Chương 6: Hậu sự

Chiếc xe humer đỗ trên một đỉnh núi ngoài ngoại ô người đàn ông mặc bộ đồ đen bước xuống xe

Thiên Minh chậm rãi đẩy của xe bước xuống dưới hít vào một hơi.....

A aaaa thoải mái hắn thở ra 1 hơi sung sướng cởi ra chiếc áo dinh đầy máu và não lộn ngược lại sau đó đưa lên lau mặt và toàn thân những múi cơ hiện ra như của 1 con quái vật không phải của con người nữa người đàn ông nhìn vào mà run lên sợ hãi

Người đàn ông tựa người vào chiếc xe châm điếu thuốc lên

Thiên minh cũng móc trong túi quần của mình ra một điếu xì gà đưa lên miệng châm lửa

người đàn ông đó móc bao thuốc mời Thiên Minh. Hút cái này không, nó ngon hơn

Không cần ta hút cái này rồi

Cả 2 cứ đứng ở trên đỉnh núi hút thuốc thở ra làn khói trắng xóa cả 1 vùng

Tuyết bắt đầu rơi xuống tạo nên một khung cảnh thơ mộng

-Nữ sát thủ ở trại trẻ tổ chức sẽ không động tới nữa. Tiếng nói của người đàn ông vang lên

Thiên Minh quay đầu lại.

-Ta phải làm gì (Thiên Minh đã biết trước chẳng có bữa cơm nào là cho không cả)

-cậu có 1 nhiệm vụ mới

-là gì?

-tìm hiểu về khu rừng nguyên sinh

-được.

Cả 2 cứ chìm vào trong im lặng hút thuốc

1h trước

-Thất lão tên đó lại mất kiềm chế rồi. Kiếm chế hắn lại ta sẽ nhanh đến đừng có làm hỏng chuyện của chủ nhân

-rõ. vậy 34 nữ sát thủ kia cho hắn sao

-người trong đầu dây điện thoại bên kia im lặng 1 chút: cho hắn đi

- nhưng toàn bộ đều là hạt giống tốt chúng ta sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tìm được lại số lượng đó để bù đắp

-ta nói rồi đừng có làm hỏng chuyện của chủ nhân

-rõ . Ta biết rồi

Cụp. Chiếc điện thoại tắt máy

Lão viện trưởng trong căn phòng hồi phục thở dài tắt máy theo. Ông ta vẫn tiếc 34 nữ sát thủ. Toàn là những hạt giống tốt phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tìm ra người mới tốt như chúng và đưa về đây.

-Hoàng Cường vào đây

-Viện trưởng, ông gọi ta sao thanh niên đó bước vào căn phòng

-đúng vậy. Dừng việc huấn luyện nữ sát thủ lại cách ly bọn chúng với bên ngoài

-tại sao????

-không phải việc của cậu. Làm theo mệnh lệnh là được

-là do tên đó sao. Viện trưởng tại sao chúng ta cứ phải nhịn hắn. Ta có thể bắn chết hắn trước khi hắn làm gì. Viện trưởng, việc này giao cho ta Hoàng Cường vừa nói, vừa nổi điên lên.

-đừng có làm hỏng kế hoạch của chủ nhân. Ra ngoài đi

-Hoàng Cường tức giận bỏ ra ngoài. Hắn sẽ lên kế hoạch giết Thiên Minh

-tên đó súng giết được hắn sao. Lão viện trưởng lẩm bẩm trong miệng sau đó nhắm mắt lại ông ta lại chìm vào trong giấc ngủ. 1h trước ông ta nằm thoi thóp như 1 kẻ sắp chết sau đó được đưa vào phòng hồi phục của trại trẻ. Và bây giờ chỉ là nhắm mắt để đi ngủ. Thật kì quái.

Trên đỉnh núi lúc này

Sau khi đứng hút thuốc ở trên đỉnh núi, đã hút hết vài điếu xì gà trong túi quần Thiên Minh quay người lại bước xuống đường đi xuống chân núi.

-Ngươi đi đâu vậy.

-đi về

-lên xe đi ta đưa ngươi về

-tưởng ông ở đây cả đêm

Thiên Minh quay lại mở cửa chiếc xe đi vào

Người đàn ông vất điếu thuốc xuống rồi cũng đi vào bên trong, nổ máy và chiếc xe lại lao đi vun vút như 1 cơn gió

....

Tại 1 căn phìng ở trong biệt thự

-Con gái của ta.....

Trần Trưởng Không thẫn thờ nhìn cơ thể Trần Thiến Thiến bị lìa đầu ra khỏi cơ thể hắn cứ như người mất hồn lẩm bẩm trong miệng

Con gái của ta..con gái...

Sau đó rầm hắn đập mạnh tay xuống dưới bàn Hét lên.

-Người đâu cút hết vào đây

-ở bên ngoài cửa nườm nượp chạy vào quản gia, quân sư, cận vệ thân tín, tay chân....... chạy vào căn phòng đứng xếp thành 2 hàng dài

-tra ra cho ta là kẻ nào làm. Toàn bộ, kể cả giết hết người trong thành phố này cũng phải tìm ra người giết con gái ta. Nhanh lên

-đại ca.

-Nói

-ông trùm vừa gọi điện, nói không được truy sát nữa và phải nhấn vụ này xuống

-Trần Trưởng Không nghe đến ông trùm thì cứ như quả bóng xì hơi. Mắt hắn vô hồn quỳ gối trước mặt thi thể con gái rơi nước mắt

-Nữ nhi là lỗi của ta....

Trong miệng hắn cứ thều thào lẩm bẩm 2 mắt nhắm chặt từng dòng nước mắt chảy xuống 2 gối hắn vẫn quỳ trước thi thể lạnh như băng 1 lúc lâu

-Đại ca. Ông trùm cử một tên bác sĩ đến tên quân sư ghé mặt vào tai của Trần Trưởng Không.

-Trần Trưởng Không tức giận hắn túm lấy cái gạt tàn trên bàn sau đó đập vào đầu tên quân sư

-Thằng chó chết, nữ nhi của tao chết rồi mày còn gọi bác sĩ

Trần Trưởng Không nhảy lên người tên quân sư thân hình ục ịch của hắn ngồi lên làm cho tên quân sư 2 tay ôm mặt không nhúc nhích được chiếc gạt tàn vỡ ra Trần Trưởng Không lấy tay đấm liên tục vào mặt tên quân sư hai mắt của hắn giàn dụa ra nước mắt hắn đấm liên tục vào mặt tên quân sư...... vậy thì để tao cắt đầu mày ra rồi gọi tên bác sĩ vào Trần Trưởng Không với lấy con dao gọt hoa quả cắm vào trong đĩa hoa quả trên bàn

-quản gia và cận vệ lúc này mới xông đến đồng loạt quỳ xuống

-xin đại ca thủ hạ lưu tình

-Trần Trưởng Không cầm con dao đang dơ lên không thì dừng lại, hai tay hắn toàn là vết máu của tên quân sư ướt đẫm nhỏ giọt xuống mặt tên quân sư hai bàn tay ôm mặt của tên quân sư nát ra xương bàn tay gãy vụn một bên mắt sưng tím đen lên hai bên má gầy gò cũng bầm dập lên. Trần Trưởng Không ngồi bẹp xuống đất hắn ném con dao xuống rồi ôm mặt khóc như 1 đứa trẻ.

Trần Trưởng Không vừa ngồi vật sang 1 bên thì tên quân sư mới xoay người ngồi dậy

-đại ca, là người của ông trùm cử đến cứ thử xem sao

Trần Trưởng Không hai mắt vô hồn nhìn tên quân sư sau đó mắt hắn sáng lên.

-Đúng rồi. Là người của ông trùm mau mau đưa hắn vào

-hắn còn chưa tới

-Mẹ kiếp bây giờ hắn còn đang ở đâu mau đi đón hắn

-em đã đưa người đi đón rồi

Tin tin tin còi oto của chiếc limbose đỗ trước của sân trong biệt viện Trần Trưởng Không lao ra như một quả bóng

-hắn phi đến cửa xe sau đó lôi người bên trong ra.

-lôi được người ngồi sau ra là 1 tên trung niên ăn mặc bẩn thỉu tóc dựng ngược lên như bị điện giật hay phong cách của mấy tên tầng lớp bẩn thỉu của xã hội đen người đó bị Trần Trưởng Không kéo ra rồi ném ta ngoài sau đó hắn chui vào trong xe

-bác sĩ, bác sĩ đâu ,BÁC SĨ ĐÂU....

-Là ta

-người đàn ông trung niên bị ném ra ngã dúi dưới đất lên tiếng Trần Trưởng Không lại chui ra ngoài

-ông trùm đưa ngươi đến

-đúng vậy

-mau. Con gái của ta đang ở trong Trần Trưởng Không cầm tay người đàn ông đó kéo vào bên trong làm cho người đàn ông đó dúi xuống vài lần như sắp ngã

-túi đồ của ta

-có người cầm rồi mau lên

Trần Trưởng Không đưa ông bác sĩ đó vào đến bên cạnh Trần Thiến Thiến hắn liên mồm nói.. Con Gái ta bị chết cách đây 30p, nó không bị bệnh nan y gì, nhóm máu của nó là nhóm máu o ta cũng cùng nhóm máu. Lấy máu luôn đi, làm có nhanh không con gái ta vẫn cứu được đúng không....

-tên bác sĩ đó sau khi đi vào thì nhìn quanh thi thể của Trần Thiến Thiến một lượt sau đó hắn nở nụ cười

-vẫn cứu được

Trần Trưởng Không như vớ được vàng hắn vui mừng như điên mau mau làm ngay đi

-ta cần 1 căn phòng không

-tất cả cút hết ra ngoài. 2 hàng dài người nhanh chóng rút ra ngoài như vừa bước vào đây quản gia cũng kêu người kê 1 chiếc giường ở giữa phòng khách sau đó hắn cũng lui ra ngoài

-Ông cũng đi ra ngoài đi

-không lấy máu sao con ta có nhóm máu hiếm chỉ ta có thôi

Không cần máu, đi ra ngoài đi

-Không cần phụ giúp gì sao

-không cần ra ngoài đi đừng làm nỡ thời gian của ta

-Trần Trưởng Không rất lo nhưng hắn cũng đi ra ngoài sau đó khép cửa lại.

Hắn cứ đi đi lại lại rất sốt ruột, 2 hàng người ra ngoài cũng cúi mặt đứng im thin thít, tên quân sư lên tiếng

-Đại ca đừng lo. Hắn là người của ông trùm cử đến,đại ca an tâm

Trong căn phòng tên bác sĩ ăn mặc bẩn thỉu lôi ra từ trong cái túi những tờ giấy màu vàng sau đó hắn cầm 1 cái kéo cắt thành hình người rồi xếp xung quanh thi thể của Trần Thiến Thiến. Hắn lẩm bẩm trong mồm như đang tụng kinh,1 tờ giấy hình người được cắt đôi ra 1 phần đầu được dán lên trán 1 phần dán vào cổ. Sau đó hắn cứ niệm lẩm bẩm những tiếng bất thường nếu người nào nghe được cũng rợn cả người. Tay hắn chuyển sang những động tác kì lạ và những hình người bằng giấy xếp xung quanh cháy lên. Hắn mỉm cười rồi lấy lại 2 mảnh giấy còn ở trên người Thiến Thiến xuống vo vào với nhau rồi đốt lên....

-xong rồi vào đi

-nhanh như vậy mới được 10p Trần Trưởng Không đẩy mạnh của chạy vào

Con gái, con gái là ba ba đây

Sau khi bước vào mặt hắn như ngốc trệ xuống đầu của Thiến Thiến vẫn không được khâu vào như hắn tửng tượng

-bắc sĩ chuyện này là sao. Trần Trưởng Không vẫn giữ được bình tĩnh hỏi tên bác sĩ đang ngồi vắt chân lên ghế uống trà.

-Hứa bác sĩ chuyện này có nhầm lẫn gì không hay chúng tôi ra ngoài 1 lần nữa. Tên quân sư như nắm 1 cơ hội cuối cùng gặng hỏi

-không cần xong rồi

-nhưng tiểu thư. Tên quản gia nhìn vào tên bác sĩ rồi nhìn vào Trần Thiến Thiến sau đó mới nhìn lên gương mặt của Trần Trưởng Không. Giơng mặt ục ịch của hắn đang co vào gương mặt biến dạng đi hắn lao vào tên bác sĩ lại nhảy lên người tên bác sĩ rồi bắt đầu điên cuồng lên hai tay hắn co thành nắm đấm đầm vào tên bác sĩ liên tục...tên bâc sĩ bất ngờ ngã ngửa ra đằng sau nhận những cú trời nháng của Trần Trưởng Không

Đại ca, bình tĩnh,đại ca tên quản gia và quân sư ôm vào Trần Trưởng Không

-đại ca hắn là người của ông trùm

-người của ông trùm tao cũng giết hắn lại vùng ra lao vào

-bịch.

-tên bác sĩ ấn 1 ngón tay vào đỉnh đầu của Trần Trưởng Không làm cho hắn ngã vật ra

-Hứa bác sĩ. Ông đang làm gì. Tên quản gia và quân sư cau mặt lên nhìn vào tên bác sĩ bẩn thỉu này gương mặt của hắn đã sưng phồng lên như cái đầu heo.

-Hắn chỉ bị ngất đi thôi. Ta đã xong chuyện ở đây rồi. Còn chuyện này vẫn chưa xong với ta đâu. Tên bác sĩ cầm cái túi lên sau đó đi ra ngoài của rồi biến mất hút hắn bị tức không nhẹ

-Lâm quân sư chuyện này giải quyết như nào đây

-đợi đại ca tỉnh dạy rồi tính tiếp.

Chương 7: rừng nguyên sinh

Trên chiếc xe humer đang gầm rú ngoài đường

Người đàn ông đeo kính lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng.

-ngươi vẫn ở căn nhà tồi tàn đó sao

-ừ

-căn nhà ta đưa cho ngươi sao không dùng nó

-nếu muốn, thì cái nhà đó cũng chẳng đủ tư cách để ta ở.

Người đàn ông đeo kính im lặng không nói thêm gì nữa bầu không khí vẫn chìm vào im lặng nhưng ông ta đang nghĩ trong lòng “ căn nhà đó cũng là biệt thự a, tên tham lam. Nhưng mà với thực lực của hắn muốn ở đâu mà lại không được”. Hắn thở dài không suy nghĩ nữa rồi chuyên tâm lái xe.

Lái xe trước cửa phòng trọ kétttt vẫn từ tốc độ cao rồi đột ngột dừng lại lốp xe ma sát với mặt đường tạo ra những tia lửa.

Thiên Minh bước xuống cửa xe đóng 1 cái rầm.

Cửa kính xe kéo xuống. Ông chủ nó khi hoàn thành xong nhiệm vụ rừng nguyên sinh cậu có thể đón nữ sát thủ về. Nói xong ông ta phóng đi hun hút bỏ lại Thiên Minh. Hắn đang cười ngây ngô 1 mình lần đầu tiên hắn cảm giác được niềm vui trong lòng

Thiên Minh vừa vui mừng bước vào bên trong khu nhà trọ

Hắn vừa đi mặt cứ hơn hớn lên.

Vào trong phòng mất một thời gian tắm táp nữa sau đó hắn lên giường với tay lấy bức ảnh có hình 34 cô bé loli vây quanh hắn Thiên Minh mỉm cười rồi hôn vào bức ảnh 1 cái ôm đi ngủ.( Chú thích thêm: hắn là một tên cuồng loli)

Khi chìm trong giấc ngủ thì Thiên Minh cảm giác được có cái gì đó đang lởn vởn bên hắn rồi chui vào Trong cơ thể. Hắn mở mắt trừng trừng ra nhưng không thấy gì nghĩ thầm trong lòng “chắc chỉ là mơ thôi”. Sau đó lại nhắm mắt vào ngủ tiếp.