về một hướng khác, thấy vậy đám người Thánh Nguyệt đồng thời đuổi theo.

"Đừng hòng chạy thoát! Lưu Tinh Kiếm Vũ!"

Thánh Nguyệt quát một câu sau đấy cầm chắc thanh kiếm trên tay vẽ một vòng tròn, từ trong vòng tròn đó phóng ra vô số thanh phi kiếm hóa thành một trận mưa kiếm bay về phía viên Thần Chi Tâm. Viên Thần Chi Tâm đấy tựa như có linh trí riêng nó thành công tránh được vô số thanh phi kiếm.

Nhìn thấy cảnh này Thánh Nguyệt lộ ra vẻ bất ngờ nói.

"Vốn tưởng Bôn Lôi Ngưu Thần thuộc dạng Thần không có trí tuệ thì Thần Chi Tâm của dễ dàng bị phá hủy, không ngờ nó cũng có ý thức của riêng mình. Nếu đã vậy phải phong tỏa phạm vi duy chuyển của nó!"

Nghe được lời này Lâm Phong liền nói.

"Nếu vậy thì để ta."

Chỉ thấy Lâm Phong cầm cây quyền trượng gõ nhẹ xuống mặt đất nói.

"Sâm Lâm Trói Buộc!"

Từ bên dưới mặt đất mọc lên hàng trăm sợi dây leo bay về phía viên Thần Chi Tâm, hàng trăm sợi dây leo dưới sự điều khiển từ Lâm Phong nhanh chống trói chặt lấy viên Thần Chi Tâm.

Nắm bắt lấy thời cơ Thánh Nguyệt nhảy lên trời vung ra một nhát kiếm chém ra một nguồn năng lượng màu vàng về phía viên Thần Chi Tâm

"Thánh Long Trảm!"

Nguồn năng lượng đấy ngay tức khắc liền chuyển hóa thành hình dạng một con Kim Long lao về phía viên Thần Chi Tâm nuốt lấy nó rồi phát nổ tạo ra một trận khói buội, chỉ thấy khi lớp khói bụi tản ra thì viên Thần Chi Tâm đã hoàn toàn biến mất!

"Chúng ta làm được rồi!"

Thánh Nguyệt nắm chặt lấy bàn tay gào lên một tiếng

Lúc này cả người Thánh Nguyệt run lên, không phải run vì sợ hãi hay nguyên nhân gì cả mà là run lên vì sự hạnh phúc! Trải qua hàng ngàn năm nay cuối cùng đã có một Thần bị hạ!

Không chỉ riêng gì hắn năm người Ám Ảnh,Lâm Phong,Huyết Lệ,Nguyệt Trần,Tiêu Nguyệt cũng đồng thời run lên vì sự hạnh phúc!

Bầu trời lúc này đã không còn đen tối mà trở thành một bầu trời trong xanh, đám người ngước nhìn bầu trời trong xanh đó nó tựa như hy vọng một ngày Nhân Tộc đánh bại Thần Linh!

Bỗng nhiên một tiếng vỗ tay vang lên cùng với đó là một âm thanh.

"Ta có nên chúc mừng các ngươi vì đã đánh bại Thần không?"

Ngay tức khắc bầu trời trở nên tối tâm như mịt, không còn một tia sáng nào cả, Bôn Lôi Thần Giới trong chớp mắt bị bóng tối bao phủ!

Từ trên bầu trời một vết nứt không gian hiện ra, vết nứt đó dần dần lan rộng trở nên to lớn hơn. Từ trong vết nứt đó một bóng người xuất hiện.

Đó là một nam tử, khuôn mặt hắn tựa như những soái ca hàng đầu, ngũ quan tinh xảo, hai con mắt đen tuyền, làn da trắng, mái tóc ngắn màu đen, trên người mặc một bộ y phục màu đen, khuôn mặt mang theo một nụ cười trông rất nho nhã, cả người hắn hoàn toàn không có một nguồn khí tức nào cả, trông hắn tựa như một người dân bình thường.

Nam tử ấy bước ra khỏi vết nứt, hắn bước về phía trước mỗi bước đi của hắn đều khiến Bôn Lôi Thần Giới rung chuyển! Không chỉ riêng gì nó hàng trăm Thế Giới xung quanh đều nhận lấy dư chấn từ Bôn LôI Thần Giới phát ra đồng thời trở nên rung chuyển!

Khi vừa nhìn thấy nam nhân này sáu người Thánh Nguyệt, Ám Ảnh, Huyết Lệ, Lâm Phong, Nguyệt Trần, Tiêu Nguyệt thì khác! Bọn họ hoàn toàn không thể tin được vào chính con mắt của mình! Toàn thân bọn họ run lên đây không phải là run lên vì hạnh phúc như khi nãy mà là run lên vì sợ hãi! Bọn họ sợ hãi trước kẻ đứng trước mặt họ! Sự sợ hãi này ngay lập tức xuất hiện khi hắn vừa đến!

Tất cả mọi thứ trở nên im lặng cuối cùng Thánh Nguyệt là người lên tiếng phá vỡ bầu không khí này hắn nói.

"Kẻ đứng đầu 108 Thần Linh! Chúng Thần Chi Chủ! Thần bên trong Thần! Hắc Ám Vực Chủ Nhân! Hắc Ám Sáng Thế Thần Cổ Phi Vũ!"

Không sai nam tử đó chính là người đứng đầu 108 Thần Linh! Vị Thần đứng thứ 1 trong 108 vị Thần Linh! Tên của hắn là Hắc Ám Sáng Thế Thần Cổ Phi Vũ!

Cổ Phi Vũ lộ ra có chút bất ngờ tán thưởng nói.

"Không nghĩ đến ngươi lại biết tên của bản tọa a?"

Nghe được lời này Thánh Nguyệt cười khẩy một tiếng đáp.

"Chúng Thần Chi Chủ danh khí lớn như thế Nhân Tộc chúng ta làm sao lại không biết? Ngươi đây là định trả thù cho thuộc hạ sao?"

Nhận ra lời châm chọc trong đó Cổ Phi Vũ không hề tức giận hắn nhún vai nói.

"Bôn Lôi Ngưu Thần chết là do hắn quá yếu thôi ta cũng không nhỏ mọn đến thế, dù sao cái chết của hắn ta cũng đã sớm nhìn thấy, chỉ là...."

Nói đến đây Cổ Phi Vũ có chút hứng thú nhìn Thánh Nguyệt nói.

"Ta có chút hứng thú về một thiếu niên nhân loại còn trẻ liền đột phá Bát Giai Đỉnh Phong a?"

Nghe vậy Thánh Nguyệt không hề cảm thấy nguy hiểm gì cả, sự run rẩy ban nãy đã vứt xuống hắn lớn tiếng nói.

"Chúng thần chi chủ đây là sợ sao? Ngươi sợ tương lai Nhân Tộc sẽ có ngài lật đổ Thần Tộc của các ngươi sao!"

Lời này của Thánh Nguyệt trực tiếp khiến cho năm người Ám Ảnh, Huyết Lệ, Lâm Phong, Nguyệt Trần, Tiêu Nguyệt lấy lại tin thần! Cả năm người đồng thời vứt bỏ sự sợ hãi đó ngẩng cao đầu lên ngước nhìn Chúng Thần Chi Chủ! Dù biết sẽ chết nhưng họ vẫn muốn làm gì đó trước khi chết để góp sức cho Nhân Tộc!

Trái ngược lại với bọn họ Cổ Phi Vũ có chút sững sờ thầm nghĩ.

"Hình như ta chưa làm gì hay kiếm chuyện với hắn thì phải? Làm sao có cảm giác hắn có ác ý với ta?"

Lúc này Thánh Nguyệt cầm chắc thanh kiếm trên tay chỉ về phía Cổ Phi Vũ quát!

"Đến đây Chúng Thần Chi Chủ!"