Chương 69: Tiệc thịt nướng.

Lý Dương và đám tiểu đệ vận chuyển phần thu hoạch mà hắn được chia trở về. Sau đó, hắn cất tất cả chúng vào trong hầm đá.

Đã qua hơn nửa năm, vậy mà hầm đá vẫn còn duy trì được bình thường, các khối băng trong hầm cũng chỉ mới tan một chút mà thôi. Điều này chứng tỏ suy nghĩ của hắn không sai, làm hầm đá trong lòng núi quả nhiên rất thích hợp.

Chỉ là, hầm đá này kích thước vẫn hơi nhỏ một chút, bây giờ cũng đã có chút chật chội. Chờ sau này nếu như thu hoạch con mồi càng nhiều, càng to lớn, chỉ sợ hầm đá này cũng không đủ dùng.

Vậy nên, Lý Dương tính toán, chờ cuối năm sẽ dọn dẹp, rồi mở rộng hầm đá này ra chút nữa.

Cất xong, mặc dù trời đã gần sáng nhưng Lý Dương vẫn quyết định nấu một nồi cháo thịt, an ủi tạm cái bụng đang biểu tình của hắn. Chờ ăn xong, hắn lập tức lên giường đi ngủ, hắn cũng đã rất là mệt mỏi rồi.

Lý Dương ngủ một mạch tới tận buổi trưa mới tỉnh dậy. Mấy thằng tiểu đệ cũng chẳng kém hắn bao nhiêu, dù sao tối qua chúng cũng không ngủ sớm hơn hắn.

Từ lúc trở thành đồ đằng chiến sĩ, hắn đều ăn hung thú thịt, trong khi đám tiểu đệ cũng chỉ có thể ăn các loại thực phẩm thông thường. Vậy nên bọn hắn cũng không mấy khi ăn chung.

Xét thấy mấy huynh đệ đã lâu không có ăn cùng nhau một bữa cơm, vậy nên Lý Dương quyết định xuống bếp chiêu đãi mấy thằng đệ của mình một bữa.

Đương nhiên, bữa cơm này sử dụng là các loại nguyên liệu thông thường, thì tất cả mọi người mới cùng ăn được.

Trong nhà cũng chỉ còn có thịt chuột đá và cá, lần này ra ngoài hắn cũng không có thời gian để mà mang về mấy đầu dã thú, vậy nên cũng không có loại thịt khác.

Ngoài thịt ra, các loại rau quả cũng có rất nhiều, mấy thằng đệ của hắn cũng hái về tích trữ không ít. Có hầm đá bảo quản nên tất cả nguyên liệu đều rất tươi.

Lý Dương đã xuống bếp thì tất nhiên phải nấu một bữa thịnh soạn. Đầu tiên Lý Dương nấu một nồi cháo cá, cũng không cho cái gì phức tạp, ngoại trừ thịt cá, cũng chỉ cho thêm muối tiêu, để giữ nguyên vị ngọt tự nhiên của thịt cá.

Món tiếp theo sẽ là thịt chuột nướng, thịt sẽ được ướp với nước quả mọng, chờ khi quay sẽ liên tục quét nước quả lên, thịt sẽ không bị khô và thơm mùi nước quả.

Sau đó Lý Dương làm món thịt chuột chiên giòn. Thịt chuột sau khi chặt miếng nhỏ thì ướp với gia vị. Chờ gia vị đã ngấm, rắc bột vào cho bột bám một lớp mỏng bên ngoài các miếng thịt. Công đoạn cuối cùng là cho vào chảo mỡ sôi chiên giòn là được.

Một món nữa là cá sốt, Lý Dương cắt cá thành từng khoanh mỏng, cho vào chiên vàng. Sau khi chiên cá thì hắn làm nước sốt chua ngọt từ tam vị quả, thêm một chút bột hương đằng và muối tiêu cho dậy mùi. Xong xuôi thì rưới nước sốt lên trên miếng cá, vậy là đã hoàn thành.

Cuối cùng, Lý Dương nấu một nồi canh cá nóng hổi, mùa này nguyên liệu rất là phù hợp để nấu món này, thời tiết cũng rất phù hợp nữa.

Làm cơm xong, bọn hắn bắt đầu dọn lên ăn, đám tiểu đệ đã sớm chờ không được, lâu lắm rồi chúng không được ăn đồ ăn lão đại nấu. Chỉ tiếc nguyên liệu thịt cũng chỉ có thịt chuột với cá, bằng không bọn chúng sẽ càng thoả mãn. Nhưng như này cũng đã rất tốt, dù sao lão đại đã ra tay, món nào trông cũng rất hấp dẫn.

Thế là, cả đám cắm đầu vào ăn, thực sự là rất ngon. Nhưng Lý Dương cũng chỉ có thể thưởng thức hương vị mà thôi, đối với hắn bây giờ mà nói, những thức ăn này rất nghèo năng lượng, không thể thỏa mãn được thân thể của hắn, miễn cưỡng coi như là lót dạ. Dù sao, buổi chiều cũng có buổi liên hoan, lúc đó chắc chắn có thể thoải mái bù đắp lại.

Ăn xong, Lý Dương còn phải đi chuẩn bị thêm một số nguyên liệu cho việc làm tiệc liên hoan, chủ yếu là các loại rau quả, gia vị tươi.

Đáng lẽ ra, để phù hợp với các loại thịt hung thú, nên sử dụng các loại linh thực, linh quả mới đúng. Chỉ là, ở khu vực này cũng không dễ kiếm được các loại linh vật như vậy. Muốn kiếm cũng chỉ có thể tới những nơi hung thú qua lại nhiều, như là sâu trong hung thú xâm lâm.

Lấy đủ nguyên liệu trở về, Lý Chiến cũng đã mang nguyên liệu đến. Lý Chiến quả nhiên rộng rãi, lượng nguyên liệu ông ta mang tới rất nhiều, đầy đủ các loại, không thiếu loại nào cả.

Với năng lượng dồi dào của những loại thịt này, chỉ sợ hôm nay mọi người lại phải vất vả một phen.

Đối với một bữa tiệc tương đối nhiều người ăn thế này, Lý Dương cảm thấy nấu những món ăn đơn giản một chút vẫn là thích hợp nhất. Nếu như nấu những món cầu kỳ một chút như xào nấu, hay hầm sẽ rất mất thời gian.

Hắn vẫn là ưa thích làm nồi lẩu, nhanh gọn tiện lợi mà lại ngon, chỉ tội thời tiết như mùa này ăn lẩu cũng không thích hợp lắm.

Thế là Lý Dương lựa chọn món nướng, nhưng cũng không phải như mọi người trong bộ lạc thường nướng thịt như vậy, căn bản chính là họ cho cả tảng thịt lên quay, không có gì đặc sắc cả.

Lý Dương sẽ thái các loại thịt thành từng miếng vừa ăn, đương nhiên cần phải mỏng và nhỏ một chút, bằng không chỉ sợ chưa thưởng thức được mấy miếng thì mọi người đã không chịu nổi lượng năng lượng dồi dào mà những miếng thịt mang đến.

Sau khi thái xong thịt, Lý Dương cho tất cả vào ướp. Nguyên liệu chủ yếu để ướp thịt là hoa quả tươi, chúng sẽ giúp làm nổi bật lên sự tươi ngon của thịt, thêm vào đó là hương thơm của hoa quả, tạo nên sự hấp dẫn đặc biệt.

Hơn nữa là, một số loại hoa quả mà hắn dùng để ướp với thịt cũng có tác dụng làm cho thịt trở nên mềm hơn, khiến cho những loại thịt này bớt đi độ dai.

Ngoài ra Lý Dương cũng chỉ bỏ thêm vào chút muối tiêu cho thịt được vừa vặn.

Trong thời gian chờ đợi thịt ngấm gia vị, Lý Dương quyết định nấu một nồi canh từ thịt cự mãng. Huyền thủy mãng chính là một loại hung thú thủy thuộc tính, nếu như cho vào nấu canh thì thịt sẽ càng thêm mềm mại, nước canh cũng tươi mát cực kỳ.

Nguyên liệu nấu canh cũng đều là hoa quả tươi, bao gồm tam vị quả, nấm, ngọn cây hương đằng.

Đầu tiên thái thịt thành từng lát mỏng, các loại rau quả cũng vậy. Sau đó bắc nồi lên, nấu tam vị quả cho nhuyễn ra, rồi cho nước vào nấu tới khi sôi lên.

Tiếp theo thả hết thịt và rau vào, chờ nước sôi lại thì bỏ một chút muối tiêu vào thì có thể được, rất là đơn giản. Nhưng hương vị thật là hấp dẫn, Lý Dương nếm thử một chút nước canh, hương thơm nhè nhẹ, vị ngọt mát tự nhiên, hòa quyện một chút chua chua của tam vị quả.

Sau khi ăn thịt mà cảm thấy ngán, thì uống một ngụm canh này, đảm bảo miệng không ngừng lại được.

Lý Dương cũng làm thêm một chút mì từ bột của mật đằng để ăn kèm. Mì này hắn cho vào nấu chín luôn chứ không để sống như ăn với nồi lẩu. Chờ mì chín thì Lý Dương vớt ra, thả vào nước lạnh cho mì nguội và không bị nát.

Còn lại thì Lý Dương cần phải rửa một chút rau để làm rau sống ăn kèm, những loại rau này hương vị cũng không giống nhau, đa phần thì có vị ngọt tự nhiên của rau cỏ thông thường, một số thì có vị chua chua, một số ít còn có vị chát, một số trong đó lại có mùi thơm.

Đồng thời hắn cũng phải chuẩn bị thêm nước chấm, thì bữa ăn mới có thể hoàn hảo được.

Chuẩn bị lâu như vậy, mọi người cũng bắt đầu có mặt trong nhà của Lý Dương, mọi người cũng đều quen thuộc nên cũng không câu nệ gì.

Thế là Lý Dương để mọi người góp một chút sức lực, hắn nói với họ rằng, có bỏ công sức, chút nữa ăn sẽ càng cảm thấy ngon.

Việc Lý Dương nhờ mọi người giúp cũng đơn giản, đó chính là xuyên thịt vào các que nhỏ, tạo thành từng xâu thịt. Hắn chỉ dẫn cho mọi người cách xâu thịt, cứ một lát thịt thì lại một lát hoa quả, xen kẽ đều nhau. Sau đó hắn để mọi người tự làm, còn hắn đi chuẩn bị bếp nướng và sắp xếp mọi thứ sẵn sàng.

Chờ chuẩn bị bếp xong, Lý Dương bắt đầu đặt những xuyên thịt mà mọi người đã hoàn thành lên kệ, nướng chúng với than hoa.

Số lượng xuyên thịt rất nhiều, nên Lý Dương cũng cần mấy người nữa hỗ trợ lật đều các xuyên thịt. Thỉnh thoảng hắn lại quết lên trên những xuyên thịt một ít nước quả, để cho thịt không bị khô hay bị cháy.

Chẳng mấy chốc, một mùi thơm hấp dẫn lan tỏa ra, khiến mọi người chảy nước bọt, ngay cả Lý Dương cũng không ngoại lệ.

Đây là lần đầu tiên hắn nếm thử làm món này, nguyên liệu tẩm ướp cũng là hắn dùng để nếm thử mà thôi, căn bản là kiếm được loại nào thì cho vào loại đó, chứ cũng không tỉ mỉ lựa chọn.

Không nghĩ ra chúng lại tạo ra hương thơm hấp dẫn như vậy. Mọi người thì nhao nhao lên, hỏi Lý Dương là đã chín chưa.

Đương nhiên Lý Dương cũng chỉ có thể để họ bình tĩnh chờ thêm một chút, dù sao tỏa ra hương thơm không có nghĩa là món ăn đã chín.

Chờ đã có một số xuyên thịt đã chín, bọn họ cũng bắt đầu bữa tiệc thịt nướng ngày hôm nay, sau đó thì mọi người vừa nướng thịt vừa ăn.

Lý Dương cũng chỉ dạy họ các loại cách ăn, như là kẹp thịt với rau sống, rồi chấm vào nước chấm, các loại rau sống khác nhau sẽ cho ra hương vị khác nhau.

Hay là cho thịt vào bát mì rồi rưới nước chấm hoặc chan canh lên trên, ăn như này cũng rất ngon nhưng sẽ nhanh no hơn.

Thực ra, một bữa tiệc thịt nướng như này thì hẳn là tổ chức ngoài trời thì thích hợp hơn. Chỉ là với thực lực hiện tại của mọi người thì cũng không có thể làm như vậy. Có lẽ là chờ sau này có thực lực, mọi người leo lên đỉnh ngọn núi này tổ chức tiệc, hẳn là sẽ càng thêm hào hứng.

Mọi người đang ăn vui vẻ thì cha con tế sư đi vào, vừa vào thì tế sư lập tức lên tiếng.

" A Dương a, ngươi có món gì mà thơm như vậy, ở tận nhà ta cũng vẫn ngửi thấy. Mà có món ngon vì sao không có nói với lão già ta một tiếng a?!!!"

Lý Dương còn đang bận nuốt đồ ăn, nghe thấy vậy thì xuýt chút nghẹn, này lão già này đúng là mặt dày nha, món ăn của hắn mặc dù thơm, nhưng cũng không thơm tới mức truyền xa như vậy. Có lẽ là hai cha con lão biết được tin tức nên tự tới.

Thực ra cũng không phải hắn không muốn mời hai người này, chỉ là hôm nay mặc dù liên hoan là tổ chức ở nhà hắn, nhưng cũng không phải do hắn chủ trì, vậy nên hắn cũng không có quyền mời.

Lý Chiến ông ta lại chỉ muốn tổ chức liên hoan giữa mọi người trong chi mạch họ Lý mà thôi, ngoại trừ thành viên đội săn, thì cũng chỉ có thêm lão hắc.

Thế nên, Lý Dương cũng chỉ có thể xấu hổ cười cười, trả lời tế sư.

" Ha ha, tế sư ngài chớ trách, ngài đừng thấy mọi người ăn cơm ở nhà ta thì nghĩ là ta tổ chức, thực ra hôm nay là thập bát gia chủ trì, ta cũng chỉ là nhân viên phục vụ mà thôi. Vậy nên, ta cũng không có quyền mời ai cả, ha ha..."

Lý Chiến nghe vậy thì cũng không có cách nào, đành nuốt vội thức ăn trong miệng, rồi đứng dậy mời hai người họ vào ăn cùng.

Đương nhiên, hai cha con tế sư làm sao sẽ khách khí, lập tức ngồi xuống cạnh Lý Dương, sau đó ăn uống nhiệt tình.

Đám người Lý Dương vì là ăn trước, vậy nên chẳng mấy chốc thì đã đạt đến giới hạn. Đây còn là vì có hôm qua đạt được tổ tiên chúc phúc, hạt giống hoả diễm trong cơ thể tăng lên, khiến cho tốc độ luyện hóa năng lượng của bọn họ cũng đã được tăng lên không ít rồi.

Thế là bọn họ cũng chỉ có thể đứng dậy, rèn luyện một hồi cho tiêu cơm, bằng không cũng chỉ có thể nhìn cha con tế sư ăn với nhau thôi.

Mà cha con tế sư thấy bọn họ đều phải đứng dậy tu luyện thì cảm thấy rất vui vẻ, bọn họ cũng vẫn ăn uống nhiệt tình. Có lẽ trong lòng họ còn đang thầm hô, để cho các ngươi ăn trước, để cho các ngươi không mời chúng ta, hừ hừ... Bây giờ cũng chỉ có thể nhìn chúng ta ăn, hừ hừ...

Chỉ là, không bao lâu thì bọn họ lại đổi chỗ cho nhau, tới lượt hai cha con tế sư chỉ có thể nhìn đám người Lý Dương ăn, dù sao bọn họ cũng không phải là không có cực hạn.

Được cái là đồ ăn rất ngon, vậy nên mọi người cũng rèn luyện rất tích cực, bọn họ cũng chỉ sợ mình chậm một chút sẽ ăn được ít hơn những người khác.

Cứ như thế, cha con tế sư và đám người Lý Dương thay phiên nhau ngồi ăn, cho đến khi thức ăn đều tiêu hao hết thì trời cũng đã tối muộn, mọi người liền ai về nhà đó.

...

Cách chương.