Ngoài trời mưa rơi rả rích, thỉnh thoảng lại có tiếng sấm đì đùng cùng với ánh sét sáng lên chiếu rọi bầu trời. Một vài cơn gió mang theo cái lạnh ẩm ướt của ngoài trời thổi vào trong phòng.
Bên trong, bếp lửa ấm áp, nồi lẩu sôi sùng sục không ngừng bốc lên hơi nước, mùi nước lẩu thơm lừng lan tỏa hấp dẫn mọi người.
Lý Dương cảm thấy, không khí thế này mà có thêm rượu nữa thì hoàn mỹ, chỉ tiếc trong bộ lạc cũng không có rượu thứ này. Nhưng thực ra, trong truyền thừa cũng có xuất hiện một thứ nước uống hắn cho là rượu, mà cũng không chỉ có một loại, chỉ là chúng được ủ chế ra từ các loại linh quả. Vậy nên bộ lạc cũng không có khả năng có.
Không có rượu, Lý Dương lấy ra thú huyết thay thế. Rót cho mỗi người một cốc, Lý Dương hướng dẫn bọn họ cụng ly. Uống vào một ngụm, mặc dù hương vị khác xa rượu, nhưng cảm giác ấm áp nó mang lại cùng rượu cũng không quá khác biệt. Đương nhiên, cũng sẽ không có cảm giác lâng lâng như là uống rượu.
Uống xong, mọi người bắt đầu gắp ăn. Lý Dương thì không vội, hắn quay ra hỏi lão hắc.
" Lão hắc, bảo bối ngươi đâu rồi, mang ra đây."
Trước đó, khi nấu ăn, Lý Dương thấy ai cũng chê mấy cặp càng to của thủy quái quá cứng rắn, họ nghĩ chúng không thể ăn được, thế là hắn đều muốn. Tổng cộng mười tám cái càng to. Chín cái càng nhỏ thì đúng là không ăn được thật, vừa nhỏ vừa cứng rắn, cho dù bên trong có thịt cũng không có bao nhiêu.
Mười tám cái càng to đó, Lý Dương cũng chỉ lấy ra bốn cái để nướng, còn lại hắn đều cất làm của riêng. Đương nhiên, bốn cái cũng đã thừa đủ để bàn này của bọn hắn ăn.
Chỉ là vỏ ngoài của những cái càng này quá cứng rắn, căn bản không thể gõ vỡ được. Vậy nên, trước đó hắn có bảo lão hắc mang theo bảo đao của lão.
Đang chuẩn bị ăn, lại bị Lý Dương cắt ngang đòi bảo đao, lão hắc tỏ ra hơi cáu, hừ một tiếng.
" Hừ!!!! Ăn cơm ngươi cần bảo đao của ta làm gì? Không lẽ ngươi dùng để cắt thịt?"
Nghe lão hỏi thế, Lý Dương cười đầy thâm ý.
" Mau đưa đây, có muốn thử món ăn ngon không?"
Lão hắc cũng chỉ là hậm hực một chút mà thôi, cuối cùng lão vẫn là lôi ra bảo đao của mình.
Lý Dương đón lấy bảo đao của lão, ngắm nghía một chút. Hắn cũng rất muốn có một thanh đao tốt như này. Vốn dĩ trước đó cây sừng của độc giác sư có thể chế tạo một thanh đao như vậy, nhưng lại bị Lý Chiến muốn đi, dù sao cảm thấy Lý Chiến dùng nó càng thích hợp, vậy nên hắn cũng không tranh.
Mọi người thấy Lý Dương không những không ăn, lại còn đòi bảo đao của lão hắc thì rất là tò mò, vậy nên mọi người đều tạm dừng để chú ý xem Lý Dương định làm gì.
Lý Dương ngắm cây đao một hồi thì cầm lấy một cái càng, đặt xuống trước mặt mình.
Mọi người thấy thế thì càng tò mò, tế sư liền hỏi:
" A Dương a, ngươi lấy mấy cái càng này làm gì? Cứng như vậy làm sao có thể ăn, cho dù có cắt nhỏ ra thì cũng không thể nhai được."
Lý Dương nghe vậy, vỗ vỗ lên lớp vỏ cứng rắn của cái càng, mỉm cười nói với tế sư.
" Ngài cứ chờ xem, thứ này không chỉ có thể ăn, còn rất ngon."
Mọi người nghe vậy thì không tin, nhưng vẫn chăm chú xem Lý Dương định làm gì.
Lý Dương cầm lấy thanh đao, bắt đầu chặt lên cái càng. Thứ này thực sự cứng rắn, hắn chặt mãi mới đứt được một góc.
Có một góc đứt đó, Lý Dương có thể thoải mái hơn cắt những chỗ tiếp theo. Hắn vòng quanh cái càng cắt một đường, mặc dù sau khi cắt vỡ được một phần rồi thì những phần sau sẽ dễ dàng cắt hơn, nhưng Lý Dương vẫn tốn không ít công sức. Để ăn được thứ này thực sự là không dễ dàng.
May mắn bên trong thực sự đều là thịt, Lý Dương bẻ đôi cái càng ra, lập tức thấy được lớp thịt trắng tinh ở bên trong.
Lý Dương lấy ra một khối thịt cho vào miệng nếm thử, hương vị thơm ngon mềm ngọt tràn ngập khoang miệng. Không chỉ thế, phần thịt này còn chứa đựng rất nhiều năng lượng.
Nhìn thấy Lý Dương lấy ra phần thịt trắng tinh bên trong cái càng, những người khác đã rất kinh ngạc. Bọn họ không ai ngờ tới, bên trong cái càng cứng rắn như vậy, lại có thể có thịt.
Bọn họ nhìn xem Lý Dương nếm thử mà không ngừng nuốt nước miếng. Thấy Lý Dương đã nếm thử xong, tộc trưởng lập tức hỏi.
" A Dương, như thế nào? Hương vị như thế nào?"
Lý Dương thấy thế thì giả vờ ngẫm nghĩ một hồi rồi mới trả lời.
" Ừm... Ngon!!!"
Thấy thế, tế sư ngồi bên cạnh cũng không ngại ngần tóm lấy một miếng nếm thử. Những người khác cũng muốn, nhưng bị Lý Dương ngăn cản. Hắn đưa cây đao cho tộc trưởng rồi nói.
" Đây là của ta với tế sư, các ngươi muốn ăn thì tự mình làm lấy."
Mọi người nghe vậy thì ngơ ngác, tất cả quay ra nhìn tế sư. Chủ yếu là để xem tế sư phản ứng như thế nào, có đáng cho bọn họ mất công đi chặt mấy cái càng cứng rắn này không.
Tế sư sau khi nếm thử thì lập tức thốt lên.
" Ngon, thứ này thực sự ngon!!! A Dương, ngươi thật tinh ý. Làm sao ngươi có thể phát hiện ra thứ này có thể ăn được."
Lý Dương thấy thế thì trả lời.
" Cũng không có gì, ngài còn nhớ hay không hồi năm ngoái, lần đầu tiên ta mời ngài ăn lẩu?
Lần đó ta cũng bắt được một con thủy quái có càng như này. Mặc dù cặp càng kia nhỏ hơn không ít, nhưng bên trong cũng có thịt và ăn rất ngon.
Với lại cái càng này cầm lên cũng có thể phát hiện, nó không giống như sừng của thú là dạng rỗng bên trong, hay là tất cả đều là đồng nhất cứng rắn. Vậy nên ta khẳng định, loại càng to lớn này, bên trong chính là lớp cơ thịt, có thể ăn được.
Nhưng cái càng nhỏ ở phía sau thì không giống, ta đoán cái càng đó chỉ sợ cũng không có thịt ở bên trong, nó có lẽ dùng để mài vũ khí thì tốt hơn."
Tế sư nghe vậy thì lập tức hiểu ra. Còn những người khác nghe thấy tế sư khen thịt của cái càng ngon, thì lập tức giục tộc trưởng nhanh lên sử lý cái càng. Tộc trưởng cũng vội vàng lấy tới một cái càng khắc bắt đầu chặt.
Lý Dương cũng không để ý bọn họ, sử lý xong cái càng, hắn cũng chỉ còn một công việc đó là ăn. Vừa rồi chỉ là thử hương vị nguyên bản của nó, chứ còn ăn thứ này vẫn là phải chấm thêm nước chấm thì mới hoàn mỹ được.
Lấy một miếng thịt lớn, Lý Dương nhúng thẳng vào bát nước chấm của mình, sau đó cắn một miếng ngập miệng. Lý Dương đầy mặt hưởng thụ, đây mới là mỹ vị nhân gian.
Thấy Lý Dương tỏ vẻ hưởng thụ như vậy, tế sư cũng học theo hắn, sau đó nếm thử. Thế là lão cũng hiểu được vì sao Lý Dương lại có vẻ mặt như vậy, thực sự là rất ngon.
Chờ đám người tộc trưởng thưởng thức được hương vị của chiếc càng, thì hai người Lý Dương đã sử lý xong phần của mình. Thực sự là quá ngon, hai người họ lại để ý tới những cái càng còn lại.
Thấy thế, đám người tộc trưởng vội vàng che giấu cái càng của mình đi. Lý Dương cảm thấy, vẫn là thưởng thức những thứ khác thì hơn, dù sao thứ khác cũng rất ngon. Còn về phần cái càng, chờ sau lại ăn, dù sao hắn còn cất giữ hơn chục cái đâu, không vội.
Lý Dương nếm thử một miếng xúc tu nướng. Ừm... Vừa thơm lại dai giòn, cũng rất không tệ. Chấm thêm chút gia vị, thứ này cũng chỉ kém loại thịt vừa rồi một chút thôi.
Chuyển qua thịt thủy xà nhúng lẩu. Lý Dương cảm thấy thứ này chính là xen giữa thịt cá và thịt mãng xà. So với thịt cá thì càng thêm săn chắc, mà so với thịt mãng xà thì càng thêm mềm mại. Được cái thịt rất tươi ngọt, thêm vào nước chấm thì đúng là mỹ vị rồi.
Nguyên liệu của nồi lẩu cũng còn có thịt của xúc tu quái và thủy quái ba càng. Lý Dương cũng thử một lượt, cảm thấy thịt xúc tu quái nhúng lẩu thì càng giòn hơn là nướng, hương vị cũng càng thêm tươi ngọt, nhưng không được thơm như là nướng.
Còn về phần thịt ba càng quái có vẻ không ngọt bằng nướng, hắn cảm thấy nướng vẫn là tốt hơn, vừa thơm vừa ngon.
Thử hết một lượt, Lý Dương múc một bát nước lẩu. Uống một ngụm, cả thân thể đều trở nên ấm nóng.
Ăn không được bao lâu, Lý Dương đã cảm thấy bụng mình căng chướng, cần phải tập luyện một chút, để luyện hóa bớt dư thừa năng lượng.
Mà những người khác cũng không khác bao nhiêu, lần lượt cũng phải đầu hàng trước bàn đồ ăn tràn đầy năng lượng này.
Nhưng chuyện này đối với họ chính là hạnh phúc to lớn. Bởi vì không chỉ đối với họ, mà kể cả tổ tiên họ, từ khi tới nơi này, đến bây giờ mới biết được cảm giác ăn hung thú thịt tới không kịp luyện hóa, là như thế nào.
Vậy nên, cho dù một hồi lại phải rời bàn để ra ngoài luyện tập rèn thể quyền pháp, thì bọn họ vẫn ăn rất nhiệt tình, ăn rất thỏa mãn. Không khí rét mướt của mưa gió ngoài trời càng làm bọn họ cảm giác ngon miệng.
Chẳng mấy chốc, đồ ăn trên bàn cũng đã bị mọi người quét dọn sạch sẽ, cũng chỉ còn có mấy quả trứng Lý Dương lấy tới, là còn chưa có ai động.
Thứ này căn bản là Lý Dương định để tới cuối cùng, còn những người khác thì lại không cảm thấy hứng thú với chúng bằng những món thịt.
Thấy những thứ khác cũng đã ăn xong, Lý Dương lấy tới một quả trứng. Thực ra hắn còn rất thích ăn trứng kiểu này, chính là đập trứng vào nước lẩu để chần, ăn như vậy vừa ngon vừa bổ dưỡng.
Đương nhiên những người khác cũng không hiểu Lý Dương định làm gì, thế là thi nhau hỏi. Lý Dương vốn dĩ cũng không định ăn một mình, nên đã lấy vừa đủ mỗi người một quả. Hắn cũng giới thiệu cho mọi người món trứng chần này, để mọi người cùng nếm thử.
" Ta định chần trứng, món này rất ngon và bổ dưỡng, các ngươi cũng có thể nếm thử, chắc chắn các ngươi sẽ thích.
Cách làm cũng rất đơn giản, chỉ cần đập trứng vào bát, rồi múc nước lẩu đổ vào, sau đó chờ một lúc.
Tùy vào các ngươi thích ăn thế nào mà chờ thời gian dài ngắn khác nhau. Như ta thì thích ăn chín một chút thì cũng phải chờ lâu một chút.
Còn nếu muốn nhanh hơn có thể trực tiếp đập vào nồi lẩu, chỉ là làm như vậy chất lượng sẽ kém hơn một chút."
Vừa hướng dẫn bọn họ, Lý Dương cũng vừa thực hành luôn, hắn đập một quả trứng vào bát của mình. May là cái bát của bọn họ cũng đủ lớn, bằng không thì cũng không chứa nổi một quả trứng này.
Sau khi đập trứng, Lý Dương trực tiếp múc nước lẩu đang sôi đổ lên trứng. Chờ khi lớp lòng trắng bên ngoài đông lại, bên trong lòng đỏ cũng trở nên sền sệt, hắn mới bắt đầu ăn.
Như quả trứng bình thường thì hắn sẽ trực tiếp nuốt cả quả trứng vào miệng, nhưng quả trứng này căn bản không thể làm như vậy được. Vậy nên, hắn uống hết nước lẩu trong bát, chờ chỉ còn lại quả trứng, hắn rưới lên một chút nước chấm, rồi bắt đầu múc từng miếng để ăn. Hương vị này ngon không phải nói, so với thịt của cái càng khổng lồ lúc đầu ăn cũng không kém chút nào.
Mà mọi người nghe Lý Dương nói, cũng lập tức học theo, bọn họ cũng không một chút nghi ngờ lời nói của Lý Dương. Bởi vì a Dương cũng chưa từng làm bọn họ thất vọng qua, mỗi lần a Dương nói với họ món gì ngon, chắc chắn là ngon không thể nghi ngờ.
Kết quả, khi mọi người có thể nếm thử hương vị của trứng chần, ai cũng ngấu nghiến ăn một mạch hết sạch quả trứng.
Chờ ăn xong, cũng không ai khen ngon, mà còn đang bận dư vị lại hương vị vừa rồi.
Thấy thế, Lý Dương tỏ ra đăm chiêu nói:
" Này, không biết đám thủy quái bên dưới, nếu biết trên này, chúng ta đang thưởng thức trứng của bọn chúng, không biết chúng có phát điên xông tới công kích chúng ta không?
Chắc là không đâu nhỉ? Cho dù có phát điên xông lên, với tốc độ bò của chúng trên cạn, chỉ sợ cũng không biết đến bao giờ chúng mới leo lên được đây?"
Mọi người nghe thấy Lý Dương nói vậy, tất cả đều sửng sốt, hương vị thơm ngon vừa còn quanh quẩn trong miệng lập tức không thấy. Bọn họ cũng nhìn ra phía ngoài, người có chút run rẩy, kia cũng đều là man thú. Còn may mắn, việc chúng tấn công lên đây là chắc chắn sẽ không xảy ra, đúng như a Dương nói, chúng bò quá chậm.
Ăn uống xong xuôi, mọi người dọn dẹp bàn ăn. Vốn dĩ cần phải ai về nhà ấy, nhưng không biết là do ăn no nên lười, hay còn là do điều gì khác, đám người lấy cớ là vì cảnh giới bờ sông, đều quyết định ngủ lại nhà của Lý Dương.
Đám người này Lý Dương căn bản đuổi không được, cũng chỉ có thể tùy ý họ, cũng may phòng cũng rất lớn không lo chật. Chỉ là, bọn họ cũng chỉ có thể ngủ dưới đất mà thôi.
Trước khi đi ngủ, đám người cũng không quên ra ngoài ban công để kiểm tra bên dưới một lần. Nhờ vào ánh sáng của tia sét, bọn họ có thể thấy được, đám thủy quái bên dưới vẫn còn đang tiếp tục hành trình đi đẻ trứng của mình. Một số con đã cách chân núi không quá xa, chỉ là tốc độ này thực sự là chậm không chịu nổi.
...
Cách chương.