Khi lời này vừa dứt, trên người lão già kia liền tỏa ra một nguồn Linh Lực, nó tạo lên một nguồn áp lực khổng lồ đè lên người Đường Trường Sinh. Tuy nhiên, lại không có việc gì xẩy ra đối với hắn.
"Hàn Gia thật sự cho rằng, các ngươi thích làm gì thì làm sao?!"
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, một người phụ nữ có mái tóc dài màu trắng, mặc một bộ váy dày màu xanh nhạt, người này chính là Diệp Vũ Đồng, viện trưỡng kỳ tích hoàng gia học viện!
Từ trong giọng nói, ai cũng có thể nghe được nàng đã có chút không vui.
Một cổ Linh Lực khổng lồ từ người Diệp Vũ Đồng tỏa ra, nó hóa thành một nguồn áp lực khổng lồ đè nặng lên vai lão già kia, khiến lão già kia dù là Lục Giai Sơ Kỳ cũng phải quỳ xuống mặt đất, xương cốt vỡ nát thành vô số mảnh vụn, cả Thiên Huyền Đấu Trường cũng bắt đầu run lắc dữ dội.
"Viện trưỡng đại nhân thứ tội."
Từ trên bầu trời, một lão già bất thình lình xuất hiện, hạ xuống mặt đất.
"Hàn Tam? Hàn Gia các ngươi thật sự là khẩu khí rất lớn, dám công khai hâm dọa các Học Viên quý giá của ta." Diệp Vũ Đồng lạnh giọng nói.
"Hàn Gia không có ý đó, đồng thời bọn ta cũng sẽ nhận trách nhiệm là bọn ta sai, xin viện trưỡng đại nhân thứ tội." Hàn Tam cúi người đáp.
"Vị tiền bối này... Ngươi có xin lỗi nhầm người không?"
Đúng lúc này một âm thanh vang lên, người phát ra nó không ai khác ngoài Đường Trường Sinh.
"Hàn Gia của người không chỉ sỉ nhục em gái ta, còn hâm doạ, up hiếp,... Tổn thất tinh thần rất lớn nha." Đường Trường Sinh dùng giọng nói vô cùng ủy khuất.
Tiếp đó hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Diệp Vũ Đồng nói.
"Viện trưỡng đại nhân, ngài phải làm chủ cho học viên của ngài a"
Nhìn thấy cảnh tượng này, khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Vũ Đồng không khỏi khẽ cười một cái, nàng vô cùng hứng thú nhìn xem thiếu niên trước mặt. Hắn là người ngông cuồng bá đạo, một kẻ đa mưu túc trí, miệng lời độc đoán, bây giờ lại làm như bản thân là một người vô cùng đáng thương.
Cách nhìn người của cô đối với hắn đã thay đổi rất nhiều, thậm chí cô phải thừa nhận là... Mình không nhìn thấu được thiếu niên này!
"Hàn gia chủ cũng thấy rồi đấy, Học Viên của chúng ta đang rất tổn thương tinh thần." Diệp Vũ Đồng hùa theo nói.
"Viện trưỡng đại nhân bọn ta đã hiểu." Hàn Tam cung kính đáp.
Tiếp đó lão ta nhìn về phía Đường Trường Sinh mỉm cười nói.
"Vị tiểu huynh đệ này, làm thế nào để bù đấp tổn thương tinh thần cho các ngươi?"
Nghe vậy, Đường Trường Sinh mỉm cười đáp.
"Tất nhiên là... Tiền!"
"Dễ nói, dễ nói, ngươi muốn gì cứ nói, ta lấy danh nghĩa gia chủ Hàn Gia đảm bảo với ngươi!" Hàn Tam không hề do dự gì đáp.
Thấy vậy Đường Trường Sinh không khỏi khẽ nói.
"Cá đã cắn câu."
Sau đó hắn mỉm cười nói.
"Ta nghe nói Hàn Gia của Hàn gia chủ có một bộ thứ mang tên "Cực Băng Thạch", trùng hợp Hàn gia của ngài đã mấy thế kỷ rồi không ai dùng được, có thể xem là rác, không bằng tặng cho ta nhé? À còn có thanh kiếm mang tên "Thiên Địa Lôi Đình Kiếm", các ngài không sài được thì xem như rác chi bằng... Tặng cho ta nhé?" Đường Trường Sinh mỉm cười nói.
Nghe được lời này, Diệp Vũ Đồng không nhịn được mà phì cười một cái.
"Xin lỗi, đừng để ý đến ta." Diệp Vũ Đồng mỉm cười nói.
Nhưng bản thân lại không thể ngừng nhịn được cười, dù trong giọng nói của Đường Trường Sinh thì những thứ kia như rác rưỡi, phế thải,... Tuy nhiên, chúng lại là những thứ quý giá nhất!
Cực Băng Thạch, cái tên như ý nghĩa, viên đá này sở hữu lượng lớn băng nguyên tố bên trong, bất cứ ai có thể hấp thụ thành công viên thạch này, lượng phẩm chất băng nguyên tố trong cơ thể sẽ gia tăng! Mọi Kỹ Năng liên quan đến hệ băng đều được tăng cao sức mạnh.
Thiên Địa Lôi Đình Kiếm! Một trong Thập Nhị Thần Khí, chúng được tạo ra từ mười hai viên thần thạch của thế giới, khi thế giới được sinh ra, mười hai viên thần thạch xuất hiện khắp nơi trong Vũ Trụ. Thiên Địa Lôi Đình kiếm được tạo ra từ Thiên Địa Lôi Đình Thạch, thanh kiếm này nó còn không thể nào bị phá hủy hay gãy.
Ngoài ra nó sở hữu khả năng hấp thụ tất cả mọi đòn tấn công liên quan đến lôi đình, có thể vận dụng thiên lôi từ thiên đạo để sử dụng, thanh kiếm còn sở hữu các kỹ năng đặc biệt có thể xưng là "Thần Kỹ"
Tuy nhiên, từ trước đến nay chưa ai có thể sử dụng được kiếm, bản thân Thiên Địa Lôi Đình Kiếm yêu cầu người sở hữu Lôi Đình phẩm chất cao cấp nhất.
Bất cứ ai nếu theo con đường Ma Pháp Sư có thể sử dụng nguyên tố, hay kể cả các nghề khác. Nhưng từ khi sinh ra, mỗi người đều có cái gọi là duyên phận với nguyên tố, khả năng vận dụng chúng, phẩm chất của từng người đều khác nhau.
Chúng chia ra làm Phàm - Thượng - Thiên - Thần - Căn Nguyên.
Căn Nguyên là phẩm chất không ai biết gì về nó, là phẩm chất không được ghi nhận, không ai biết được nó có nghĩa là gì. Đừng nói tới nó, ngay cả Thần cũng không có ghi chép gì trong lịch sử nhân loại, người có phẩm chất tốt nhất chỉ ở cấp Thượng.
Ngay cả chủng tộc mang tên Thần, thông qua một lần "Diệt Thần" của Nhân Tộc giết được một Tam Thập Nhị Thần, chiếm được lượng lớn tài sản, sách cổ,... Cũng chưa hề có thông tin gì về cấp bậc Căn Nguyên hay Thần
"Tiểu bối, ngươi có nói nhầm lẫn gì không?" Hàn Tam mỉm cười nói.
Dù khuôn mặt không hề thay đổi, nhưng ai cũng có thể nhận ra, từ trên người lão tỏa ra một luồng sát khí mang tính uy hiếp.
"Hàn Gia Chủ là không nỡ sao? Không phải vừa rồi ngài nói sẽ cho ta bất cứ thứ gì ta yêu cầu sao? Là ta nghe nhầm sao?" Đường Trường Sinh vẫn như trước, hắn bình tĩnh nói.
"Bản tọa cũng nhớ là Hàn Gia Chủ từng nói câu đó, là bản tọa nghe nhầm sao?" Diệp Vũ Đồng bên cạnh cũng hùa theo.
Bản thân nàng rất hứng thú với Đường Trường Sinh, theo cái nhìn của nàng Thiên Địa Lôi Đình Kiếm có hiếm, thì nó cũng chỉ là một món Vũ Khí. Không dùng được thì giữ làm gì? Cho người có duyên không phải tốt sao?
Lúc này khuôn mặt Hàn Tam không còn cười như trước, lão cắn chặt răng, nếu không phải cố kỵ Diệp Vũ Đồng đang ở đây. Lão ta đã sớm giết chết Đường Trường Sinh cùng Hoắc Hàn Nhi.
"Được! Lão phu đồng ý, có điều vẫn nhắc nhở chút, nếu Thiên Địa Lôi Đình Kiếm có phản phệ gì... Thì Đường Trường Sinh tiểu hữu đừng trách ta." Hàn Tam nghiến răng nói.
"Yên tâm, ta sẽ không trách gì Hàn Gia Chủ." Đường Trường Sinh mỉm cười đáp.
Bản thân hắn vừa nhìn liền đoán sơ được rằng, lão già này rõ ràng sắp làm hành động gì mờ ám.