Chương 29: Cửa hàng vật phẩm kỳ diệu

Đó chính là bộ máy chơi game hắn đặt mua trên mạng đã được giao tới. Hắn còn mua thêm mấy tấm thẻ game nữa. Thế nên hai ngày tiếp theo, hắn không ra ngoài mà ở nhà, vừa ăn Xiên ấu tích nướng vừa chơi game với Lão Vương.

Không đùa đâu, tuy chỉ số mỹ vị của món này trên thực đơn chỉ có nửa sao, nhưng lại ăn rất cuốn.

Vị của nó giống vị của mực nướng kết hợp với vị của đậu phụ thối, giòn hơn mực nướng một chút, hơi hơi vương mùi lưu huỳnh.

Cắn miếng đầu tiên sẽ cảm thấy vị hơi lạ, muốn ăn thêm miếng nữa để xác nhận lại. Nhưng dù đã cẩn thận nhấm nháp vẫn khó có thể đánh giá, chỉ có thể căng da đầu ăn tiếp…

Cứ lặp đi lặp lại như thế, Mã Lục đã gặm hết cả một xiên trong vô thức. Sau đó hắn lại không tự chủ được lấy xiên thứ hai, chỉ là vẫn không thể nói rõ được rốt cuộc là ngon hay không ngon.

Trên thực tế, dù Mã Lục đã ăn hết cả hai mươi ba que Xiên ấu tích nướng, hắn vẫn chưa có đáp án cho vấn đề này.

Nó giống như một vũ công nghịch ngợm rồi lại linh hoạt, nhẹ nhàng nhảy múa ở biên giới ngon và không ngon.

Mã Lục khẽ xoa đôi mắt đã hơi cay cay, nhìn đồng hồ.

Hắn vốn nên nằm xuống giường nghỉ ngơi từ hai tiếng trước rồi, nhưng do chơi game quá mê mẩn, không cẩn thận chơi quá trớn, bây giờ chỉ còn chưa đến mười phút nữa là đến giờ đi thu thập nguyên liệu nấu ăn.

Mã Lục đặt tay cầm xuống, đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa tay, sau đó lại rửa mặt bằng nước lạnh mới thấy tỉnh táo hơn một chút.

Hắn quay lại phòng khách, nói với Lão Vương vẫn đang lái xe chăm chú: “Tôi đi đây.”

“Ơ, không chơi nốt ván này à?” Lão Vương điều khiển chiếc xe vòng qua khúc cua một cách hoàn mỹ, vượt lên dẫn đầu. Nhưng ngay sau đó, ông ấy lại bị một cái mai rùa màu xanh đánh trúng, bắt đầu đứng yên tại chỗ, thứ tự cũng liên tục trượt xuống.

Mã Lục khẽ lắc đầu, chơi đua xe Mario nhiều ván vậy rồi, Lão Vương chưa thắng nổi một ván cũng không phải không có lý do.

Ông ấy nhặt một đống đạo cụ, nhưng chưa bao giờ tấn công những người đua xe khác bao gồm cả AI, lần nào cũng là người chịu đánh.

Hắn nhớ lại lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, lúc Lão Vương tự giới thiệu mình ở quán cà phê đã từng nói ông ấy là người chủ nghĩa hòa bình.

“Không, tôi còn có việc, đã hẹn người ta ở bên kia rồi, không thể để cậu ấy chờ quá lâu được. Hơn nữa, lần này chúng ta phải kiếm nhiều nguyên liệu nấu ăn hơn, bảo đảm đủ để cung ứng cho tuần tiếp theo.”

Mã Lục kiểm tra xem mình đã cầm đủ Túi Thu Thập, Dao Đầu Bếp và Vận Mệnh Che Chở chưa, sau đó lấy quả trứng trùng từ trong một đống đồ ăn vặt ra.

“Sau khi tôi đi, ông có thể thử chơi Animal Crossing, trò đó phù hợp với ông hơn.”

Mã Lục nói rồi ngồi khoanh chân trên sô pha giống lần trước. Hắn đặt trứng trùng lên đỉnh đầu, tập trung tinh thần, tiến vào trạng thái minh tưởng.

Tiếp theo, hắn niệm thần chú: “Vũ trụ biến trứng, trứng trứng thẳng đường!”

Quả trứng gà màu trắng trên đỉnh đầu lập tức nhảy lên đáp lại lời kêu gọi của hắn, đưa hắn tới đường cao tốc đầy trứng thêm lần nữa.

Mã Lục lập tức đi từ phòng khách bật điều hòa mát lạnh tới hoang mạc khô nóng.

Hắn đưa mắt nhìn ra xa. Cảnh tượng vẫn hoang vu và đơn điệu như trước.

Nhưng có kinh nghiệm lần trước làm hắn nhận ra nơi này không hề chết chóc giống như bề ngoài của nó.

Hắn nghiêng đầu nhìn xung quanh. Khi không thấy bóng dáng Pochi đâu cũng không cảm thấy quá bất ngờ. Sa mạc vốn rất khó định vị, huống hồ lần trước trước khi đi hắn còn nói cho cậu ấy hai địa điểm.

Ngay cả bản thân hắn cũng không biết mình sẽ bị truyền tống tới đâu, việc hắn có thể làm lúc này là chờ Pochi tới tìm mình.

Mã Lục leo lên một cồn cát gần đó, tìm nơi cao nhất để ngồi, không bao lâu sau đã bị hạt cát dưới mông làm cho nóng tới mức phải đứng lên.

Để dời lực chú ý khỏi cái nắng nóng có mặt khắp nơi, hắn lại kiểm tra thanh trạng thái nhân vật trên vòng tay.

Lần trước sau khi rời đi, chúc phúc tích lũy cũng đã biến mất, bây giờ bên trên rỗng tuếch.

Nhưng có một tin tốt là hiệu quả của Vận Mệnh Che Chở vẫn còn, có vẻ như chỉ cần hắn trở lại vị diện này là hình thức Roguelike sẽ tự động mở ra.

Hơn nữa hắn còn nhận được thông báo đầu tiên, hơi giống tổng kết thông quan.

Thống kê lần trước hắn nhận được tổng cộng tám mươi lăm chúc phúc, trong đó có bảy mươi mốt chúc phúc màu trắng, mười ba chúc phúc màu xanh, một chúc phúc màu tím.

Sau đó số chúc phúc này còn được quy đổi thành điểm tích lũy. Màu trắng ít nhất, mỗi chúc phúc màu trắng được một điểm, chúc phúc màu xanh được mười điểm, chúc phúc màu tím nhiều nhất, chắc phải một trăm điểm.

Cộng lại cấu thành số điểm cuối cùng Mã Lục nhận được trong ván trước: 301.

Mà sau khi thống kê xong, một chức năng mới lập tức được mở khóa - Cửa hàng vật phẩm kỳ diệu.