Lại một ngày mới bắt đầu, hôm nay thức dậy, Lý Dương cảm giác như mình vừa thoát thai hoán cốt vậy.
Hắn cảm giác mình cao lớn một chút, lực lượng hẳn là gia tăng không ít, thân thể và tinh thần như chưa bao giờ tốt như bây giờ, tràn đầy năng lượng.
Đây có lẽ đều là do hôm qua hắn phải chịu khổ sở cả một buổi tối đổi lại được.
Cháo của buổi tối hôm qua vẫn còn một nửa, ngày hôm nay còn có công việc, không thể như buổi tối hôm qua, chạy suốt một buổi tối, vậy nên hắn cho thêm nước vào nồi cháo, nấu cho cháo càng loãng ra.
Mãnh thú huyết cũng không thể lãng phí, vậy nên hắn cũng pha ra một bình, chỉ là so với hôm qua thì loãng hơn rất nhiều.
Cứ như vậy, giải quyết xong bữa sáng, bọn hắn mang theo thân thể tràn đầy năng lượng đi tới chỗ lão hắc.
Lý Dương cũng mang theo thịt một con chuột tới cho lão hắc.
Trước đây không có thì thôi, bây giờ săn được con mồi cũng không thể quên lão hắc được, dù sao nhận nhiều ơn huệ của lão như vậy, không có tình còn có nghĩa, huống hồ gì bọn hắn và lão hắc cỡ nào tình cảm thâm hậu.
Lý Dương thầm nghĩ.
Lão hắc cũng không từ chối, lão cũng biết mấy thằng nhóc này hôm qua săn được không ít chuột đá.
Mọi chuyện xong xuôi, Lý Dương lại tiếp tục luyện tập chế tác thạch khí.
Ngày hôm nay, Lý Dương vẫn tiếp tục chế tạo đầu mũi tên, nhưng hắn không định một lần chế tác một lô đầu mũi tên nữa.
Hôm nay, hắn định một lần chế tác nhiều lô đầu mũi tên, mỗi lô hắn dùng một khối vật liệu đá khác nhau.
Như vậy, Lý Dương cảm thấy hắn có thể tích lũy kinh nghiệm càng nhiều, càng nhanh, kỹ thuật của hắn cũng càng nhanh tăng lên.
Lý Dương tính toán không sai, sau khi làm như thế, thành quả của hắn đã tốt hơn nhiều, hắn nghĩ mình chỉ còn thiếu một chút xíu nữa là có thể chính thức trở thành thạch khí sư, có thể chế tạo ra hợp cách thạch khí.
Hắn cảm thấy khoảng cách này cũng chỉ mỏng như tờ giấy vậy, vừa chọc liền phá.
Bởi vì, nhiều lần hắn đã chế tạo ra phôi đá gần như là hợp cách rồi, chỉ có một chút xíu như vậy tì vết mà thôi.
Nhưng Lý Dương không nghĩ tới, chỉ có một chút xíu như vậy khoảng cách liền tốn của hắn hai tháng trời, với vô số lần nếm thử.
Hai tháng sau, cuối cùng hắn cũng có thể chế tạo ra kiện đầu tiên hợp cách thạch khí.
Lý Dương cũng không vội vã mang nó tới cho lão hắc kiểm tra.
Hắn cầm lên món này hợp cách phôi thô, bắt đầu hồi tưởng lại quá trình tạo ra nó.
Chờ khi đã hồi tưởng lại hoàn toàn quá trình mình chế tạo ra nó, rõ ràng từng chi tiết nhỏ.
Hắn bắt đầu dựa theo kinh nghiệm đó, chế tạo ra một lô mới phôi đá.
Đã có kinh nghiệm thì mọi chuyện cũng dễ dàng hơn, lần này hắn không chỉ tạo ra một kiện phôi đầu mũi tên hợp cách, mà là hơn phân nửa lô phôi thô này hợp cách, nhưng vẫn có gần một nửa còn chưa được, chúng vẫn thiếu một chút.
Điều này khiến hắn vẫn chưa hài lòng.
Vậy nên, Lý Dương lại tiếp tục chế tạo một lô, lần này hắn làm càng cẩn thận, từng chi tiết rất nhỏ cũng không bỏ sót, và rồi hắn đã được như ý nguyện.
Lý Dương mang đi thử, tất cả đều hợp cách, mặc dù vẫn còn mấy miếng phôi cũng chỉ miễn cưỡng hợp cách, nhưng như vậy hắn cũng đã hài lòng.
Chọn lấy mười miếng phôi hắn cho là tốt nhất mang đi mài dũa trở thành chân chính mũi tên.
Lý Dương ngắm nghía, cảm thấy đã hoàn hảo, thế là hắn mang theo chúng đến cho lão hắc kiểm nghiệm.
Vừa thấy Lý Dương đến, lão hắc đang định trêu chọc hắn một chút, biết được hắn mang thạch khí đến để cho lão kiểm tra, thì lão hắc cũng hơi ngạc nhiên.
Này mới được khoảng hai tháng chứ, không lẽ nó đã có thể chế tạo ra hợp cách thạch khí rồi.
Ánh mắt lão vô ý thức nhìn vào trên tay hắn mấy cái đầu mũi tên.
Với kinh nghiệm của lão, vừa nhìn một mắt là lão đã đánh giá ra những mũi tên này đều đã hợp cách.
Nhưng lão vẫn không tin tưởng lắm, bởi vậy lão đoạt lấy trong tay hắn mấy đầu mũi tên, sau đó mang đi tự mình kiểm tra.
Nhìn là một chuyện, thực tế kiểm tra lại là chuyện khác.
Kiểm tra xong, lão giật nảy mình, mấy đầu mũi tên này không chỉ tất cả đều hợp cách, mà còn không phải chỉ là miễn cưỡng hợp cách.
Này mới có hai tháng mà tên này đã có thể thành thạo chế tạo ra hợp cách thạch khí rồi.
Lão thực sự là rất kinh ngạc, nhưng lão không dám thể hiện ra, sợ Lý Dương lại lộ ra một vẻ ta chính là như vậy lợi hại.
" Ngươi đã có thể chế tạo ra hợp cách thạch khí, vậy ta cũng sẽ không nuốt lời, truyền thụ cho ngươi độc môn tuyệt học của ta.
Đi theo ta."
Lão hắc làm ra vẻ mặt chính kinh nói, sau đó dẫn theo Lý Dương quay trở lại chỗ ngồi.
Để Lý Dương đợi ở đó rồi một mình quay về chỗ ở.
Một hồi sau, lão hắc đi ra, trên tay mang theo một cái hộp đá hình dáng hẹp dài.
Nhìn tay lão không ngừng mơn trớn chiếc hộp, Lý Dương đoán đây chắc chắn là vật chân quý nhất của lão.
Đi tới nơi, lão hắc nhẹ nhàng đặt chiếc hộp xuống.
" Đây chính là tác phẩm đắc ý nhất của ta."
Vừa nói, lão hắc vừa mở chiếc hộp ra.
Nắp hộp vừa mở ra, Lý Dương liền ngó vào trong hộp nhìn xem.
Ánh mắt của hắn không thể dời khỏi vật trong hộp.
Thật là đẹp mắt!
Đó là một thanh đao, không biết là làm từ vật liệu gì, nhìn như là ngọc thạch.
Nó có màu giống như hổ phách, phần chuôi và sống đao có màu xẫm.
Đặc biệt nhất là lưỡi đao.
Ở thế giới này hắn còn chưa có thấy đồ vật gì có thể mài mỏng như vậy.
Lưỡi đao rất mỏng, màu sắc trong suốt như là một miếng băng mỏng sắp tan hết vậy.
Nó trở nên như là không còn màu sắc.
Thấy Lý Dương cứ nhìn chằm chằm vào thanh đao, không thể dời mắt, lão hắc rất đắc ý.
Lão định lấy thanh đao ra, biểu diễn sự lợi hại của nó.
Một tay lão cầm đao, một tay lão nhổ trên đầu một sợi tóc, sau đó đặt sợi tóc lên trên lưỡi đao, thổi nhẹ một cái thế là sợi tóc đứt làm hai đoạn, rơi xuống.
Nhìn thấy như vậy một màn, mắt Lý Dương càng sáng rực lên.
" Lão hắc, ngươi mau giúp ta cắt tóc, dùng lưỡi đao này giúp ta cắt tóc đi."
Lão hắc mặt cứng đờ ra, không nghĩ tới, lão không có nghĩ tới Lý Dương lại là phản ứng như vậy.
Lão còn tưởng nhìn thấy lão biểu diễn như vậy, thằng nhóc này hẳn là lập tức liền quỳ, sau đó khẩn cầu lão dạy nó.
Lý Dương vừa nhìn thấy cây đao này liền cảm thấy, lưỡi đao này mỏng như vậy, cắt tóc hẳn là rất bén.
Hắn đã sớm muốn cắt tóc ngắn từ lâu, ở đây mặc dù cũng có một loại thảo dược dùng để gội đầu, rất là sạch sẽ lại thơm, nhưng cũng chỉ lâu lâu mới có thể dùng một lần, không thể mỗi ngày dùng.
Gội đầu bằng nước không lại không sạch, đã thế còn thường xuyên vận động, mồ hôi ra rất khó chịu.
Thế nhưng ở đây dụng cụ cắt gọt đều rất thô, kể cả đao của đồ đằng chiến sĩ cũng vậy, mặc dù sắc bén, nhưng lưỡi cũng vẫn thô, dày, cắt tóc rất là đau đớn, vả lại cũng không đứt.
Hắn có thử chế tạo một cây kéo nhưng cũng không được, có lẽ là do vật liệu vấn đề, ngay cả làm thành cây kéo cũng không ổn lắm, cắt thì càng tệ.
Thế nên, nhìn thấy cây đao này, Lý Dương liền muốn dùng nó cắt tóc.
Nhìn ánh mắt tha thiết của Lý Dương, lão hắc mặc dù khuôn mặt đen như đáy nồi, những cũng cố kìm nén, giúp hắn một lần.
Chỉ tội tay nghề của lão hắc cũng quá kém.
Sau khi cắt xong, Lý Dương lấy tay sờ đầu mình một vòng.
Ừm... sợi dài, sợi ngắn, lôm nha lôm nhôm.
Nhưng hắn cũng không quá để ý, dù sao ngắn đi là được rồi.
Lý Dương một mặt nhẹ nhàng, thoải mái dáng vẻ.
Đột nhiên, hắn cảm thấy có gì đó không đúng, hình như hắn quên mất cái gì đó.
Rồi hắn chợt chạm phải khuôn mặt đen thui của lão hắc, như này mới thực sự gọi lão hắc.
Ừm... hắn nhớ ra rồi, không phải lão hắc nói muốn dạy cho hắn độc môn tuyệt kỹ của lão à.
Thế là hắn liền hỏi.
" Lão hắc, không phải ngươi muốn dạy ta độc môn tuyệt kỹ của ngươi sao?"
" Không dạy!" Lão hắc dứt khoát trả lời, cũng không ngẩng đầu lên, mặt đen thui ngồi lau thanh đao bảo bối của lão.
Chăm chú nhìn mặt lão hắc, Lý Dương chợt nhận ra vấn đề.
" Không phải chỉ là nhờ ngươi giúp ta cắt tóc sao?
Không muốn ngươi có thể từ chối mà, có gì to tát.
Không bằng ta cũng giúp lại ngươi cắt tóc, đảm bảo tay nghề của ta tốt hơn ngươi nhiều.
Ta nói với ngươi chứ thực sự cắt tóc ngắn rất là thoải mái, mát mẻ."
Lý Dương vừa xoa xoa mái tóc vừa cắt ngắn vừa làm ra vẻ mặt sảng khoái.
Lão hắc vẫn là không nguôi giận, nhưng lão rất là động tâm a.
Không giống với người khác, lão hắc chế tác thạch khí, thường xuyên phải tiếp xúc với lò lửa, rất nóng, tóc dài càng so với người khác khó chịu.
Thế là mặt lão vẫn lạnh lấy, nhưng cũng gật đầu đồng ý.
Vậy nên Lý Dương giúp lão hắc cắt tóc.
Cầm lên thanh đao bảo bối của lão hắc.
Ừm... cảm giác còn rất nặng, nặng hơn so với bình thường thạch đao.
May mắn nó kích thước tương đối nhỏ, lưỡi lại mỏng nên hắn còn có thể cầm lên, sử dụng.
Nhìn nhìn đầu tóc của lão hắc, Lý Dương chợt cảm thấy, mình mà cạo trọc, hoặc là cạo cho lão thành đầu hói, có lẽ rất phù hợp với địa vị đại sư của lão hắc.
Chỉ tiếc hắn cũng không có tự tin với tay nghề của mình, lưỡi đao sắc bén như vậy, lỡ tay một cái là đi mất mảng da đầu của lão hắc thì hắn xong đời.
Vậy nên Lý Dương cũng chỉ dám cắt bình thường.
Nhưng ít ra tay nghề của hắn cao hơn lão hắc không ít, cũng không có bị lôm nha lôm nhôm như lão cắt cho hắn.
Cắt xong, có lẽ là thoải mái nên mặt lão không còn đen thui như trước nữa.
Lấy tay sờ lên mái tóc đã cắt ngắn, thoải mái thì thoải mái nhưng một tay đầy là vụn tóc.
Thế là hai người đi tắm rửa một cái.
Xong xuôi, một thân đầu tóc nhẹ nhàng khoan khoái trở lại.
Lúc này, lão hắc cũng chịu tiếp tục dạy Lý Dương độc môn tuyệt kỹ của lão.
Lão hắc ngồi đó, vừa không ngừng lau đao, vừa hỏi hắn.
" Ngươi có biết đây là vật gì?"
Lý Dương đầu óc hơi bị lộn xộn.
Cái này không phải là đao à? Sao lão lại hỏi thế? Không lẽ cắt tóc xong đầu óc lão lại hỏng mất? Hắn không có cắt mất dây thần kinh nào của lão chứ?
Lý Dương vô ý thức hỏi lại.
" Vật gì?"
Nghe thấy hắn hỏi lại, lão hắc đắc ý ngẩng mặt lên.
" Đây chính là một thanh nửa bước bảo khí đao, chính là ta sử dụng của ta độc môn tuyệt kỹ chế tạo ra."
Lão hắc bắt đầu nói là dường như không ngừng được, lão bắt đầu thao thao bất tuyệt lên.
Lão hắc không hỏi, vậy Lý Dương cũng sẽ chỉ lẳng lặng nghe.
" Ngươi chắc là còn chưa nghe nói về bảo khí chứ?
Cái này chờ ngươi nhận được tổ tiên truyền thừa sẽ rõ ràng, bây giờ ta chỉ giới thiệu sơ lược cho người có hiểu biết.
Muốn nói đến bảo khí, trước tiên phải nói đến việc phân chia cấp bậc vật liệu.
Thấp nhất chính là bình thường vật liệu đá, như bình thường mọi người dùng đó là hạ đẳng vật liệu đá, còn như chúng ta dùng thì là trung đến thượng đẳng vật liệu đá, phía trên nữa còn có thượng hạng cùng với đỉnh cấp vật liệu đá.
Bình thường vật liệu đá phía trên chính là bảo thạch, tiếp đó là linh thạch, thần thạch các loại.
Các loại đó lại có rất nhiều loại khác nhau, mạnh yếu cũng không giống.
Mà bảo khí được chế tác ra từ bảo thạch.
Trong bộ lạc chúng ta cũng chỉ có duy nhất một kiện bảo khí, do tế sư nắm giữ.
Kiện này bảo khí là được tổ tiên mang theo từ trước khi di chuyển đến đây, sau đó từng đời một truyền xuống.
Ngoài ra, còn có hai kiện giống như của ta thanh đao này, là nửa bước bảo khí.
Đó là một thanh đao cũng giống như này và một lưỡi mâu đang nắm trong tay tộc trưởng.
Hai thứ đồ đó là do tổ tiên ra ngoài đi săn, nhặt được một khối chưa thành hình bảo thạch chế tạo thành, sau đó trở thành tộc trưởng vật truyền thừa, từng đời một truyền xuống.
Mà của ta cây này thạch đao, là trong bộ lạc, cũng có thể là trên cả cái thế giới này, duy nhất một kiện nửa bước bảo khí được chế tạo từ bình thường vật liệu đá."
Lý Dương rất là kinh ngạc, không thể nào nghĩ ra, cây đao này lại là được chế tạo ra từ bình thường vật liệu đá, dù sao bọn chúng cũng khác nhau rất xa.
Nhưng nghĩ lại thì cũng không phải không thể, dù sao kiếp trước, hắn nghe nói người ta cũng có thể sử dụng bình thường than, màu sắc đen thui, độ cứng bình thường chế tạo thành lung linh kim cương, độ cứng kinh người.
Nhìn thấy Lý Dương kinh ngạc như vậy thì vẻ mặt lão hắc rất là đắc ý.
" Đúng vậy, cây đao này chính là được chế tạo từ vật liệu đá, giống như là bình thường chúng ta vẫn dùng để chế tạo thạch khí."
Đây chính là kiện sự tình đắc ý nhất cuộc đời lão.
Lão vẫn muốn truyền thụ ra ngoài độc môn tuyệt kỹ của mình, không chỉ vì muốn làm cho nó được phát dương quang đại, mà còn muốn khoe ra sự kiện đắc ý nhất cuộc đời của lão.
Chỉ tiếc, mặc dù đã truyền cho không chỉ một người nhưng cũng chưa ai có thể học được.
" Vậy ta làm như thế nào được?
Trước tiên ta muốn hỏi ngươi.
Nếu như phôi thô đã được nung qua lửa, có thể lại một lần nữa cho vào nước bọt của sâu đá khổng lồ, cho nó mềm ra, rồi một lần nữa làm lại một lần không?"
Thấy lão hắc hỏi như thế, Lý Dương cũng kỹ càng suy nghĩ.
Việc này hắn cũng chưa có thử qua, hắn cũng không rõ ràng, vì vậy Lý Dương ngập ngừng trả lời.
" Hẳn là, có thể chứ?"
Nghe Lý Dương trả lời, lão hắc gật đầu đáp lại.
" Đúng vậy, có thể được... Nhưng cũng có thể là không được."
Câu này của lão hắc làm Lý Dương hơi lú, rốt cuộc là được, còn là không được.
Không quản hắn nghĩ như thế nào, lão hắc lại bắt đầu một mình tự thuật.
" Bình thường phôi thô sau khi nung đốt qua, lại bỏ vào nước bọt của sâu đá khổng lồ sẽ tạo thành ba loại kết quả.
Thứ nhất là nó sẽ không có gì thay đổi, loại này ta gọi nó là phôi chết.
Loại thứ hai, sau khi bỏ vào nó cũng sẽ mềm ra, nhưng mà sẽ bị nứt vỡ thành nhiều mảnh và cũng không mềm ra hoàn toàn, loại này ta gọi nó là tàn phế phẩm.
Loại thứ nhất còn đỡ, không thành công nhưng còn giữ lại được phôi, loại thứ hai vậy thì thực sự là tàn phế phẩm, đã không tiếp tục rèn luyện lại được lần nữa, phôi cũng hỏng.
Và đương nhiên, còn có loại thứ ba, loại này sau khi bỏ vào thì nó phản ứng cũng như vật liệu đá bình thường, và ta có thể lặp lại một lần quá trình chế tác thạch khí.
Ta phát hiện loại thứ ba này chính là bình thường phôi đá hoàn mỹ nhất mới có thể được.
Từng công đoạn cũng phải hoàn mỹ, cuối cùng chế tạo ra hoàn mỹ nhất phôi.
Mà mỗi một quá trình như vậy ta gọi là một luyện.
Mà thanh đao này của ta phải tổng cộng liên tục chín lần luyện, mới được như thế.
Vốn dĩ, ta là có thể tiếp tục luyện lần thứ mười.
Ta dự đoán, nếu như hoàn mỹ hoàn thành lần thứ mười luyện, thì thanh đao này sẽ trở thành chân chính bảo khí, nhưng ta không dám mạo hiểm, ta sợ lần thứ mười sẽ xảy ra bất chắc.
Ta cũng chỉ có thể duy nhất một lần này thành công chín luyện, bình thường đều chỉ có thể nhiều nhất tám lần luyện mà thôi.
Nếu như có thể một lần nữa chín luyện, ta nhất định sẽ nếm thử lần thứ mười luyện."
Vẻ mặt lão hắc rất là kiên định.
Lý Dương cũng không nghi ngờ về điều đó.
" Nghe như vậy, ngươi đã hiểu độc môn tuyệt kỹ của ta là như thế nào chưa?"
Lý Dương gật nhẹ đầu.
Đương nhiên là hắn hiểu, chỉ là tuyệt kỹ này của lão hắc, nói đơn giản cũng rất dễ hiểu, nói khó khăn, vậy cũng rất khó để làm tới.
Mỗi công đoạn phải hoàn thành một cách hoàn mỹ, mới có thể chế tạo ra một miếng phôi đá hoàn mỹ, như vậy mới tính một luyện hoàn mỹ.
Mà cần liên tiếp hoàn thành nhiều lần luyện như lão hắc chế tác thanh đao này như vậy, thì phải rất khó mới có thể làm được.
Mà chế tác như vậy thì càng về sau lại càng khó.
Dù sao gọi là hoàn mỹ, nhưng chắc chắn là không thể nào là chân chính hoàn mỹ.
Ví dụ như, chân chính hoàn mỹ là một trăm phần trăm, vậy hoàn mỹ mà lão hắc nói hẳn là chín mươi phần trăm trong vòng.
Mà nếu không thể mỗi lần đều đạt được một trăm phần trăm, thì số phần trăm thiếu sót sẽ tích lũy dần lên, cuối cùng cũng sẽ tuột ra khỏi phạm vi hoàn mỹ đó.
Thấy hắn cúi đầu trầm tư suy nghĩ, lão hắc còn tưởng hắn bị đả kích vì vậy nhẹ nhàng an ủi hắn.
"Ta lúc này truyền thụ cho ngươi tuyệt kỹ cũng đều có dụng ý, chứ không phải muốn đã kích ngươi.
Dù sao, ngươi bây giờ chỉ mới có thể chế tạo ra hợp cách thạch khí mà thôi, chờ ngươi có thể chế tạo ra hoàn mỹ cấp thạch khí thì còn rất lâu, lúc đó ngươi mới có tư cách học tập cái này tuyệt học.
Cho ngươi biết độ khó của tuyệt học này, là để ngươi có động lực chăm chỉ luyện tập, chế tác thạch khí."
Lão hắc đang định giới thiệu tiểu sử chế tác thạch khí của mình cho Lý Dương biết lão là tốn bao lâu mới làm được, nhưng nghĩ lại lão sợ bị đánh mặt nên thôi.
Dù sao Lý Dương chỉ tốn có hai tháng là có thể chế tạo ra hợp cách thạch khí rồi, tính cả học tập chọn lựa vật liệu đá nữa chính là khoảng năm tháng.
Còn lão thì phải dùng mấy năm nhỉ?
Lâu quá rồi, nhớ không rõ, dù sao thì chắc chắn là lâu hơn thằng nhóc này nhiều.
" Thôi được rồi, trở về tiếp tục luyện tập đi."
Nói rồi, lão hắc ôm theo hộp đao trở về chỗ ở cất, mặc kệ Lý Dương.
...
Cách chương.