"Vậy nên... Anh định huấn luyện cho tôi thứ gì?"
Suy nghĩ một hồi Thánh Vũ cũng đồng ý, tìm đó tò mò nhìn xem đối phương.
Chỉ thấy Đường Trường Sinh khẽ cười một cái, từ sau lưng hàng chục thanh phi kiếm màu xanh dương xuất hiện.
"Né thử xem."
Nói xong liền búng tay một cái, tất cả chúng đồng thời được bắn về phía Thánh Vũ.
Thấy vậy Thánh Vũ liền định rút kiếm ra, nhưng nhớ ra đây là luyện tập không phải đánh nhau, liền chuẩn bị nghiêng người né.
Vào lúc này, hai sợi xích đột nhiên xuất hiện trói chặt hai chân hắn, cả người không có cách nào duy chuyển được. Trực tiếp dùng cơ thể nhận lấy đòn đánh, bị đánh văng ra xa.
"Cậu phải cẩn thận chứ? Ai nói với cậu tôi chỉ dùng một kỹ năng? Khi chiến đấu nên để ý xung quanh, khi thấy đối phương làm bất cứ hành động gì đều nên đoán xem đối phương đinh làm gì."
Vừa nói Đường Trường Sinh vừa ăn chiếc bánh tiêu trên tay.
"Anh... Cmn nên nói trước chứ!"
Từ dưới mặt đất gắng gượng bò dậy, Thánh Vũ không khỏi chửi thề một câu.
Nhưng còn chưa để hắn nói thêm câu nào, hàng chục thanh phi kiếm lại được phóng tới đây. Thấy vậy hắn liền nhanh chống né tránh, nhưng cũng không quên nhìn xung quanh xem có xích không.
【3 Tiếng Sau】
Trải qua khoảng thời gian 30 phút, bản thân Thánh Vũ cũng làm quen được với hiện tại, khả năng né tránh, quan sát của hắn đã được gia tăng một ít dù rất nhỏ. Thấy vậy Đường Trường Sinh hài lòng nói.
"Cũng không tệ."
Nghe được lời này nụ cười trên môi Thánh Vũ lộ ra chút đắc chí. Nhưng còn chưa để hắn vui mừng thêm thì...
"Hàng chục quen rồi à? Vậy thì hàng trăm nhé?"
Nói xong Đường Trường Sinh búng tay một cái, hàng trăm thanh phi kiếm đồng thời được phóng về phía Thánh Vũ.
"Cmn!"
Thấy cảnh này Thánh Vũ không nhịn được chửi thề một câu.
Ngay khi Đường Trường Sinh đang ngồi ăn bánh, uống trà giao lưu vui vẻ với Thánh Vũ. Bên khác Hoắc Hàn Nhi cũng không rãnh rỗi, nàng tương tự Thánh Vũ đều đang thực hiện cùng một bài tập, chỉ khác ở chổ số lượng phi kiếm nhiều hơn.
Hàng ngàn thanh phi kiếm được bắn về phía Hoắc Hàn Nhi, nàng liếc mắt xung quanh, xác định được vị trí của chúng, tiếp đó tiến hành né tránh từng thanh một.
"Lợi hại thật."
Vừa né tránh phi kiếm, Thánh Vũ cũng không khỏi chú ý tới Hoắc Hàn Nhi, hắn không khỏi cảm thấy đối phương thật lợi hại.
Né tránh hàng trăm thanh phi kiếm đã gần như giới hạn của hắn, nhưng Hoắc Hàn Nhi có thể né tránh cả ngàn thanh, hơn nữa tốc độ của chúng có khi còn nhanh hơn của hắn.
"Nếu là con trai để kém con gái thì nhục lắm, vậy nên mình sẽ không chịu thua!"
Nắm chặt bàn tay, ý chí của hắn đã được nâng cao!
【 Ba ngày sau】
Thời gian trôi qua ba ngày, trong khoảng thời gian này tiến bộ của Hoắc Hàn Nhi tăng lên không ích, có thể né tránh được cả ngàn thanh phi kiếm tốc độ siêu việt âm thanh một cách dễ dàng.
Còn Thánh Vũ cũng không kém hơn là bao, bản thân hắn đã phá vỡ giới hạn giúp bản thân có thể bắt kịp Hoắc Hàn Nhi một cách nhanh chống. Một phần cũng nhờ Thần Chi Tâm trong người giúp hắn hồi phục nhanh hơn, đồng thời thiên phú cũng cao hơn trước, nếu chỉ là lúc trước thì bản thân hắn ba ngày này không tăng lên quá nhiều.
"Được rồi, tạm ổn dừng lại đi."
Nhìn thấy cả hai đã quen với bài tập này, Đường Trường Sinh liền ngưng lại nó.
Thấy vậy hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi đồng thời dừng lại, tiếp đó liền ngã xuống mặt đất, cả hai đều không khỏi thở dóc, lưng đều ướt đẫm mồ hôi. Ba ngày này quan hệ cả hai tăng lên không ít, mấy ngày trước Thánh Vũ có hỏi Hoắc Hàn Nhi cách để tăng khả năng quan sát, tiếp đó đã đưa ra đề nghị cùng luyện tập, vậy nên quan hệ đã cải thiện một ít.
【1 Tiếng Sau】
Sau khi trải qua một tiếng nghĩ ngơi, nhìn thấy hai người họ đã hồi phục đầy đủ, Đường Trường Sinh liền lên tiếng.
"Hai cậu cũng tiến bộ hơn ba ngày trước không ít, tương đối nắm chắc sẽ vào được top 8. Nhưng để có thể vào được top 3 thì vẫn cần cố gắng, vậy nên bài huấn luyện cuối cùng sẽ diễn ra bây giờ."
Nghe vậy cả hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi liền nhìn sang hắn, ánh mắt tò mò không biết nó là gì.
Chỉ thấy Đường Trường Sinh nhếch môi nói.
"Ba ngày kia chỉ giúp các cậu gia tăng khả năng phối hợp, quan sát, né tránh,.. Nhưng thực chiến thì không. Cho nên 4 ngày cuối cùng này, các cậu sẽ đối đầu với tôi!"
"Hả?!"
Cả hai người họ đồng thời ngớ người, còn chưa để họ phản ứng gì Đường Trường Sinh liền tiếp tục nói.
"À nhắc cho các cậu nhớ, tôi sẽ không quá nhân nhượng đâu đấy. Vậy nên nếu lỡ tay đánh chết thì cho tôi xin lỗi nhé"
Nói xong hắn búng tay một cái.
Hỏa diễm, lôi đình, phong, cả ba nguyên tố xuất hiện sau lưng hắn phóng tới cả hai người bọn họ.