"Bùm!bùm!bùm!"
Bên trong phòng luyện tập, vô số tiếng nổ lớn cùng tiếng kim loại va chạm được vang lên.
Đủ loại kỹ năng được tung ra bên trong, nếu không phải phòng luyện tập có thể chặn được đòn đánh phá hủy cả thành phố, thì nó đã sớm bị phá hủy từ lâu.
Lúc này cả ba người Đường Trường Sinh, Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi đã rơi vào một trận 1vs2. Tuy nhiên, dù bị 2 đánh một nhưng thế áp đảo lại nghiêng về phía Đường Trường Sinh.
"Mạnh hơn, mạnh hơn nữa."
Đối mặt với vô số nhát chém tư cả hai người Thánh Vũ, Hoắc Hàn Nhi, khuôn mặt Đường Trường Sinh vẫn rất bình tĩnh tựa như không có chuyện gì xẩy ra. Đồng thời còn kêu cả hai người bọn họ nhanh lên.
"Thiên Sứ Thánh Kiếm, Cường Hóa."
Lại một lần nữa Thánh Vũ lại sử dụng kỹ năng này, lượng lớn quang nguyên tố bộc vào thanh kiếm khiến nó phát sáng, tốc độ cùng sức mạnh của hắn được gia tăng.
"Hàn Băng Quyết, Băng Kiếm."
Ở bên cạnh Hoắc Hàn Nhi cũng sử dụng kỹ năng, lượng lớn băng nguyên tố bao phủ lấy thanh kiếm trên tay nàng, hóa nó thành một thanh kiếm được bao phủ bởi băng giá.
Cả hai người đồng thời vung kiếm chém mạnh về phía Đường Trường Sinh.
Tuy nhiên, khi gần chạm vào người đối phương chỉ còn 10cm, chúng liền bị lớp Linh Lực bao phủ bên ngoài người đối phương chặn lại.
"Vẫn quá yếu."
Thở dài một cái Đường Trường Sinh liền vung hai tay lên, đồng thời nắm lấy cổ hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi. Đồng thời ném văng ra xa đập vào bức tường bên cạnh.
"Phụt."
Cả hai người họ đồng thời phun ra một ngụm máu, quỳ một chận xuống mặt đất, xương cốt trong cơ thể xuất hiện vết nứt.
"Nếu hai cậu chỉ đến được cấp độ này, thì làm tôi quá thất vọng rồi đấy."
Liếc nhìn hai người họ, nhìn thấy họ bị mình dễ dàng đánh cho phun máu, Đường Trường Sinh không khỏi có chút thất vọng.
"Vẫn chưa... Vẫn chưa xong đâu!"
Tựa như không muốn để cho hắn thất vọng, Hoắc Hàn Nhi cấm kiếm xuống mặt đất gắng gượng đứng dậy.
Ánh mắt nàng lúc này chuyển sang màu đỏ, từ trên người một luồng khí tức vô cùng lạnh giá tỏa ra, nhiệt độ trong phòng dần dần hạ xuống đến tối đa, băng tuyết xuất hiện bên trong căn phòng.
"Lĩnh Vực!"
Vừa nhìn thấy cảnh này, ở sâu trong cơ thể Thánh Vũ, khuôn mặt Michale không khỏi lộ ra vẻ mặt bất ngờ.
"Lĩnh Vực? Nó là gì?"
Nhìn thấy Michale bất ngờ, Thánh Vũ không khỏi hiếu kỳ với nó.
Thấy vậy Michale liền giải thích.
"Lĩnh Vực chia làm hai loại là Tiên Thiên cùng Hậu Thiên, Tiên Thiên Lĩnh Vực là một kỹ năng trời sinh của một gia tộc được truyền thừa cho các thế hệ sau, nó không thể nào thông qua tu luyện mà có được, nó là kỹ năng trời sinh. Có được Lĩnh Vực ở một phương diện nào đó, chứng minh ngươi cùng phương diện đó ở cấp bậc hoàn hảo, đồng thời dù là cùng một gia tộc sinh ra, cũng rất hiếm ai đạt được Tiên Thiên Lĩnh Vực.
Còn Hậu Thiên Lĩnh Vực có thể thông qua truyền thừa, khảo nghiệm,rèn luyện để đạt được. Thông thường Hậu Thiên Lĩnh Vực yếu hơn Tiên Thiên Lĩnh Vực rất nhiều. Thiếu niên Thiên Sứ Lĩnh Vực mà ta định truyền lại cho ngươi là cấp bậc Hậu Thiên, nhưng bên trong nó ẩn chứa Lục Dực Thiên Sứ Huyết Mạch, vậy nên ngươi sẽ được nâng lên thành Tiên Thiên."
Nghe được lời này Thánh Vũ không khỏi giật mình, ánh mắt khiếp sợ nhìn sang Hoắc Hàn Nhi. Dù bản thân hắn đạt được truyền thừa từ Thiên Sứ Thần, cũng miễn cưỡng được một cái Tiên Thiên Lĩnh Vực, nhưng nó không phải là trời sinh, còn của Hoắc Hàn Nhi là trời sinh!
Đứng từ xa quan sát, khuôn mặt Đường Trường Sinh lộ ra có chút hứng thú. Đúng lúc này một giọng nói vang lên trong đầu hắn.
"Ngươi dường như rất hứng thú nhỉ?"
Nghe được lời này, Đường Trường Sinh nhún vai thản nhiên đáp.
"Bingo, chúc mừng đã đoán chính xác, thiên tài sở hữu Tiên Thiên Lĩnh Vực xứng đáng để ta đầu tư chút thời gian, dù sao có thể bồi bổ được một người chơi cùng ta, vô địch rất nhàm chán."
Ngay lúc này Hoắc Hàn Nhi liền giải thích về lĩnh vực.
"Vĩnh Hằng Chi Băng Lĩnh Vực, đây là Lĩnh Vực trời sinh của tôi, nó cho phép giảm tốc độ, sức mạnh, thể chất,.. Tất cả thuộc tính của đối thủ xuống gấp năm lần, đồng thời gia tăng mọi thuộc tính bản thân lên gấp năm lần."
"Gấp Năm Lần!!!"
Nghe được lời này Thánh Vũ liền ngáo cả người, cái này quá khủng khiếp rồi!
"Có chút thú vị, lên đi."
Ánh mắt Đường Trường Sinh lộ ra vẻ hứng thú, vẩy tay ra hiệu đối phương nào vào.
Chỉ thấy Hoắc Hàn Nhi dẫm mạnh chân xuống mặt đất, chỉ trong một cái chớp mắt liền xuất hiện trước mặt hắn, tiếp đó liền vung kiếm. Lập tức Đường Trường Sinh liền dùng linh lực để tạo ra một thanh kiếm, tiếp đó liền vung lên.
Hai thanh kiếm chạm vào nhau, tạo ra một trận sống xung kích, phá hủy mặt đất xung quanh.
"Không gãy? Xem ra bị giảm gấp năm lần thuộc tính mình yếu đi chút rồi nhỉ? Vẫn chả sao."
Có chút bất ngờ, nhưng Đường Trường Sinh vẫn không hề để ý.
Một lần nữa hắn liền vung kiếm lên, lần này uy lực cùng tốc độ mạnh hơn lần trước. Thấy vậy Hoắc Hàn Nhi liền cầm chắc thanh kiếm bằng hai tay, toàn lực vung lên.
Hai thanh kiếm chạm vào nhau một lần nữa, một trận sóng xung kích tỏa ra, vết nứt xuất hiện khắp cả căn phòng.
"Chặn được à? Vậy thì nhát thứ 3."
Nhìn thấy Hoắc Hàn Nhi vẫn còn trụ được, Đường Trường Sinh liền vung kiếm một lần nữa với tốc độ, sức mạnh lớn hơn.
Cảm nhận được áp lực từ nhát chém này mang lại, Hoắc Hàn Nhi cắn chặt răng, tỏa ra toàn bộ Linh Lực bao phủ lấy khắp người, tiếp đó dùng toàn lực vung kiếm.
Hai thanh kiếm chạm vào nhau thêm lần nữa, lập tức thanh kiếm của Hoắc Hàn Nhi bị vỡ ra làm đôi. Không còn gì chặn lại, nhát chém từ Đường Trường Sinh chém về phía nàng, ngay khi nó sắp chém trúng thì.... Nó đã ngừng lại ở cách đầu Hoắc Hàn Nhi vài cm.
Lập tức Hoắc Hàn Nhi gục xuống mặt đất bằng cả hai chân, lĩnh vực tắt, mồ hôi chảy khắp người, nàng có thể cảm nhận được bản thân mình sẽ chết! Nếu nhát chém đó chém trúng, thì mình nhất định sẽ chết!
"Tạm được, hai cậu nghĩ ngơi đi, chúng ta sẽ tiếp tục vào ngày hôm sau."
Liếc nhìn Hoắc Hàn Nhi bên dưới mặt đất đã mất hết sức, Thánh Vũ thì đứng không vững trước áp lực hai người tỏa ra, Đường Trường Sinh thở dài một cái tiếp đó đưa ra quyết định.