Vốn cho rằng tối nay sẽ phát sinh ra chuyện gì đó, đáng tiếc chính là, Dương Đào rất kiên trì, lòng muôn dạ thú của Trần Tự không thể thực hiện được.
Tuy rằng không thể phá địch, nhưng Trần Tự thành công được ngủ lại nhà Dương Đào. Ừ....Hai người ngủ hai phòng đấy, coi như là thế, hắn cũng rất hài lòng.
Sáng sớm ngày hôn sau, Trần Tự bị Dương Đào đánh thức.
"Heo lười, dậy đi."
Trần Tự mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy Dương Đào ăn mặc một chiếc áo phông trắng cỡ lớn quỳ gối bên giường, lắc lắc thân thể.
"Dương Đào, cho ta ngủ một chút, ngày hôm qua ngủ không ngon !"'
Trần Tự cảm thấy đầu mình sắp nổ, bây giờ còn đang chóng mặt đây này.
Trần Tự vừa nhắm mắt, liềm cảm thấy khó thở, nguyên lai cái mũi của mình bị Dương Đào nhẹ nhàng bóp rồi.
"Chớ ngủ, mau dậy ăn sáng, ta khổ mãi mới làm xong đấy."
Dương Đào chu miệng, vẻ mặt không vui.
"Được được được, bữa sáng Dương Đào làm, ta nhất định phải ăn, không thể phụ tâm ý phu nhân nhà ta được."
Trần Tự thống khổ từ trên giường đứng lên, nhìn thấy cặp đùi trắng nõn của Dương Đào dán bên cạnh hắn, liền làm hắn nhớ tới buổi tối kích thích hôm qua.
"Dương Đào, ngươi ở trong nhà đều mặc như vậy sao?" Trần Tự cười khổ lắc đầu.
Tối hôm qua trong đầu Trần Tự toàn thứ gì đâu, làm hại hắn sau nửa đêm mới ngủ được, không nghĩ tới sáng sớm rời giường, còn nhìn cảnh kích thích như vậy.
"Đúng vậy a, có vấn đề gì sao? Ta bình thường chỉ ở một mình, sợ cái gì." Dương Đào đáng yêu gãi gãi đầu, hiển nhiên không hiểu Trần Tự hỏi chuyện này làm gì.
Trần Tự cúi đầu nhìn nhìn, bất đắc dĩ nói: "Dương Đào, nếu tiếp tục như vậy, một là ta ăn ngươi, hai là bản thân không còn đủ dinh dưỡng a."
Dương Đào lúc này mới như hiểu ra điều gì, nàng vội kéo vạt áo ít đến thương cảm, đem cái đùi trắng nõn che lại, nhẹ giọng cười mắng: "Đồ biến thái!"
"Dương Đào ngoan ngoan! ! ! Ta có thể chứ ! "Trần Tự cười xấu xa.
"Không thèm để ý tới ngươi nữa." Dương Đào nhanh chóng xuống giường, chạy ra ngoài.
Trần Tự nhìn đồng hồ, mới tám giờ a, giờ này ăn sáng cũng quá sớm đi. Từ khi Chung Hiểu Cần rời đi, liền không có ai gọi hắn dậy ăn sáng sớm như vậy nữa rồi.
Rửa mặt xong, Trần Tự ngồi cùng Dương Đào ăn cơm.
"Được nha, Dương Đào, bữa sáng này của ngươi làm rất phong phú." Trần Tự nhìn bữa sáng phong phú trên bàn, tán dương.
Trên bàn để hai ba phần điểm tâm, có một đĩa rau ngâm, một đĩa củ lạc cùng với đậu hũ trộn. Bên cạnh là hai ly sữa đậu nành, mỗi người một ly.
Về phần món chính, thì là bánh bao hấp cùng màn thầu, đáng tiếc không có quẩy, làm cho sữa đậu nành như mất đi linh hồn.
(bánh quẩy sữa đậu nành)
"E hèm, tiện nghi cho ngươi rồi. Ta còn chưa vì nam nhân khác làm qua bữa sáng đấy." Dương Đào ngẩng cái cổ trắng nõn, giống như một con thiên nga trắng ưu nhã.
"Cái này chứng minh ngươi thật sự thích ta nha!" Trần Tự mặt dày nói.
"Ăn đồ ăn của ngươi đi." Dương Đào gấp lên một cái bánh bao, nhét vào miệng Trần Tự.
"Ô ô, Dương Đào, ngươi cũng quá thô bạo rồi." Trần Tự một hơi đem cái bánh bao nuốt xuống.
"Lần sau ta nấu cho ngươi bữa tiệc lớn, cho ngươi mở mang thêm kiến thức, biết rõ thực lực của ta." Trần Tự cao thâm mạt trắc mà nói.
Dương Đào cầm lấy màn thầu, miệng nhỏ cắn xuống, vẻ mặt hồ nghi hỏi: "Ngươi còn biết nấu ăn?"
Dương Đào nhìn Trần Tự ngủ đến trưa mới dậy, tràn đầy vẻ không tin.
"Không tin? Không được không được, đêm nay ta liền trổ tài cho ngươi thấy, không thể để ngươi chất vấn năng lực nấu ăn của ta."
Trần Tự không muốn mình bị Dương Đào coi thường, chuân bị sắn tay áo vào làm một bữa.
Dương Đào nuốt hết cái bánh báo, từ chối cho ý kiến: "Vậy tối nay ngươi nấu cho ta xem."
"Dương Đào, tối nay ngươi muốn ăn gì, để ta làm." Trần Tự tràn đầy tự tin nói.
"Ngươi xem rồi làm, ta không kiêng cái gì cả, ngọt hay mặn, cay hay không cay, ta đều có thể ăn hết."
Dương Đào nhìn bộ dạng tự tin của Trần Tự, trong nội tâm tràn đầy ngọt ngào mong đợi, có bạn trai tự mình xuống bếp, đây là lần đầu tiên nàng gặp được. Nghĩ đến đây, trong long Dương Đào cảm thấy ngọt ngào không thôi.
Có những lời này, Trần Tự liền có thể đại triển thân thủ rồi..
Hai người cơm nước xong, Dương Đào vội vàng đi làm, hôm nay là ngày cuối cùng nàng làm việc ở Thượng Hải, nghĩ thôi đã có chút nhớ nhung.
Trước khi đi, nàng còn để lại cho Trần Tự một cái chìa khóa, miễn cho hắn tối đến phải đứng ở ngoài.
Trần Tự thấy nàng đi rồi, liền đem bát đũa rửa sạch, cũng rời đi.
Ngoài trừ lên đài lộ mặt, thì hắn liền chạy tới công ty, thẳng đến lúc tan ca. Trong lúc này cũng không có việc gì làm, có lẽ tất cả mọi người đều đang rất bận, bất kể là ai, từ Dương Đào, Cố Giai hay Lâm Duẫn Nhi, đều không liên hệ với hắn, đừng nói điên thoại, đến cả Kakao cùng Wechat cũng không nhận được một tin nhắn nào cả.
A, đúng rồi, cũng không phải không có người gọi tới, căn phòng Bạch Kim Loan Phủ Để của hắn đã sang tên thành công, về sau căn nhà 371 mét vuông là của hắn rồi.
Bất quá bây giờ còn không thể dời qua ở, hắn định tìm người thiết kế lại một chút, hảo hảo tân trang căn nhà, không cần cấp bậc phải cao, nhưng nhất định phải thoải mái dễ chịu.
Chuyện này, Trần Tự giao cho đệ đệ Trần Húc đi làm, cũng giúp hắn đỡ ngồi chơi xơi nước.
Sau khi tan việc, Trần Tự lái xe tới siêu thị, mua một ít rau cùng nguyên liệu nấu ă.
Trở lại phòng của Dương Đào, hắn gọi điện cho nàng hỏi xem khi nào nàng về, biết được còn hơn tiếng nữa.
Vì vậy, Trần Tự đem nguyên liệu mới mua lấy ra, dùng nước sạch rửa qua một lần ,sau đó dựa theo yêu cầu của từng món ăn, tiến hành chế biến.
Đêm nay, Trần Tự chuẩn bị làm ba món ăn, một món là Thịt Hoa Quế (thịt chiên bột), mốt món là Thịt xốp giòn, còn món còn lại là thịt bò xào tiêu.
Một món đồ ăn bản địa, hai món đồ ăn Bắc Kinh.
Khi há đem nguyên liệu chế biến xong, Dương Đào cũng về tới nhà.
"Còn chưa xong sao?"Dương Đào bất chấp thay quần áo, chạy vào phòng bếp nhìn, muốn xem Trần Tự làm thế nào, kết quả phát hiện một món ăn còn chưa làm xong.
"Đây không phải đang chờ ngươi sao. Đồ ăn ăn nóng mới ngon, làm sớm, nguội hết cả đấy, như vậy liền mất đi hương vị. Tốt rồi, ngươi trước vào thay quần áo đi, ta hiện tại bắt tay vào làm, cũng nhanh thôi."
Trần Tự đeo tạp dề về, chuẩn bị nấu ăn.
Món đầu tiên Trần Tự làm là thịt bò xào tiêu, món này chủ yếu có nguyên liệu là thịt bò, tiêu,..
Trần Tự bật gas, trong chảo có sẵn dầu, để hành tây vào trước, tiếp theo là tỏi. Lại tăng thêm tí lửa, đợi nóng năm thành, liền bỏ thịt bỏ ướp sẵn gia vị vào trong, lật qua lật lại.
Tiếp theo bỏ vào tiêu đâm nhỏ, muối, rồi trộn qua trộn lại vài lần. Cuối cùng đem dầu hào đổ vào, lại tiếp tục đảo.
Rất nhanh một đĩa thịt bò đầy đủ màu sắc hương vị ra đời.
Món thứ hai là thịt xốp giòn, nguyên liệu là củ cải xanh, hành lá, cùng thịt phần bụng heo.
Bởi vì nguyên liệu đã chuẩn bị từ trước, cũng ướp xong, chỉ cần để vào chảo nấu là được rồi. Đối với Trần Tự mà nói, cũng không phải việc gì khó.
Làm món này, Trần Tự sớm trụng thịt qua nước sôi, để nó chín tám phần, sau đó rửa lại với nước sạch, bỏ vào trong tô, thêm muối, đường, ớt...Tiếp theo là bỏ vào chảo có sẵn dầu đậu phộng, chờ dầu nóng lên liền bỏ thịt vào, đợi thịt đổi màu, lại thêm gia vị,....dọn lên trên đĩa.
Cuối cùng là món Thịt Hoa Quế, món này phối hợp giữa thịt nạc cùng trứng gà, miếng thịt nạc hắn mua ước chừng khoản nửa cân, tất cả đều được các thành miếng dày 3 phân, dùng sóng giao gõ vào phần thịt, khiến miếng thịt mền mại, sau đó ướp qua gia vị.
Tiếp theo Trần Tự đem trừng gà cùng bột gạo hòa tan, sau đó đem thịt nhúng vào. Đợi dầu nóng đến tám phần, đem từng miếng thịt để vào...
...
Làm xong, Trần Tự dọn ba món lên bàn, đi vào gõ cửa phòng ngủ Dương Đào nói ra: "Dương Đào, đồ ăn đã xong, ngươi mau mau ra nếm thử trù nghệ của ta xem thế nào."
"Đến đây đến đây, cách một vách tường, cũng gửi thấy được hương thơm món ăn rồi."
Thay xong quần áo, Dương Đào gửi thấy mùi đồ ăn tràn ngập căn phòng.
Ba món ăn, hai chén cơm, một bình rượu vang, bữa tối chuẩn bị hoàn tất.